Nhiễm Nam cười lạnh nhìn Quách Phong, hàm răng trắng sáng được Ảo Y che kín người chừa ra mỗi nó tôn lên sự điều chắc như bắp của chính nó. Hắn truyền âm “Tạm biệt lão già Què Phong, Quách Gia, chuyện hôm nay ngày sau tôi sẽ đòi lại, tôi sẽ phá hoại chuyện của các người, bất kể đó là chuyện gì để trả thù”.
Một cái cổng đi vào Thời Không Giới khác ngay lúc này hiện lên bên trái Nhiễm Nam. Đúng vậy, với Thời Không Giới Lệnh, chủ sở hữu có thể liên tục mở ra vô tận cổng Thời Không Giới miễn là người đó có đủ năng lượng để kích hoạt trình tự mở cổng không gian từ Thời Không Giới Lệnh.
Nhiễm Nam mở trước một cổng không gian. Hắn biết lão già Quách Phong sẽ không dễ dàng để hắn trốn thoát vì vậy sau khi kích hoạt cánh cổng đầu tiên mà tới 10 phút sau nó mới hoàn thành và xuất hiện Nhiễm Nam liền dùng Thời Không Giới Lệnh định vị vị trí mở mở tiếp mấy cánh cổng khác cách ngay sau đó vài giây.
Trong nháy mắt chung quanh Nhiễm Nam hơn bốn năm cánh cổng không gian lần lượt được mở ra. Cho dù lão ta có nhanh tay cỡ nào đi nữa cũng không thể ra tay phong bế hết được như phong bế cánh cửa đầu tiên. Tạo cơ hội cho Nhiễm Nam chui vào một trong những cánh cổng này trốn thoát.
Ánh mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào lão. Bóng hình lão ta mờ dần. Rất nhanh, không tới một phần ngàn giây, khuôn mặt lão đã hiện ra dữ tợn gần kề mặt Nhiễm Nam khiến hắn không cách nào kịp phản ứng, tay lão đưa lên bóp cổ cậu chàng, lão nói “Hừ, nhãi con, mở ra nhiều cổng thì ít lợi gì, chưa kịp bước vào đã bị ta nắm cổ trở lại?”
“Hì hì” Nhiễm Nam nhe răng ra cười, không chút sợ hãi nói “ŧıểυ tử có món quà tặng lão nhân, hy vọng lão thích”.
Nói xong, Nhiễm Nam cầm chặt Thời Không Giới Lệnh. Một cánh cổng bỗng nhiên xuất hiện ngay trước mặt ngăn cách hai người ở hai bên. Cánh tay của Quách Phong đang bóp cổ hắn bị cánh cổng không gian cắt ngang một cái. Máu tươi phún ra ngay lập tức sau đó.
Cổng Thời Không Giới là loại không phân biệt hướng bước vào, là loại cửa hai chiều. Nếu không có năng lượng đồng nguyên đồng chất từ Thời Không Giới Lệnh thì sẽ bị năng lượng của cổng không gian xoáy nát bất cứ vật gì đi qua nó. Dĩ nhiên nó sẽ không cản lại vật thể đi xuyên nó nhưng nó sẽ chặn không cho vật đó đi vào Thời Không Giới và cùng lúc lực không gian cũng tác động tấn công vật thể đó. Vì vậy dù nó xuất hiện xuyên giữa cánh tay Quách Phong thế nhưng lão phản ứng nhanh nên vẫn có thể rút tay về dù quá trình này có bị lực không gian giữ lại một chút.
Nhiễm Nam cười lạnh đắc thắng nhìn lão Quách Phong sắc mặt đại biến ở bên kia cổng không gian rồi nhanh chân bước tới hai bước biến mất vào Thời Không Giới, để lại lão Quách Phong ôm lấy bàn tay của mình, bạo nộ gầm thét rung trời.
Đại tá Khá và ba người Quốc Vệ thấy vậy cũng vội rút lui tránh lão giận chó đánh mèo. Xa xa tiếng còi xe cảnh sát đã vang lên. Từ khi Nhiễm Nam đánh với Lôi Ca mất vài phút sao đó đối đầu với Quách Phong rồi nổ bom hạch nhân mini quả đầu tiên. Cảnh sát và Cục Phòng Vệ đóng quân tại Sài Gòn đã nhanh chóng nhận được tin và kéo quân đến.
Sau đó địa điểm chiến đấu dời đi vào nội thành. 10 phút trôi qua bọn họ mới kịp kéo nhau từ nɠɵạı thành trở về. Đến tận bây giờ mới xác định được vị trí đánh nhau nhờ người dân báo án. Toàn bộ tổng thời gian chỉ khoảng 14 phút mà đã trải qua mấy lượt đại chiến long trời lở đất.
Quách Phong kìm nén phẫn nộ ra lệnh cho người của Cục Phòng Vệ tẩy não những người dân chứng kiến cuộc đọ sức vừa rồi. Ôm lấy bàn tay phải bị nát mất hai lóng tay của hai ngón tay giữa, mỗi ngón một lóng, đang được lão dùng linh lực chặn lại vết thương nhằm cầm máu.
Đây là kết quả của phản ứng thần kinh cực nhanh của lão cùng thực lực. Nếu linh lực yếu thêm một chút, phản ứng thần kinh chậm một chút, cánh tay rụt lại không nhanh thì đã bị năng lượng không gian xé nát rồi. May là lão đã đạt tới trúc cơ kỳ, linh lực đủ sức bảo vệ cánh tay trong vòng một giây.
Khốn kiếp. Khốn khiếp… Thằng mập… Đợi đấy… Đừng để lần sau gặp lại mi đừng hòng dùng cách này mà chạy trốn nữa.
Quách Phong nghiến răng nghiến lợi thầm nghĩ. Khu vực này bị cảnh sát giăng dây cảnh giới, chặn lại ánh mắt tò mò của người dân. Người của Cục Phòng Vệ cũng phải ở lại xử lý trí nhớ nếu ai đó nhìn thấy mấy cánh cổng thời không do Nhiễm Nam tạo ra. Tận hai giờ sau chúng biến mất thì mọi người mới giải tán.
Cao thủ mạnh nhất Quách Gia tự tay đến bắt người, kết cục bị thương hết sức, mệt thở như trâu mà về tay không.
---[1]---
Huỳnh Ni nhìn Nhiễm Nam nằm như con chó chết trong Thời Không Giới thì tự dưng thấy nổi nóng. Cô cười lạnh ngồi xuống bãi cỏ bên cạnh hắn, hỏi.
“Chuyện gì đây? Anh đánh nhau với ai, tại sao không gọi bọn em”
“...” Nhiễm Nam giả chết, ngoẹo đầu sang bên, mắt nhắm lại không trả lời cô nàng. Ngón tay hắn rung rung đã bán đứng hắn bởi sự hồi hộp. Không biết Ni sẽ làm gì hắn đây. Mới không bao lâu trước hắn đút đ*t con người ta, hứa là sẽ có nạn cùng chịu có phúc cùng chia. Thế mà lần này bị Quách Phong truy bắt hắn không hề cầu cứu cô. Bây giờ bị phát hiện đành ngậm miệng giả ngu.
Một bàn tay mềm mại mịn màng rờ rờ vào sườn tên mập. Cách một lớp Ảo Y mà hắn vẫn cảm giác được sự ấm áp đó. Ni vẫn rất quan tâm đến mình a. Nhiễm Nam cảm động sắp khóc đến nơi, cảm thấy mình có lỗi với cô quá mức. Môi hé ra định nói lời xin lỗi.
“Á á á..."
Tiếng hét thảm thiết vang vọng trong Thời Không Giới khiến Lục Hồng Huấn đang tu luyện giật mình một cái, tẩu hỏa nhập ma. Gần 10 ngày điên điên khùng khùng mới lấy lại tỉnh táo nhờ vào linh hồn lực không tệ của chính mình. Thật, Thời Không Giới thời gian khác biệt thế giới bên ngoài khiến nó trở thành nơi tiềm tu rất tốt nhưng mà âm thanh trong này mọi vị trí điều như nhau khiến cho người la cách hắn 10 cây số cũng nghe như hét kề bên tai. Thi thoảng bọn Nhiễm Nam với Huỳnh Ni lại la hét thảm thiết khiến Lục Hồng Huấn chịu đủ đau khổ khi tập trung thiền tu. Phải chi có thể cách âm được thì đúng là hoàn mỹ. Có thời gian phải yêu cầu tên mập nghĩ biện pháp giải quyết mới được.
Nhiễm Nam bị Huỳnh Ni dùng sức nhéo vào ba sườn rồi nắm lấy thịt non xoắn vài vòng đau như lợn bị chọc tiết. Thương thế của hắn còn chưa lành. Hiện tại vẫn còn chưa tự thân nhúc nhích nổi thì chịu sao được cú nhéo tức giận này
“Hu hu hu, em ác quá...” tên mập ấm ức khóc ròng.
“Khóc, khóc cái gì, ra ngoài cho người ta đánh tới tan nát da thịt sao không khóc đi?” Huỳnh Ni vuốt ve chỗ cô vừa nhéo. Thông qua cảm nhận tay thì cô mới biết bên dưới lớp Ảo Y tên mập đang bị thương nặng thế nào. Phần thịt cô bấu nó nát rời ra như cát vậy.
Tóc… Tóc…
Nhiễm Nam quay sang nhìn cô, thần khí lúc này không bao bọc toàn thân hắn nữa sau khi bước vào Thời Không Giới. Lần nữa biến thành bao tay thần khí giúp hắn cử động bàn tay. Lau lau gò má Ni, tên mập lòng mềm ra nói.
“Ni, đừng khóc, như hiện tại anh cũng không đau lắm nhưng em khóc thì anh chịu đựng không nổi đâu”
“Anh đánh nhau với ai?”
“Một lão già bất tử của Quách Gia. Lão ta tự xưng là tu tiên giả cấp độ 120, hừ hừ”
“Cái gì? Chênh lệch như vậy, anh làm sao thắng nổi”
“Hừ hừ, bởi vậy anh mới thảm như vầy, đến cả thời gian báo cho mọi người biết cũng không có a.” Mắt hắn đảo vòng, hic hic, nếu tính ra thương thế này là hắn tự mình làm mình bị thương a. Lão già Quách Phong chỉ là muốn bắt hắn, còn hắn thì chơi ngu nổ bom hạch nhân, tự thân chạy không kịp rồi bị thương mém tiêu đời.
Nguyễn Văn Chiến đi vào Thời Không Giới. Sau khi bọn Lôi Ca rời đi không bao lâu. Đến lúc này chỉ mới trải qua khoảng hai mươi mấy phút mà thôi. Hắn tu luyện thể tu. Kháng thể rất mạnh. Lúc này đã tỉnh táo trở lại. Thấy thiếu một thành viên vệ sĩ hắn cũng không biết đi đâu để tìm nên đành đi vào Thời Không Giới xem Nhiễm Nam có ở đây không mà hỏi thăm. Dù sao lúc đó robot giả dạng hắn cũng ở đó.
Nhiễm Nam thấy Văn Chiến nên cũng bàn giao cho hắn đi đón vị vệ sĩ được hắn cứu ra từ tay bọn Lôi Ca. Nhân tiện nói luôn sự việc của Hắc Vận cho anh ta để ý. Nhắc đến tên sinh vật ngoài hành tinh này liền nghiến răng nghiến lợi. Không biết bây giờ “Ngọc Nga” của hắn đã biến thành chàng trai tốt mã nào, đang nằm đè lên con gái nhà ai. Grừ grừ....
Nguyễn Văn Chiến há hốc mồm ngạc nhiên, không ngờ trên đời này còn có một nhân vật như vậy. Hắn muốn cười mà không dám cười. Huỳnh Ni bên cạnh không nhịn được, khúc khích không thôi. Cô nhéo lỗ tai tên mập, lạnh lẽo nói.
“Á à, thì ra trước đó anh còn ra ngoài tổ chức thi tuyển bạn gái nữa a. Giỏi giỏi, đúng là đàn ông bọn anh không biết thế nào là đủ. Giỏi. Em sẽ mét chuyện này với chị Meow Meow và Hồng Nhan, xem anh làm sao còn mặt mũi nhìn họ nữa. Hừ hừ” Huỳnh Ni khuôn mặt độc ác nói. Bản năng cô không muốn nhắc đến Nguyệt Dạ. Cô bé này vừa đến đã dám thách thức mình, đòi giành làm bà cả. Hừ, nằm mơ đi. Nhiễm Nam là trồng cây si cô ba năm cấp ba, tới cuối cùng nhờ Sổ Ước mà hắn thay đổi bản tính nhút nhát, tự tin hơn cô mới gật đầu chấp nhận tên này. Không ai có thể tranh vị trí quan trọng nhất của cô trong lòng hắn được.
Như vậy Hắc Vận bắt đầu những bước đầu tiên gia nhập vào cái tập thể chã ra ôn gì của Nhiễm Nam. Một tên mập làm trung tâm, ba đến bốn cô gái xoay quanh là vợ hắn, một tổ chức sát thủ chưa thành hình, một tổ chức cung cấp vệ sĩ mà hắn làm chủ nhưng lại chả bao giờ hỏi thăm đến, vứt hết sự vụ cho một tên cuồng tu luyện là Lục Hồng Huấn. Tên này lại vứt chuyện quản lý cho Nguyễn Văn Chiến. Tập thể này rồi sẽ đi về đâu đây? Còn may là Nguyễn Văn Chiến năng lực cũng không tệ, không khiến cho Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu tan tác.
Dù rằng hắn đã hứa sẽ tu luyện thật nhiều để có đủ thực lực nhưng mà vẫn chưa làm được toàn vẹn, phải chạy ngược chạy xuôi vì công ty, lúc nào tranh thủ được thì liền vào Thời Không Giới để tu luyện. Khi có chuyện gì quan trọng anh em vệ sĩ sẽ thông qua Xuyên Giới Liên để báo cáo xin hỗ trợ của Nguyễn Văn Chiến.
Nói đến cũng lạ, Thời Không Giới và Vũ Trụ bên ngoài vốn là hai không gian khác nhau nhưng các Xuyên Giới Liên lại không hiểu bằng cách nào lại có thể truyền tín hiệu lẫn nhau được nữa. Điều này có lẽ phải đợi đến khi Nhiễm Nam đủ mạnh và hoàn toàn hiểu rõ Thời Không Giới là “thứ gì” thì mới có thể làm sáng tỏ được lý do.
---[2]---
Lão đầu vẫn tiếp tục say sưa kể về câu chuyện Thần Chủ Nhiễm Nam cho khách quan trong một tửu quán nho nhỏ ở Thần Giới nghe. Bên cạnh cô gái nhỏ vẫn đánh những điệu âm thanh dễ nghe du dương đi vào lòng người. Lúc này lấy tầm nhìn lên cao vô hạn, càng lúc càng cao, cao đến không thể tính được, vượt qua hành tinh, vượt qua không gian, cao mãi cao mãi. Cho đến khi chớp mắt một cái, một khung cảnh khác hiện ra.
Tại một hành lang vắng vẻ trong một khu công nghiệp phức hợp cực kỳ phức tạp và cực kỳ rộng lớn. Diện tích còn lớn hơn diện tích của nước Nga nếu so sánh theo tỷ lệ tương đối mà không tính đến đây là hai thế giới khác nhau.
Hàng lang trắng xóa, không chút bụi bẩn. Trần nhà cao cực kỳ. Sàn nhà nguyên khối màu đen tuyền kéo dài ngút tầm mắt. Không gian ở đây vắng lặng, không khí trong lành và lạnh lẽo. Một bóng người chầm chậm từ xa đi tới. Ánh mắt hắn kiêng định như sắp phải làm một việc gì đó cực kỳ quan trọng.
Star, Một nhân viên khoa học cao cấp của khu công nghiệp này. Trông rất giống loài người thế nhưng làn da lại có màu trắng bạch. Anh ta là một trong những nhà đồng sáng lập của nó. Khu công nghiệp này có rất nhiều ngành nghề khác nhau nhưng hạng mục chính của nó chính là sản xuất một loại năng lượng mới cung cấp cho cả thế giới sử dụng. Đến hiện tại vẫn chưa có tập đoàn hay tổ chức nào có thể cạnh tranh được với nhóm của Star cả.
Công nghệ năng lượng mới này là do Star và nhóm của mình phát minh ra. Đến hiện tại trong nhóm đã bắt đầu có sự xung đột về quan niệm. Hôm nay Star đến đây chính là để làm một chuyện. Bởi anh ta là người của nhóm, làm bất cứ việc gì điều có máy móc ghi chép lại quá trình qua cửa cho nên anh ta không thể trắng trợn thay đổi bất cứ thứ gì. Người khác rất dễ dàng truy ra ai là người gây chuyện. Thế nên Star buộc phải đi đường vòng, tìm kiếm trợ giúp.
Nói thêm một chút về Star thì anh ta không chỉ là một khoa học gia bậc nhất của thế giới này mà còn là một tay viết tập sự. Anh ta mới bắt đầu việc viết lách ŧıểυ thuyết mạng không bao lâu. Hiện này mới thôi, anh ta vẫn còn đang dang dở một dự án truyện chữ kỳ ảo chưa hoàn tất. Lần này đành dừng lại giữa chừng. Có lẽ anh sẽ tiếp tục nó ở một thế giới khác.
Quét mã nhận dạng xong, Star bước vào khu sản xuất năng lượng. Khu vực này cũng rộng lớn vô cùng, diện tích tổng cộng cũng không kém gì nước Việt Nam. Ở đây hàng trăm triệu cái trụ cao trong suốt khổng lồ to gấp ngàn lần so với thân hình của anh ta xếp thành từng hàng từng hàng.
Bên trong mỗi trụ đều có một quả cầu cực kỳ to lớn có màu đen đặc. Từng luồng điện năng thô tô như cánh tay người từ quả cầu phát ra, đánh vào khắp chung quanh bên trong trụ. Thành trụ hấp thu năng lượng từ ngàn tỉ tia sét như vậy chuyển hóa đi đến cỗ máy lưu trữ ở trung tâm của căn phòng khổng lồ này. Từ cỗ máy sẽ cung cấp năng lượng ra ngoài cho toàn bộ thế giới bên ngoài sử dụng.
Nơi đây không một bóng người. Mỗi ngàn năm sẽ có một đợt kiểm tra bảo trì. Những quả cầu đen nào bị lỗi hoặc cung cấp năng lượng quá yếu sẽ bị phá bỏ và đặt vào quả cầu mới. Bên trong từng cây cột trụ trong suốt như vậy, không gian đã bị xáo trộn vô cùng hỗn loạn bởi năng lượng mà các quả cầu phóng ra. Vì vậy mỗi khi có một quả cầu cần phải thay thì đội bảo trì sẽ kích hoạt chức năng của trụ để phá hủy chúng nổ nát không còn lại chút cặn bã. Sau đó họ sẽ từ đỉnh trụ thả vào quả cầu mới thay thế vị trí của quả cầu cầu. Đến nay đã trải qua ba đợt bảo trì như vậy. Có không ít quả cầu bị phá hủy và thay thế.
Star không chấp nhận hành động “độc ác” như vậy, vì vậy hôm nay anh đến đây chính là để đặt những bước đầu tiên cho việc đối kháng chuyện này, để về sau mãi mãi không xuất hiện những màn phá hủy “tàn khốc” như vậy nữa.
Star trèo lên nóc một cây trụ anh đã theo dõi từ lâu. Quả cầu bên trong nó đã bị lỗi nhưng chưa ai phát hiện ra chuyện này. Mở nắp trên đỉnh trụ, hít vào một hơi thật sâu. Star liền nhảy vào bên trong trụ.
Hàng triệu tia sét đang đánh tứ tung bổng chuyển hướng dồn hết lên người anh ta, như con báo đói mồi, nghe thấy mùi thịt tươi liền nhào lên cấu xé vậy. Cả người Star bị điện quang bao phủ và nuốt chửng. Anh ta gầm thét, sức mạnh toàn thân cơ bắp bùng nổ chống chọi lại với lực phá hoại của lượng điện năng không biết mạnh bao nhiêu Volt từ quả cầu đen phóng ra. Star cũng như bao sinh vật của thế giới này, tất cả điều là cao thủ với sức mạnh không giới hạn.
Star không chỉ là nhà khoa học, tác giả truyện mạng, anh ta còn là một cao thủ đứng hàng top mười của thế giới này. Tuy vậy để vượt qua khoảng không gian hỗn loạn cùng cực với sức công phá vô hạn từ tia sét của quả cầu, Star cũng phải trầy vi tróc vảy không ít.
Gần như trọng thương hôn mê, máu thịt be bét mới có thể xuyên qua được tầng tầng cản trở. Thân thể Star sáng lên rồi nổ bùng một tiếng ngay khoảnh khắc chạm được vào quả cầu đen. Kể từ đó Star biến mất không thấy đâu nữa.
Hành vi này chẳng khác nào là tự sát. Chuyện anh ta muốn làm cụ thể là gì? Tất cả điều không có câu trả lời thỏa đáng vào lúc này.