“A… A… A a… A a…”
“A… Sướng quá… Được thao sướng quá… Anh Dương”
Tinh hoàn của Chu Dương đánh lên mông Từ Lôi, phát ra âm thanh bạch bạch bạch, Từ Lôi cũng chủ động hơn, hai chân kẹp chặt eo Chu Dương, bờ mông vô thức đưa đẩy về phía Chu Dương, đón ý nói hùa tần suất thọc vào rút ra của Chu Dương, đong đưa mông mình: “… A a a… A a a… A… A…”
“Thật lẳng lơ.” Chu Dương nhìn động tác của Từ Lôi thầm nghĩ: ‘Không biết có phải Sở Sở cũng lẳng lơ giống mẹ hay không, nhưng mà, chẳng bao lâu nữa, mình có thể được cảm nhận rồi, ha ha ha.’
Chu Dương rút dương vật ra ngoài, Từ Lôi vẫn chưa kịp phản ứng lại.
“Áp sát vú lên cửa sổ, mau lên.” Từ Lôi nghe lời xoay người áp sát nửa người trên lên cửa sổ kính, mặt kính lạnh lẽo khiến Từ Lôi rùng mình một cái, da gà đều nổi hết lên.
“Cúi lưng xuống, dẩu mông tới đây.”
“Thật giống chó cái.” Từ Lôi vẫn chưa tận hứng, hai vú đè lên cửa sổ, mông cũng bắt đầu đong đưa tìm kiếm dương vật của Chu Dương, Chu Dương cũng không kéo dài thời gian, lại thọc dương vật vào trong tiểu huyệt của Từ Lôi một lần nữa, trong phòng lại vang vọng âm thanh “Bạch… Bạch… Bạch…” Vô cùng dâm mĩ.
“A a… Ưm… Ưm ưm…” Mặt kính lạnh lẽo, dương vật nóng rực, tạo nên hai cảm giác nóng lạnh trái ngược nhau trên cơ thể Từ Lôi, một tay Chu Dương đùa bỡn vú bự của Từ Lôi, nhéo lấy núm vú của bà, một tay còn lại xoa nắn tiểu huyệt của Từ Lôi…
“A… Thoải mái quá… Sướng muốn chết… A a a a a a…” Chu Dương nhìn dáng vẻ dâm đãng của Từ Lôi, anh nâng một chân Từ Lôi lên, giống tư thế chó cái đi tiểu, mạnh mẽ va chạm xỏ xuyên tiểu huyệt của Từ Lôi.
“Fuck, chơi chết em, mẫu cẩu dâm đãng… Fuck.”
“A a a a… A a… A…” Nơi giao hợp của hai người bị va chạm tạo nên bọt trắng, trông cực kỳ sắc tình: “Ưm ưm ưm… Ưm ưm… Anh sắp bắn rồi.” Chu Dương nhanh chóng đưa đẩy côn thịt, một luồng nhiệt nóng phun ra, bắn vào trong mật huyệt của Từ Lôi, tinh dịch đặc sệt trắng đục từ giữa hai chân Từ Lôi chảy ra, Chu Dương dùng dương vật dính một chút tinh dịch, để Từ Lôi quỳ xuống, cọ lên mặt Từ Lôi, để lại những vệt trắng đục trên mặt bà.
Sáng sớm ngày hôm sau, ánh mặt trời xuyên qua tấm rèm chiếu vào trong phòng, Sở Sở cảm nhận được ánh mặt trời, cô mở mắt, vừa mở cửa đi ra ngoài, cô lập tức nhìn thấy mẹ và chú Chu đang bận rộn trong phòng bếp.
“Mẹ, chú Chu, chào buổi sáng.”
“Sở Sở, chào buổi sáng, mau lại đây ăn sáng thôi.”
“Vâng, mẹ”
“Sở Sở, tối hôm qua ngủ ngon không.” Chu Dương hỏi.
“Ngủ khá ngon, nhưng mà hình như con nghe thấy một tiếng kêu gào.” Sở Sở đáp lời.
Nghe thấy câu trả lời của Sở Sở, mẹ cô có chút ngượng ngùng quay đầu đi, uống một ngụm sữa đậu nành: “Có thể là mèo hoang dưới lầu tới kỳ động dục nên kêu gào lung tung thôi.” Chu Dương đầy ẩn ý, vừa nói vừa nhìn về phía Từ Lôi.
“Hôm nay chúng ta tới công viên giải trí chơi nhé.” Chu Dương đề nghị.
“Được.” Từ Lôi và Từ Sở Sở cùng đáp.
Ba người chơi ở công viên giải trí cả một ngày, ai cũng đều mệt mỏi, buổi chiều Chu Dương đưa Từ Lôi và Từ Sở Sở về gia sau đó anh cũng về thẳng nhà.
“Sở Sở, con thấy chú Chu thế nào?” Mẹ có chút thấp thỏm hỏi cô.
“Mẹ, con chỉ hy vọng chị hạnh phúc là được.” Nghe câu trả lời của Sở Sở, Tần Lôi hiểu ý mỉm cười.
Một tuần sau, Từ Lôi và Chu Dương bàn nhau đi đăng ký kết hôn, hai người cũng không có ý định tổ chữ lễ cưới, cũng chỉ mời người thân bạn bè ăn một bữa cơm là xong, vậy nên Sở Sở và mẹ cùng chuyển tới nhà Chu Dương, từ đây cuộc sống của Sở Sở đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.
“Sở Sở, hôm nay để chú Chu đưa con tới trường nhé, công ty của mẹ có chút việc, phải đi sớm một chút.”
“Vâng, mẹ”
“Lôi Nhi yên tâm, anh sẽ đưa Sở Sở bình an tới trường.” Nghe anh nói như vậy, Từ Lôi yên tâm ra ngoài.