Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến thứ 2 bật lên. Nhiễm Nam hét lên, hạ tấn, tụ lực, đấm một đấm.
Tích tích tích. Màn hình hiển thị ở góc trên số 2,8. Ở giữa hiển thị con số lớn hơn, chạy đến 2800 thì dừng lại.
“Hừm, vẫn chưa đạt 3000, không biết Long bà bà có châm chước cho mình vượt qua kiểm tra không nhỉ?” Nhiễm Nam vuốt cằm không râu, ông cụ non suy nghĩ “mình có nên dùng thần khí để kiểm tra lại không. Nếu dùng cả hai thần khí phối hợp với nhau thì điểm số có thể tăng thêm gấp rưỡi a, điểm chắc cũng tầm trên 4000”
Không tin tà, phải thử lại lần nữa, lần này, đối tượng mình đánh sẽ là lão ta. Lòng không vui, Nhiễm Nam quyết định thử lại phát nữa. Lần này cậu ta tưởng tượng khuôn mặt gây ám ảnh gần đây đối với cậu ta, chính là cái mặt già của Quách Phong, lão tu tiên giả Trúc Cơ Kỳ đó.
“Một, hai, ba, chết đi” Cú đấm xé gió của Nhiễm Nam nẹt lửa trong không khí đấm thẳng vào trong đường ống, mệnh lực tỏa mạnh bao lấy cánh tay, luồng gió thổi vào bên trong nghe vù vù, các mắt cảm ứng cũng bị lung lay theo.
Tích… Teng…
Hai con số tám nằm ngang hiển thị trên màn hình rồi dừng lại. Nhiễm Nam khổng hiểu ra sao cả nhìn chúng một hồi. Đây là số vô cực mà. Cú đấm của mình mạnh tới vậy sao.
Thôi mặc kệ. Nhiễm Nam bước đến chiếc máy đo lực phòng ngự. Cái này mới mệt đây. mình phải đứng yên chịu đòn để kiểm tra hay sao nhỉ?
“Tên phá hoại này...” Long Vệ đang quan sát nhìn cái máy bị Nhiễm Nam làm hỏng mà cảm thấy bực mình. Tên này đúng là đi đến đâu phá đến đó. Lúc trước khi chưa gia nhập Ngũ Đại Quốc Vệ thì đã quậy phá không ít, gây chuyện với Cục Phòng Vệ và Quách Gia rồi. Lần trước vừa đến tổng bộ trình diện lại quậy tưng một trận nữa. Nhiệm vụ sắp tới thật đáng lo, không biết sẽ có thêm chuyện gì nữa đây.
Chiếc máy đo lực phòng ngự nhìn giống như một chiếc máy ép vậy. Hai cánh tay máy được bọc đệm. Người kiểm tra sẽ đứng vào cái bục ở giữa hai tay và sẽ chịu chúng ép lại như ép trái cấy lấy nước. Trên bục có một công tắc cảm ứng. Chỉ cần chạm nhẹ thì sẽ lập tức dừng lại bài kiểm tra.
Nhiễm Nam khởi động chiếc máy rồi bước hai bước đứng lên bục. Ưỡn chân ưỡn ngực ra tạo dáng.
“Để xem phòng ngự mình sẽ được tính là bao nhiêu đây. Tạm thời cứ kiểm tra phòng ngự cơ bản của mình xem”
“Mềm quá, như là da thịt của Meow Meow vậy. Êm và ấm làm sao” Nhiễm Nam nghĩ đến Meow Meow mấy lần “ì chéo” cùng mình mà cảm thấy nứng hết sức. Tay máy tiếp tục ép mạnh, Nhiễm Nam bắt đầu thở dốc và rêи ɾỉ.
Rầm...
“...” Long Vệ đập bàn đứng dậy. Thằng nhóc này, nó đang làm cái trò gì thế, không lo phòng ngự muốn bị ép chết hay sao?
“Ứ...” Nhiễm Nam đang đê mê tưởng nhớ về cảm giác ân ái với Meow Meow thì bị cắt ngang. Cậu nhỏ của cậu ta bị cánh tay máy ép mạnh gãy đôi nghe cái rụp đau điếng hồn. Lúc này thì tên này mới chịu vận dụng mệnh lực chạy dọc toàn thân, toàn lực phòng ngự.
Cánh tay máy gia tăng lực ép, mỡ và da thịt của cậu nhóc bị ép dẹp lại. Nhìn hắn lúc này trong như một con người hình hộp chữ nhật vậy. Dị hợm dị hình bị ép dẹp lại.
Da bắt đầu xuất hiện vết rách, tiếp theo là thịt và cơ cũng tét ra. Máu chảy dài ra nền đất. Nhiễm Nam quyết định thử xem giới hạn của mình tới mức nào. Không thèm tắt máy, cứ thể để nó ép ra nước “đỏ”.
Bẹt…
Cơ thịt bị ép nát, máu tứa ra hai bên. Xương trắng lòi ra rồi cũng bắt đầu bị nghiền ép lại, từng khúc một đứt gãy. Môi của Nhiễm Nam cũng đã không thể thốt lên thành lời.
“Chơi dại rồi a” Nhiễm Nam buồn bực suy nghĩ. Xương sườn, xương đùi, xương tay, xương sọ, các loại xương bị hai cánh tay máy êm dịu ép lại thành một bãi máu be bét kẹp ở giữa. Cậu nhóc lúc này giống như một trái táo bị xe lu cán dẹp ra vậy. Không gian mệnh tâm bị ép dẹp lại, trái tim nằm bên trong nó khó khăn đập từng nhịp. Mệnh cầu ra sức tỏa ra năng lượng duy trì sức sống cho Nhiễm Nam.
“... Không biết được bao nhiêu điểm nhỉ?” Nhiễm Nam cười khổ. Xem ra kiểm tra thế được rồi, nếu còn ép thêm thì mình chết chắc mất.
Long Vệ nhìn thảm cảnh bên dưới thì quá sợ hãi, bà vội chạy ra ngoài để vòng vào phòng kiểm tra. Hy vọng là còn cứu kịp cái thằng nhóc… Ngu ngốc này. Bà chạy rất nhanh nhưng đến khi mở được cửa phòng trắc thí thực lực thì cũng mất hết gần 5 giây.
“Tên nhóc đó không phải bị ép chết rồi chứ?” Long Vệ bước nhanh vào phòng, nhìn ngay đến chiếc máy đo lực phòng ngự.
“!!?” Bà giật mình nhìn tràng cảnh trước mặt. Thế này là sao nhỉ?
“A, Long bà bà, có chuyện gì thế?” Nhiễm Nam nguyên vẹn, cả người không một vết xước xuất hiện trong phòng, mỉm cười nhìn Long Vệ vừa hớt hải chạy vào. Hắn đã phải hấp thụ Ý Thể để cấp tốc khôi phục cơ thể trong tích tắc và vận dụng Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2 gia tăng 2,25 lần phòng ngự cơ bản. Sau đó với 10 phần trăm mệnh lực, 1 cái giáp xác của Giáp Xác Pháp - Biến 2 được kích hoạt ngay lập tức, gia tăng thêm gấp rưỡi phòng ngự hiện tại.
Nhiễm Nam vốn sau khi sử dụng Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2 mất 35 phần trăm mệnh lực thì vẫn còn khoảng 65 phần trăm. Nhưng sử dụng 6 cái giáp xác biến 2 thì cũng không khác gì một cái nên cậu ta chỉ tạo ra một lớp giáp xác mà thôi. Giống như một tấm gỗ chắn đường xe hỏa thì cũng không khác mấy với 6 tấm gỗ vậy. Cơ bản là chỉ tính đến độ phòng ngự của một cái mà thôi, mấy cái sau nếu trong thực chiến thì mới có tác dụng câu thời gian, trong trường hợp làm trắc thí này thì không có ý nghĩa gì.
Lúc này cậu chàng đang ung dung đứng giữa vòng kẹp của hai cánh tay máy. Con số trên màn hình của chiếc máy liên tục thay đổi. 2000, 2001, 2002, 2003… 2500. 2700. 3000. 3300. 4000.
“Cái thằng nhóc này… Nó có khả năng hồi phục ngay lập tức sao?” Long Vệ kinh dị nhìn bãi máu tràn lan trên nền nhà, lại nhìn tên mập đang ung dung đứng giữa vòng ép của hai cánh tay máy khổng lồ. Rốt cuộc thì công pháp tu tiên loại gì lại có thể bá đa͙σ như vậy nhỉ? Trong lòng bà cũng dâng lên cảm giác thèm muốn tìm hiểu như Quy lão hôm trước. Chỉ ngặt nỗi Nhiễm Nam từng nói muốn được như hắn phải chịu được cảm giác tan xương nát thịt để thăng cấp khiến bà cũng cảm thấy e ngại. Càng già rồi thì càng sợ chết và sợ đau a.
5002… 5500. Con số chạy lên đến 6400 thì Nhiễm Nam bắt đầu có cảm giác khó thở, cơ thể bắt đầu bị ép dẹp lại như trước. Giáp xác bên ngoài bắt đầu có những vết nứt.
“Đủ rồi. Hơn 6 Tinh điểm. Cơ bản là tạm có được an toàn khi lên đảo rồi” Long Vệ bấm dừng cỗ máy. Hai cánh tay lập khổng lồ tức thả lỏng, rời khỏi người Nhiễm Nam.
Rắc… Rắc…
Nhiễm Nam vung tay vung chân, giáp xác rã thành từng mảnh rồi tan biến trong không khí.
“Tốt. Nếu mình sử dụng Giáp Xác Pháp - Biến 1 thì có lẽ điểm số còn tăng lên gấp đôi chứ không ít.” Cậu nhóc tự hào nghĩ. Không biết lực tấn công của hai tên Thủy Sĩ và Mộc Sĩ kết hợp với nhau thì bao nhiêu nhỉ. Mình đứng yên cho chúng đánh cũng đủ khiến hai tên này mỏi tay!
“Long bà bà, Tinh điểm là gì?”
“1 điểm đại diện cho 1 lực tác động, ngang với sức nặng của 100 ký lô. 1000 điểm là một Tinh điểm. 100 ngàn Tinh điểm sẽ là 1 Nhật điểm. 1 triệu Nhật điểm quy ra thành 1 Nguyên điểm. Đây là hệ thống tính điểm số chiến lực áp dụng cho việc đo lường sức chiến đấu do Viện Trưởng học viện X-Gen lập ra. Được giới dị nhân và giới tu tiên giả công nhận, dùng làm thước đo chuẩn. Cậu đạt hơn 6000 điểm phòng ngự, vì vậy phòng ngự của cậu gọi ngắn gọn là 6 Tinh”
“Được rồi. Chỉ còn hai hạng mục là tốc độ tấn công và tốc độ di chuyển nữa thôi. Kiểm tra xong, ta dẫn cậu đi tập hợp đội viên tham gia nhiệm vụ lần này.” Long Vệ soi mói nhìn Nhiễm Nam rồi nói. Ấn tượng của tên nhóc này lại tăng lên không ít trong lòng bà ta.
Đại tá Khá đúng là có con mắt nhìn. Đem về cho Ngũ Đại Quốc Vệ một nhân tài. Chỉ còn vài năm nữa là đến lúc tranh nhau lợi ích trong di tích “Out Planet” rồi. Đến lúc đó, Nhiễm Nam rất có thể sẽ là con ác chủ bài của năm đại gia tộc của Ngũ Đại Quốc Vệ. Phải bồi dưỡng tình cảm với tên này một chút mới được.
Trắc thí kết thúc, tuy rằng lực tấn công chưa đạt cho lắm nhưng nhiệm vụ lần này không phải là đi đánh nhau mà là đi thám thính nên Long Vệ miễn cưỡng cho qua.
“Long bà bà, có thể hỏi bà một điều được chứ?”
“Có chuyện gì?” Long Vệ đưa tay lên miệng tằng hắng một tiếng. Tên nhóc này, ánh mắt gì thế kia? Nó định hỏi chuyện gì thất đức sao?
“Long bà bà, nhìn bà vẫn đẹp gái như vậy, thật sự là một bà lão nắm sáu trăm tuổi sao?” Cậu chàng hỏi đó một câu rồi tăng tốc chạy biến đi. Nhóc ta chạy một mạch thẳng đến văn phòng của Long Vệ, chờ đợi trong cảm giác thích thú.
“!!?” Long Vệ lắc lắc đầu cười khổ, có vẻ như tên Nhiễm Nam này sau khi trẻ lại thì tính tình cũng trở nên trẻ con thì phải. Lần trước gặp hắn đến đăng ký làm thành viên đâu có nghịch như vậy chứ?
---[1]---
“Là cô ta đây hả?” Kim Sĩ nhìn khắp người Niệm một lượt. Cô nàng lúc này không biết kiếm đâu ra một bộ da xinh đẹp vô cùng. Nhờ Nhiễm Nam hỗ trợ một lọ keo “102” lúc trước ước từ Sổ Ước mà cô nàng có thể hoàn hảo dán hai mép rách của bộ da lại như là chưa từng có cuộc cắt xén nào. Sắc đẹp lúc này của Niệm không thua kém gì Nguyệt Dạ cả, thậm chí còn có nét sắc sảo hấp dẫn hơn nhiều.
Ba tên Thổ, Kim và Hỏa trở về tổng bộ liền tìm tới Niệm. Chặng đường cô nàng lại. Theo bày mưu tính kế của Thổ Sĩ mà ra tay với cô. Như hắn phân tích. Niệm là nhân vật mấu chốt trong lần đột nhập lên Hoàng Sơn và Trường Sơn này. Không chỉ quyết định tính thành bại của nhiệm vụ mà còn ảnh hưởng đến tính mạng của chúng nữa. Không có khả năng tàng hình hoàn hảo của cô, mọi người sẽ bị dị nhân trên đảo phát hiện và bao vây ngay lập tức. Việc khống chế được cô nàng này là quan trọng nhất. Kế tới mới là giết tên nhóc mập Nhiễm Nam đáng ghét kia.
“Nhiễm Nam đi vào tổng bộ chỉ dẫn theo cô ta. Nếu không phải bạn gái hắn thì đây chắc phải là dị nhân Bất Nhân Hình mà nhiệm vụ yêu cầu tìm kiếm rồi.” Thổ Sĩ gật đầu. Hắn chắc chắn đến 80 phần trăm thì người con gái xinh đẹp trước mặt này là Niệm.
Hỏa Sĩ xuýt xoa, thật là đẹp. Hắn nếu không biết trước đây chỉ là bề ngoài của một bộ da người chết thì… Chậc chậc.
“Ba người là?” Niệm bước lùi lại, sợ hãi nhìn ba tên thanh niên có tóc muối tiêu trước mặt. Nhìn cầu vai bọn chúng mỗi tên có ba ngôi sao. Đây là thành viên cao cấp của Ngũ Đại Quốc Vệ thì phải. Bọn này chặng mình lại muốn làm gì?
“Xin chào, bọn tôi là nhưng người sẽ làm nhiệm vụ lên Hoàng Sơn và Trường Sơn lần này với cô. Cô chắc cũng biết nhiệm vụ này chứ? Vì cô rất quan trọng với chúng tôi, thế nên, phiền cô gắn thứ này lên người mình giúp. Điều này là bắt buộc” Thổ Sĩ bước đến sát người Niệm, uy áp tiên giả cấp trên 50 tỏa ra làm cho không khí dập dìu đầy bứt rứt. Bứt cho Niệm phải lùi nhanh lại, dựa sát lưng vào tường.
“Nét đẹp thật hoàn hảo nếu hai con mắt này không trơ ra vô hồn như vậy” Kim sĩ nhìn vào con mắt giả gắn trên bộ da, trông rất vô hồn khiến hắn tiếc rẻ vô cùng. Hắn cũng bước tới bên cạnh Niệm, linh lực vận khởi tạo ra uy áp, ép bức cô phải đi vào khuôn phép.
“Các người muốn gắn cái gì vào người tôi?” Hai tay co lại trước người, Niệm yếu đuối nói. Hy Vọng thứ Nhiễm Nam để lại có thể giúp cô.
“Không có gì đâu, không cần phải sợ. Chỉ là thiết bị định vị tránh cho cô vì sợ mà bỏ trốn mà thôi”
---[2]---
“Long bà bà, trong tài liệu nội bộ chỉ giới thiệu cấp bậc các thành viên từ 1 sao đến 3 sao mà thôi. Nhưng mà mấy tên 3 sao tôi tiếp xúc thực lực không có gì gọi là quá mạnh cả. Thậm chí còn thua xa một số thành viên đầu não của Quách Gia. Tôi thấy hình như còn yếu hơn Quách ŧıểυ Thư mấy lần lận. Bà có thể giới thiệu chi tiết xếp hạng chiến lực của Ngũ Đại Quốc Vệ được không? Tôi có thể xem bản kết quả kiểm tra thực lực gần đây nhất của Ngũ Đại Quốc Vệ không?” Nhiễm Nam ngồi trên ghế đợi mấy tên cùng nhận nhiệm vụ khác đến, tranh thủ nắm tình hình địch ta một chút, hỏi Long Vệ đang ngồi nhìn chằm chằm mình.
“Hừ, Nhóc con đừng tưởng ta không biết mi muốn gì. Báo cáo kiểm tra là tuyệt mật, không thể cho cậu biết. Nhưng ta có thể giới thiệu một cách tổng quát cho cậu biết thế này.”
“Ngũ Đại Quốc Vệ do năm gia tộc thành lập. Mỗi gia tộc chuyên tu về một hệ trong ngũ hành. Khi thành viên của các gia tộc phối hợp với nhau thì nhờ vào tương sinh mà nâng cao chiến lực của đồng đội.”
“Ngũ Đại Quốc Vệ chia làm hai bộ phận, nội vệ và nɠɵạı vệ. nɠɵạı vệ là các loại nhân viên bàn giấy, nhân viên điều hành các hoạt động bề ngoài. Đa số là người thường hoặc quân nhân về hưu.”
“Nội vệ bao gồm toàn bộ là thành viên chiến đấu, không phân biệt là dị nhân hay người tu tiên. Trong nội vệ chia ra thành hai nhánh. Một nhánh gọi là Hoạt Vệ, chuyên phụ trách các nhiệm vụ trong và ngoài nước như bảo vệ các lãnh đa͙σ của quốc gia, bảo vệ lãnh đa͙σ của quân đội, vâng vâng… thành viên nhánh này đa số là các dị nhân 1 đến 3 sao và vài con cháu của năm đại gia tộc cấp 2 sao tham gia vào để rèn luyện”
“Nhánh còn lại là Ẩn Vệ. Nhánh này toàn bộ điều là con cháu của năm đại gia tộc và điều là thành viên cấp 3 sao. Những người này có nhiệm vụ bí mật riêng. Sau này cậu sẽ biết. Thủy và Mộc chính là Ẩn Vệ, vừa từ nơi làm nhiệm vụ nghỉ phép trở về. Về sau cậu có thể cũng sẽ vào Ẩn Vệ nên hãy làm thân với chúng.” Long Vệ nhấn mạnh câu nói. Trong lòng bà không hy vọng Nhiễm Nam tiếp tục có khúc mắc gì với mấy tên này. Ảnh hưởng không tốn về sau.
“Trong tài liệu cậu cũng biết rồi. Cơ bản thì thực lực tương đương với tiên cấp 20 trở xuống là 1 sao, từ cấp 20 đến cấp 40 là 2 sao. Từ 40 đến 60 là 3 sao”
“Vậy còn Long bà bà, Quy lão và các Đại Quốc Vệ khác thì sao. Cấp bậc của các người chắc hẳn không thể thấp hơn 90 được. Vậy thì được mấy sao?” Nhiễm Nam hăng hái hỏi. Một ngày nào đó mình cũng sẽ đạt tới độ cao đó, lúc đó hắn sẽ tìm Quách Phong hành lão cho đỡ tức.
“Đúng vậy. Từ cấp độ 60 trở lên sẽ không xếp hạng theo số sao nữa. Bởi vì cơ bản chiến lực tương đương tiên giả cấp 60 đến 99 trong Ngũ Đại Quốc Vệ là một khoảng trống, chỉ có một dị nhân đạt được đó là đại tá Khá và vài bô lão của năm đại gia tộc mà thôi. Đại tá Khá có thể xem là người mạnh nhất trong số họ nếu không tính đến việc phối hợp ngũ hành tương sinh nâng cao chiến lực”
“Sao lại có khoảng trống như thế?”
“Haiz. Nói ra thì cũng do giới tu tiên giả chúng ta giống như một đám thổ dân ở vùng sâu vùng xa vậy. Khuyết thiếu kiến thức và tài nguyên. Cậu có lẽ không biết, cấp 100 là một cửa ải. Muốn vượt qua rất khó. mười người cố vượt thì có chín người rưỡi bị chết rồi. Vì vậy ngoài ta, Quy lão và các lão tổ khác của năm đại gia tộc là đã vượt qua ải này. Toàn bộ những người khác khi lên đến cấp 90 điều cố gắng kìm hãm tốc độ tu luyện của mình lại. Mà một khi chưa vượt qua cấp 100, thành công tiến vào cấp độ Trúc Cơ thì chiến lực sẽ không thể nhờ sự tiến hóa của bản thân mà tăng mạnh gấp mấy lần, thậm chí là cả chục lần như lão tổ Quách Phong của Quách Gia được. Lão ta nhờ có công pháp cao hơn chúng ta một bậc mà luôn đè trên đầu chúng ta một nấc, nếu không phải năm đại gia tộc quan hệ khăng khít thì đã sớm bị lão nuốt gọn từng bên rồi.”
“Chính vì vậy mà từ cấp 60 trở lên, chúng ta không xếp hạng nữa. Bởi vì chẳng đáng để mà xếp hạng, phô bày cái xấu hổ của các gia tộc. Những thành viên tu tiên giả cấp 90 trở lên vì sợ chết mà cố kìm hãm việc tu luyện. Những thành viên cấp thấp thì nhìn thấy bài học đắt giá từ lớp người già mà chán nản bỏ bê tu luyện. Kẹt lại ở đa phần từ cấp 60, sau đó tu vi không tăng mà thụt lùi dần cho đến lớp sau nữa tiến lên mức này rồi cũng như lớp trước, bỏ bê tu luyện, chạy theo thời hiện đại máy móc, lười biếng mà rớt cấp.”
“Thực tế giới tu tiên hiện tại chính là chia làm hai lớp người như vậy. Quách Gia cũng không nɠɵạı lệ. Kinh nghiệm vượt ải Trúc Cơ quá ít, tài nguyên trợ giúp khan hiếm dẫn tới đa phần gia tộc tu tiên phân thành hai tầng lớp thực lực. Tầng lớp thực lực lão tổ đã đạt Trúc Cơ và tầng lớp trẻ tu tiên cấp thấp dưới 60. Bên cạnh đó là lớp già sợ chết cấp 90 trở lên”
“Thế nhưng dị nhân thì lại khác. Bọn họ không cần vượt ải, trừ việc tuổi thọ không kéo dài mà còn bị mài mòn chết sớm thì chiến lực, cấp bậc của bọn họ cứ tăng vùn vụt đến khi nào họ chết thì thôi.”
“Từ đó nhìn ra toàn bộ thế giới thì, ta chia tất cả ra làm ba tầng lớp thực lực như sau. Đây chỉ là kinh nghiệm mà ta đút kết ra mà thôi”
“Tầng lớp thực lực cá nhân đạt từ 1 điểm đến 5 Tinh điểm. Không phân biệt tu tiên giả hay dị nhân”
“Tầng lớp thực lực đạt từ 5 Tinh điểm đến 30 Tinh điểm. Trong tầng này đa số là dị nhân giả là chính, phần còn lại là những tu tiên giả sợ chết đang cố bám víu lấy cấp bậc từ 90 đến 99. Quách Tuân, đại tá Khá, Lý Nhượng vợ của Quách Tuân là những dị nhân đại diện cho lớp này ở nước ta.”
“Tầng lớp cuối cùng, chiến lực từ 60 Tinh điểm đến trên 150 Tinh điểm. Toàn bộ điều là những người tồn tại từ xa xưa đến nay, tuổi thọ điều hơn 500 tuổi, là lão tổ của các gia tộc tu tiên. Quách Phong là lão già mạnh nhất được biết đến hiện tại trên toàn thế giới nhờ vào công pháp của lão ta là cao cấp, mạnh hơn tất cả công pháp của các gia tộc khác.”
“Dị nhân càng mạnh thì tuổi thọ càng ngắn. Vì vậy từ 30 Tinh điểm trở lên hiếm có dị nhân nào đạt được mà còn sống. Những tu tiên giả không vượt được qua cấp 100 chiến lực thậm chí còn yếu hơn cả các dị nhân vừa nói, vì vậy cho nên khoảng từ 30 Tinh đến 60 Tinh là một khoảng trống, ít có ai được xếp vào hạng này”
Nói như vậy là mấy lão già mấy người điều trên cấp 100 cả sao? Nhiễm Nam bần thần suy nghĩ. Hơn ba năm qua vượt bao nguy cơ mà mình chỉ mới đạt đến cấp 40. Tới lúc nào mình mới đạt đến đỉnh cao như lão Quách Phong đáng ghét kia nhỉ? Lần này lên đảo, xem ra phải tranh thủ chiến đấu mới được. Kế sách mấy hôm trước Lục Hồng Huấn bày ra cũng quá độc ác đi, không dùng vẫn hơn. Nếu dùng đến thì cơ hội chiến đấu cũng mất đi.
Trước khi Nhiễm Nam cùng Niệm đến đây. Nhiễm Nam đã nhờ đến sự trợ giúp gọi điện cho “người thân”. Nhờ Lục Hồng Huấn góp ý cho lần lên đảo sắp tới, lập một kế hoạch hoàn hảo để vừa hoàn thành nhiệm vụ vừa xử lý hai tên Thủy và Mộc nếu chúng dám đi theo lên đảo mà không ai có thể trách hắn được.
Lục Hồng Huấn đã nói thế này: “Theo như thông tin cậu cung cấp thì tôi nghĩ mục tiêu chính của quân đội chính là đánh chiếm lại biển đảo của quốc gia từ tay dị nhân Bất Nhân Hình là chính. Cứu các ngư dân chỉ là phụ. Đây là chiến tranh, Tính mạng bình dân khó mà bảo toàn, nhất là lực lượng kẻ địch vô cùng mạnh cùng với chúng có công nghệ máy móc rất hiện đại nữa.”
“Một khi cậu và hai tên đó cùng lên đảo, dù muốn dù không, cậu chắc chắn sẽ phải tách đội với bọn chúng. Một khi cách xa Niệm, cậu chắc chắn bị bọn Bất Nhân Hình phát hiện và tấn công. Tình huống này cậu khó mà thoát chết.”
“Vì vậy, nếu cậu muốn hoàn thành hoàn hảo nhiệm vụ này mà vẫn hạ được hai tên đó, đổ lỗi cho kẻ địch chung thì chỉ có một cách… Khá tàn nhẫn mà thôi”
“Trước khi lên đảo, cậu khởi động Thời Không Giới Lệnh. Khi lên đảo vừa hay phải đạt được đủ 10 phút để cổng không gian mở ra. Cậu lập tức dùng bom hạch nhân mini cho nổ toàn bộ hai quần đảo. Với khoảng cách địa lý và sức ném của cậu thì chắc có thể sẽ vứt được bom từ quần đảo này đến quần đảo kia nhanh chóng thôi. Bom nổ phá tan tất cả người và của. Quân đội chỉ cần cặp bờ chiếm lại hai cái bình địa là được. Bản thân cậu có thể cố tình bị thương càng nghiêm trọng càng tốt. Tất cả điều chết, chỉ mình cậu sống thì muốn nói gì cũng được. Không ai có bằng chứng gì buộc tội cậu cả dù họ có nghi ngờ cỡ nào đi nữa.“
“Muốn hoàn hảo hơn nữa thì sau vụ nổ, cậu nhanh chóng tìm xem có tầng hầm nào còn nguyên không, vứt bom hạch nhân mini vào đó giá họa cho bọn dị nhân trên đảo tàng trữ thứ này. Vậy là cậu có thể đổ lỗi là do chúng bất cẩn tự làm nổ bom do của chính chúng là được.”
Lúc đó Nhiễm Nam đã hỏi lại “ Không có cách nào khác bớt vô tình hơn sao?”
Lục Hồng Huấn lạnh lùng nói qua Xuyên Giới Liên “Không, không có cách nào khác đảm bảo hơn cách này nữa. Chủ yếu là do thực lực của cậu không đủ mà thôi. Hai tên đó có thể bay và bay cực kỳ nhanh. Chỉ gió thổi cỏ lay là chúng có thể bỏ chạy khỏi đảo trở về tàu chiến của quân đội một cách khá an toàn.”
“Bản thân cậu bay bằng thần khí thì lại quá chậm. Một khi bị phát hiện vì rời xa Niệm. Cậu chỉ có cách trốn vào Thời Không Giới đến khi tu luyện đến cấp 100 thì mới có thể ra ngoài, có đủ sức sống sót khi bị vây công, hoặc ít nhất cũng phải tới khi cậu có thể bay nhanh như hai tên Thủy - Mộc đó. Mà như vậy sẽ chậm trễ thời cơ tấn công Impossible và Đông Nam Hội, dồn Meow Meow và Huỳnh Ni vào nguy hiểm. Hơn nữa nhiệm vụ lên đảo cũng coi như thất bại vì quãng thời gian này hai tên Thủy - Mộc đã có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi cũng không biết chừng.”
“Tựu chung lại thì, vì lý do thực lực của cậu không đủ. Để hoàn thành nhiệm vụ trong tình huống có hai kẻ cũng muốn lấy mạng cậu đi cùng thì chỉ có cách dùng đến bom hạch nhân mini mà thôi”
Nhiễm Nam cố hỏi thêm câu cuối cùng rồi dẫn Niệm từ Sài Gòn bay vào Hà Nội để báo cáo nhiệm vụ một trong chuỗi nhiệm vụ lần này “Tại sao lại nói tôi nhất định sẽ phải bị tách đội với bọn chúng?”
Lục Hồng Huấn trả lời nhanh. Meow Meow sắp ra ngoài bắt đầu kế hoạch phá hủy nội bộ tiếp theo của Impossible Club. Anh ta phải dẫn vệ sĩ Đầu Gấu đi theo để bảo vệ cho cô nàng.
“Hai tên đó muốn hãm hại cậu, cách tốt nhất là cướp lấy Niệm, uy hiếp cô ta. Sau đó ra tay tấn công cậu, chỉ cần cậu bị chúng tống khỏi phạm vi 10 mét ảnh hưởng từ dị năng tàng hình của Niệm thì chúng sẽ dẫn Niệm bỏ đi. Cậu bay không kịp chúng thì không cách nào đuổi theo được. Cho nên dù muốn hay không cậu cũng sẽ bị tách ra khỏi chúng thôi. Ngay từ đầu là cậu đã không có lựa chọn nào khác rồi. Cứ hy vọng là lần này làm nhiệm vụ không có kẻ thù của cậu đi theo đi.”
Hừ. Nhiễm Nam vô cớ bực dọc. Chuyện càng khó ta càng làm cho được cho các người xem.
“Bọn họ bao giờ mới đến, sao lâu thế.”
Ánh mắt Nhiễm Nam sắt bén hẳn lên. Trong lòng khó chịu, lại thông qua nhìn trộm xuyên không thấy ba tên tu tiên giả lần trước gây hấn ở khu xưởng gỗ ở cà mau bao vây Niệm lại, cấy chip theo dõi gps vào người cô ấy càng khiến cậu nhóc nổi nóng. Xem ra không có hai tên Thủy và Mộc đi theo thì ba tên này cũng sẽ cùng đội. Đám con cháu nhị đại này của Ngũ Đại Quốc Vệ không có tên nào là kẻ tốt cả. Lên đảo, ta sẽ thủ tiêu các ngươi hết.
Cộc. Cộc.
“Vào đi” Long Vệ lên tiếng.
Năm tên cấp bậc ba sao từ bên ngoài bước vào. Vốn dĩ ngoài năm tên này còn có 3 kẻ khác đến từ Hoạt Vệ cũng nhận nhiệm vụ lên hai quần đảo nhưng điều bị năm tên này đe dọa đuổi đi. Mượn oai từ cha ông nên không ai dám làm căng. Thế là cả năm tên xuất hiện ở đây để lập tổ đội lần này.
“Thủy Sĩ? Mộc Sĩ?” Long Vệ ngạc nhiên lên tiếng. Không phải bà đã bảo là chúng không được phép làm nhiệm vụ này rồi sao? Còn đến làm gì. Mấy tên này, càng ngày càng không ra thể thống gì.
“Chào buổi sáng, Long tổ”
“Chào buổi sáng, Long tổ”
“Chào buổi sáng, Long tổ”
“Chào buổi sáng, Long tổ”
“Chào buổi sáng, Long tổ”
Năm tên Thủy Sĩ, Mộc Sĩ, Thổ Sĩ, Kim Sĩ, Hỏa Sĩ lần lượt chắp tay chào Long Vệ. Lễ phép hơn thằng nhóc mập nào đó từ sáng đến giờ chưa chào bà câu nào. Đã vậy, cái tướng ngồi gì kia? Trước mặt ta mà còn dám gác chân lên bàn. Nơi này là chỗ chợ búa giang hồ sao?
“Thủy, Mộc, hai cậu đến đây làm gì. Nếu là chuyện nhiệm vụ lên hai quần đảo Hoàng Sơn và Trường Sơn lần này thì không cần nói nữa. Tôi không cho phép hai cậu tham gia đâu” Long Vệ uy tín 100 phần trăm nói, ánh mắt liếc nhìn Nhiễm Nam. Hai bên đang có mâu thuẩn, cùng lên đảo chẳng khác nào là đi phá hoại hơn là đi làm nhiệm vụ.
Năm tên Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ khóe mắt giật giật nhìn Nhiễm Nam tung hứng trái bom hạch nhân mini trong tay, càng nhìn nụ cười nửa miệng của hắn cùng ánh mắt khép hờ khiêu khích bọn chúng càng cảm thấy ngứa răng, chỉ muốn nhảy sổ tới cắn cho một đớp hả giận.
Dù gì cũng trên trăm tuổi cả rồi nên năm tên rất nhanh lấy lại bình tĩnh. Ngồi xuống lần lượt quanh bàn đón khách trong phòng.
Long Vệ lên tiếng có phần không vui. “Thủy, Mộc. Hai cậu đến đây có chuyện gì khác nữa khô... ”
“Á”
Nhiễm Nam đang tung hứng quả bom bỗng nhiên “trợt” tay chụp hụt, trái bom hạch nhân mini lặp tức rơi ra, tung lên bàn, bay thẳng vào giữa nơi cả năm tên “Ngũ Hành” đang ngồi. phía đối diện. Đèn quả bom chớp liên hồi sau đó sáng trưng chói mắt lên, chuẩn bị nổ. Một khi nó nổ, ở đây trừ Long Vệ ra, mọi người điều sẽ tan xác mà chết.
Nhiễm Nam và năm tên “Ngũ Hành” cùng trợn mắt lên hoảng sợ. Mạng họ đến đây là tiêu rồi.
….
“Toe toe toe”
“Ha ha ha, năm tên bọn ngươi cũng biết sợ chết như vậy sao?” Nhiễm Nam cười châm chọc chỉ vào quả bom vừa nổ, một cái đầu chú hề gắn lò xo đang nhỏng qua nhỏng lại như muốn nói “các người có vui không, có vui không”.
“Nhiễm Nam, mày...” Thủy Sỉ đứng bật dậy.
“Làm sao?” bắt chân chữ ngũ, Nhiễm Nam ngồi yên trên ghế trừng mắt đối mắt với hắn ta. Một quả bom hạch nhân mini khác lại không biết được lấy ra từ lúc nào, hai bàn tay lại tung hứng nó. Vừa rồi là cậu ta dùng thứ bom trêu đùa lần trước dùng để trêu chọc Quách Phong ở lần gặp mặt thứ hai với lão. Nghe thấy Long bà bà không cho phép hai tên này tham gia nhiệm vụ, cậu ta liền tranh thủ chọc giận hai tên này. Phải để cho chúng cay cú tìm mọi cách tham gia lần này thì mình mới có cơ hội xử lý chúng được chứ.
---[3]---
Huỳnh Ni và con mèo Hắc Vận vừa từ biệt phủ của Châu Không Kỳ trở về. Meow Meow ở bên Nhật bản bắt đầu thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch rồi, cần có sự biến hóa thần thông của Hắc Vận giúp đỡ.
Chuyển Hắc Vận qua cho Meow Meow xong xuôi, Huỳnh Ni từ trong Thời Không Giới trở ra ngoài. Cô chuẩn bị tắm vòi sen với ngâm mình trong nước nóng để thư giãn một tý. Cả ngày nay cô cũng phải đi đi lại lại khắp nơi rồi. Nhất là gặp tên Phan Chí Thâm cuồng dâm đó để bàn bạc việc làm thế nào để cho nội bộ Đông Nam Hội loạn lên. Tên này có vẻ thèm khác muốn làm phản loạn lắm rồi, ngấp nghé cái chức Phó Hội Chủ đã lâu.
Một bồn tắm cỡ lớn đẹp đẽ bóng loáng bốc hơi nóng nghi ngút. Nước được Ni xả vào pha cho ấm. Rồi tay xinh của cô bắt đầu rải hoa hồng vào làm cho mùi thơm bốc lên thơm ngát, thông mũi, cổ họng tràn ngập dịu ấm.
“Trăng lên cao, anh lao đao, em xanh xao, quần áo tào lao. Á a, trăng hun hút, anh mυ"ŧ chùn chụt”
Huỳnh Ni vừa hát nhỏ yêu đời, vừa thu hồi Tuyệt Biến Tố Y, khoe cơ thể chuẩn như đo bằng máy móc của mình ra với những bức tường. Một chân thon mướt mượt bước vào bồn tắm. Vòi sen nhả nước. Cô bắt đầu tận hưởng làn nước ấm một mình. Mấy ngày trước Hùng Nam báo tin vui về, con cô đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên trong chuỗi nhiệm vụ để thăng cấp thành viên ba sao của Ngũ Đại Quốc Vệ rồi. Như vậy là gần một chút với hồi kết của kế hoạch báo thù. Thật mong đợi, sau khi trả được thù cho Hồng Nhan, cô sẽ cùng Hùng Nam tìm đến nơi yên bình ẩn dật nào đó để sống. Nuôi dạy nó trở thành một người tốt mới được.
Trên trời cao, dưới ánh nắng chói lóa mắt của mặt trời ban trưa. Hai con quái vật xuất hiện như từ thế giới khác xuyên tới trái đất. Xấu xí và kỳ lạ không kém gì những con quái vật trước đây do Chân Tâm triệu hồi đến. Cả hai con điều có cánh và khá nhỏ, tên cao lớn hơn cũng không lớn bằng một con “ngáo” Husky. Tên nhỏ hơn thì nhỏ như một con mèo mập vậy.
Quái vật nhỏ có hai sừng trên đầu và cơ thể gầy guộc như yêu tinh trong các phim phù thủy. Đôi cánh mỏng như ve, gần như trong suốt vỗ nhè nhẹ giúp hắn đứng tại chỗ trên bầu trời.
Con quái lớn hơn thì không có khuôn mặt rõ ràng, cơ thể phân thành đầu mình tay chân như người nhưng cái lưng của nó lại dài bất thường làm nó phải khom xuống trong như một cụ già.
Cả hai đều có làn da tái nhợt. Trên người khoác lấy trang phục rất kỳ lạ, nhìn sơ giống như là trùm lên người một cái mền mà thôi. Một tên thì mang đồ chất liệu giống như làm bằng da thú. Tên lớn con hơn thì như khoác lên một loại trang phục bằng giấy bạc, nhăn nheo mà bóng loáng và phản chiếu ánh mặt trời.
Tên nhỏ con thì thèm ăn thịt cô ngay tại chỗ. Trong khi tên lớn con hơn, cái bộ phận duy trì nòi giống của nó cửng thẳng lên, muốn được làʍ t̠ìиɦ với Ni ngay.
Đôi mắt của hai tên này điều có khả năng nhìn xuyên nhiều lớp vật thể. Lần này lĩnh mệnh đến đây là nhắm thẳng vào Ni. Tốc độ bay của chúng cực nhanh, hơn nữa quanh người có một loại khả năng làm cho âm thanh biến mất. Hai tên từ đường cửa sổ chui vào nhà, đến trước cửa buồng tắm mà với linh hồn đẳng cấp 45, Ni vẫn không hề hay biết gì cả.
Một điều rất rõ ràng, thực lực hai tên này không hề thấp hơn cô mà khả năng chiến đấu lại còn quỷ dị. Huỳnh Ni vẫn vui vẻ tắm rửa cơ thể ngọc ngà, không chút đề phòng nào trước sự đánh lén của hai con quái vật.
Ầm…
Cửa buồng tắm và vách tường bên cạnh cùng lúc bị đánh sập. Huỳnh Ni trừng to mắt ngạc nhiên nhìn hai con quái thú gớm ghiếc xong vào. Bọn chúng cực nhanh đến mức Ni chỉ mới kịp đứng lên từ trong bồn tắm mà thôi.
Tên to con đã áp sát lưng cô, hai tay giữ chặt vai Ni, cái thứ đó của hắn “nứng” lên, lòn ra khỏi lớp trang phục chĩa thẳng vào lưng cô, cánh nó vỗ nhè nhẹ. Một dòng cảm giác tê rần tỏa khắp toàn thân khiến Ni phải vội vận mệnh lực chống đỡ.
Tên nhỏ con nhe hàm răng sắc nhọn ra thèm thuồng nhìn vào ngực cô như chực cắn một cái đến tận xương. Nó cũng bay lờ lờ trước mặt Huỳnh Ni, hai bàn tay như hay cái chân vịt vì có màng da mỏng chụp vào mặt cô. Một mùi tanh tưởi tởm lợm choàng lấy khứu giác Ni khiến cô nàng thần trí như muốn mơ hồ đi. Khả năng thiên phú của tên này là một loại độc khí cực kỳ lợi hại có thể tác dụng lên thần kinh kẻ địch.
Trong cái nắng trưa gay gắt, trong tích tắc đồng hồ. Huỳnh Ni đã ngất xỉu và lọt vào tay hai con quái vật không biết từ đâu ra này. Một con thèm “ụ” và một con thèm ăn thịt cô. Hai con quái cứ thế câu theo Ni trần truồng bay lên trời cao rồi biến mất bóng dáng.