Với Elias thân phận thủ tịch nhà khoa học, tại Thiên Thành cũng được xem là thuộc về giai cấp quý tộc tầng lớp, cho nên tại Elias trang viên, hầu gái nô bộc là không thể thiếu.
Thế nhưng, từ 15 năm trước, không biết lý do gì khiến tất cả người làm hầu gái đều bị cho nghỉ việc, Hạc Ngân nữ sĩ đều bị cô lập cách ly tại nhà, xung quanh có Thiên Sứ chiến sĩ tinh anh tiến hành đóng giữ canh chừng.
Trang viên bên trong nhu cầu cần thiết hằng ngày từ 6 nữ nhân, phân chia nhau ra thành hai nhóm thay nhau làm việc, mỗi 3 năm thay người một lần.
Bây giờ là buổi sáng, ba nữ nhân đẩy mấy chiếc xe đẩy bình tĩnh đi đến cửa ra vào.
"Đứng lại!" Một Nam Thiên Sứ tóc vàng lạnh lùng lên tiếng, rồi liếc mắt ra hiệu cho đồng bạn bên cạnh.
Những nữ nhân này cũng đã quen thuộc, cho nên không phản kháng gì.
Bên cạnh Nam Thiên Sứ lấy ra một thiết bị, dò xét trên người các nàng, xe đẩy mấy lần. Rồi hướng tóc vàng Nam Thiên Sứ gật đầu.
"Đi đi!"
Ba nữ nhân được thông qua, đẩy xe đẩy đi vào. Họ cũng nhìn thấy ba nữ nhân khác đang từ bên trong đi ra.
Hai bên chỉ liếc nhau một cái rồi lướt qua.
Thành công vào bên trong.
"...."
Một nữ nhân thấy không còn ai theo dõi sau, hướng về hai nữ nhân khác gật đầu, một mình lung tung đi dạo xung quanh trang viên.
Trang viên rất lớn, chiếm diện tích liền có mười mấy mẫu, ba tầng lầu cao hình chữ U, màu trắng tài liệu kiến trúc chủ đạo. Phía trước là một cái cực lớn suối phun quảng trường.
Nữ nhân này chậm rãi ngắm nhìn từng kiến trúc chi tiết bên trong, hơi suy nghĩ một chút, nàng đi vòng qua ngôi nhà tiến vào khu vườn phía sau.
Khu vườn, nói đúng hơn là cỡ nhỏ hệ sinh thái mới đúng. Nó bao gồm một cái yên tĩnh hồ nước nhỏ, xung quanh là giả sơn, cây cối, vườn hoa. Khắp nơi là đủ màu sắc bươm bướm bay dập dờn nhìn qua thật lãng mạn.
Lúc này, đình viện bên cạnh hồ, một nữ nhân tóc bạc xõa vai đang yên tĩnh ngồi ở đó, nàng mặc màu trắng váy dài, khuôn mặt xinh đẹp thùy mị, đôi môi đỏ hồng, đặc biệt là cặp mắt màu xanh lam, nó tĩnh mịch, yên lặng, chất chứa một nỗi u buồn khó tả, không có tiêu cự nhìn về nơi xa xa.
Nữ nhân kia thấy cảnh này cảm thấy tim nàng đau quá, khóe mắt hơi cay cay, nhưng vẫn cố nhẫn nại cảm xúc, chậm rãi đi tới hơi khom mình cúi chào.
"Hạc Ngân đại nhân!"
"Lạc U, ngươi đã đến!" Ngân lấy lại tinh thần, hướng về Lạc U nữ nhân nở nụ cười ôn nhu.
"Ngài lại ngẩn người?" Lạc U phát ra từ nội tâm thương tiếc nói.
Ngân lắc đầu cười cười mà không nói.
Hơn 15 năm bị hạn chế không thể rời đi, nàng ngoài việc ngồi ngẩn người ra không biết phải làm gì. Trước kia mặc dù vẫn không ra khỏi nhà, nhưng tại trang viên còn có Elias tư nhân phòng thí nghiệm, thỉnh thoảng nàng còn làm nghiên cứu cái gì. Bây giờ các thiết bị bên trong đều bị dọn đi.
Đúng vậy, Ngân là hiếm có Nữ Thiên Sứ nhà khoa học, cũng may bí mật này chỉ có Elias chồng nàng cùng Mirlo công tước hai người biết được, nếu không nàng sẽ bị Nam Thiên Sứ bí mật tiêu diệt ngay.
Dù sao, nghiên cứu hình nữ Thiên Sứ bây giờ tại Vương Hoa Các trong mắt là tiềm ẩn uy hiếp.
"Đại nhân, để ta chải tóc cho ngài!" Lạc U không biết lấy từ đâu ra cây lược, đứng phía sau Ngân nhẹ nhàng chải tóc.
Mùi thơm từ Ngân cơ thể phát ra khiến Lạc U không khỏi hít sâu một hơi.
Chính là cái mùi này, nó vừa quen thuộc, lại xa lạ, dù sao lần cuối cùng nàng ngửi qua là hơn 20 năm trước, bây giờ còn nhận ra được đều là do nàng cố gắng ghi nhớ cái mùi này.
Nàng khẽ nhắm lại hai mắt, một giọt nước trong suốt từ khóe mắt nàng chảy ra.
Nữ nhân tên Lạc U này chính là Kara biến thành, ba nữ hầu gái đã bị thu phục cho nên nàng rất dễ dàng mượn thân phận tiếp cận Ngân.
Ngân cũng không biết đang chải tóc lại là con gái của nàng, nàng ánh mắt nhìn bên vườn hoa con bướm đang bay, lên tiếng hỏi.
"Thiên Thành tình hình thế nào rồi?"
Kara biến hình cũng có được Lạc U một phần ký ức, cho nên hiểu ngay Ngân đang nói về chuyện gì, mang chút đau buồn nói.
"Vẫn như cũ, chỉ là Thiên Thành nữ nhân, nữ Thiên Sứ địa vị thấp hơn trước kia một chút, không ảnh hưởng nhiều. Thế nhưng, Thiên Sứ tộc nữ nhân ở bên ngoài thì lại khác, rất nhiều người bị bắt về Thiên Thành..."
Kara nói đến đây rồi dừng lại, cũng không nhắc đến số phận của những người bị bắt về sẽ như thế nào, Ngân chắc chắn hiểu rõ.
Ngân buồn bã thở dài. Bây giờ Thiên Thành vẫn yên bình, thế nhưng bão táp tiến tới sẽ không xa a. Số phận của Thiên Sứ tộc nữ nhân sẽ đi về đâu? Không biết Mirlo công tước bên kia trôi qua như thế nào?
"Tội cho các ngươi!" Ngân nhìn Lạc U(Kara) đau lòng nói.
Lạc U cùng 2 cô gái kia trước kia cũng có thuộc về các nàng ấm áp gia đình, nhưng lại bị phá vỡ khi Nam Thiên Sứ đến và bị đưa đến Thiên Thành. Rất may mắn là các nàng được chọn chăm sóc cho Ngân nên cuộc sống trôi qua không tệ. Nhưng công việc này kỳ hạn chỉ 3 năm mà thôi.
Cho nên khi biết Kara muốn tạo phản lúc, các nàng không chút do dự muốn tham gia.
"Chúng ta may mắn mà có ngài, giống như là người mẹ thứ hai của chúng ta vậy!" Kara cảm kích nói. Tại trong Lạc U ký ức, Ngân đối xử với các rất tốt, nhất là dỗ dành an ủi các nàng lúc mới đến Thiên Thành.
"Người mẹ a?" Ngân trong miệng lẩm bẩm hai từ này, nàng không khỏi nhớ đến nàng con gái, đã 15 năm chắc cũng trưởng thành thành một xinh đẹp nữ nhân a.
Không biết Kara trôi qua có tốt?
Ngân lại trở lại với ngẩn người trạng thái.
Kara có chút đau lòng, Ngân chắc chắn đang nghĩ đến nàng a, biết vậy không nhắc đến 'mẹ' cái từ này.
'Có nên nói ra ta là nàng con gái?' Kara suy tư.
'Nhưng ta chưa chuẩn bị sẵn sàng a!!'
Kara nội tâm rất khó chịu, nàng không biết có nên nhận thân hay không, nhìn thấy Ngân ngẩn người bộ dáng, tim nàng đau quá, rất muốn hô lên 'Ta là Kara con gái của ngươi!'.
Nhưng mà, nàng do dự, nàng sợ vừa sợ hãi vừa có chút oán trách.
Cứ như vậy một người ngẩn người, người kia nội tâm tâm lý đấu tranh, khu vườn lại trở nên yên tĩnh như trước.
Mãi cho đến giờ cơm trưa, Agnes đi đến mới phá hủy bầu không khí này.
Cô nàng không hiểu liếc bên cạnh Kara một mắt, rồi lại gần khom người nói
"Hạc Ngân đại nhân, bữa trưa đã chuẩn bị xong!"
Ngân hoảng thần, nhìn bên cạnh Agnes gật đầu một cái,
"Phiền ngươi, Luna!" rồi đứng dậy bước đi.
Kara cùng Agnes đi theo sau, hai người mày qua mày lại.
Trong Ám Thông Tin
Agnes: "Ngươi còn chưa nhận thân?"
Nhút nhát Kara: "Chưa..."
Bất đắc dĩ Agnes: "Còn chờ gì nữa? Ngươi mạo hiểm vào Thiên Thành không phải vì nàng sao?"
Kara: "Ta chưa sẵn sàng!"
Agnes: "Bó tay!"
Agnes: "Nếu không thì để ta nói với nàng."
Kara gấp gáp: "Không, chuyện này để ta xử lý!"
Agnes: ''Nói ra đi, nàng là mẹ của ngươi, chắc chắn nhớ ngươi lắm!"
Kara: "Ta biết, nhưng mà...."
Agnes: "Không nhưng gì cả, ngoan, nghe lời."
Kara: "Được rồi..."
"..."
Trong hiện thực, Hạc Ngân đi đến nhà ăn, trên bàn ăn đã chuẩn bị sẵn sàng những món ăn mà nàng thích.
Bianca thấy Ngân đi tới vội vàng khom người chào đón, "Hạc Ngân đại nhân!"
Ngân gật đầu, rồi tự nhiên ngồi xuống bàn ăn. Kara cùng Agnes đến đứng phía sau nàng.
Bianca hướng về Agnes nhìn qua, Agnes liếc mắt Kara một cái rồi lắc đầu. Bianca liền hiểu ngay, dùng ánh mắt rèn sắt không thành thép trừng Kara.
'Chỉ còn một bước cuối cuối cùng vậy mà không dám hoàn thành!'
Kara xấu hổ không dám nhìn Bianca ánh mắt. Nàng cũng rất muốn nhận thân a, nhưng 20 năm tích chứa oán khí khiến nàng có chút mâu thuẫn.
- -----------
Mặc dù Ngân đối xử rất tốt với hầu gái, nhưng cũng không có chuyện nàng mời các hầu gái ngồi ăn chung. Cái này tại Thiên Thành quy cũ là không được phép, mời các nàng dùng bữa chỉ là hại các nàng mà thôi.
Cho nên Kara ba người cứ như vậy lặng lẽ đợi Ngân ăn xong.
Xong bữa trưa, Agnes giúp đỡ Bianca dọn dẹp. Trước khi đi, cô nàng cho Kara một cái Fighting động tác cổ vũ.
Kara gật gật đầu, hít sâu một hơi theo Ngân đi dạo.
"...."
"Lạc U, hôm nay có tâm sự? Chẳng lẽ yêu thích Nam Thiên Sứ nào?" Đi trước Ngân thấy Kara không giống với Lạc U thường ngày nên mỉm cười lên tiếng hỏi thăm.
"Không, ta không thích Nam Thiên Sứ!" Kara ngay lập tức phủ nhận lắc đầu.
Ngân hơi dừng lại, quay người nhìn thẳng Kara quan tâm hỏi.
"Vậy ngươi có tâm sự gì? Lo lắng hết 3 năm làm việc bị tệ bạc đối xử?"
"Yên tâm đi, mặc dù ta cùng Elias bị hạn chế, nhưng tại Thiên Thành chúng ta người quen biết rất nhiều. Ngươi không cần lo lắng nhiều chuyện tương lai!"
Chuyện này là thật sự, Nữ Thiên Sứ là sinh vật cực kỳ cảm tính. Ngân cũng thuộc về loại này. Cho nên đối với những nữ nhân trước đó chăm sóc nàng, nàng đã dựa vào Elias mối quan hệ nên đã an toàn rời đi Thiên Thành.
Kara lại lắc đầu, lắp bắp không biết thế nào mở miệng
"Ta... ta...."
"Ngươi có nổi khổ, nói ra với ta, nếu có thể ta sẽ hết lòng giúp đỡ!" Ngân nắm lấy tay Kara vuốt ve nói.
"Không,... ta..."
"...."
Núp phía sau nhìn lén Agnes cùng Bianca trên trán gân xanh nổi lên. Kara mấy cái mạnh mẽ nhân cách đi đâu rồi, bây giờ cứ đứng đó xoắn suýt 'ta ta ta...' liên tục.
Cuối cùng, Agnes chịu không được nữa đứng dậy đi ra.
"Ngài có muốn gặp ngài con gái không?" Agnes hướng về Ngân lên tiếng nói. Xung quanh mấy người đều có Uranus ngăn cách dò xét nên cô nàng không hề lo lắng bí mật lộ ra.
Ngân nghe thấy 'con gái' hai từ này đồng tử đột nhiên co rút lại, quay đầu nhìn thấy người đến là Luna (Agnes). Dù không biết làm sao Luna biết được nàng có con gái chuyện này, nhưng mà nàng vẫn bình tĩnh lắc đầu mỉm cười nói.
"Ta với Elias làm gì có con gái? Ngươi nghe tin đồn bậy bạ từ đâu!"
"A? Không có?" Agnes ánh mắt trêu tức nhìn Kara một mắt, rồi nghiêm túc nói.
"Nếu như ngài con gái Kara đang đứng trước mặt ngài thì sao?"
"Kara đang đứng trước mặt?' Ngân khuôn mặt hồ nghi nhìn U Lạc (Kara) cùng Luna (Agnes), rồi lắc đầu.
Đột nhiên, Ngân hai mắt trở nên sắc bén, sau lưng một cặp cánh trắng tinh buông ra, đập mạnh một cái lao đến giữ chặt Agnes hai tay khóa lại sau lưng rồi đè xuống mặt đất.
Động tác gọn gàng khéo léo một mạch mà thành, khiến Kara đứng một bên kinh ngạc há to miệng nhỏ. Mặc dù nàng dò xét qua nên biết Ngân là đời thứ nhất Thiên Sứ Chiến Sĩ cao cấp. Nàng tưởng Ngân thăng cấp Gene chỉ để tăng tuổi thọ, nhưng không ngờ Ngân lại có như thế này một tay.
Agnes giờ này rất mộng bức. Nàng bị miêu sát? Tuy nàng với Ngân không có phòng bị nhưng bị miêu sát thế này rất khó coi a.
Kara hai người kinh ngạc sững sờ nhưng Ngân thì không. Khống chế xong Agnes, nàng không biết từ đâu ra một sợi xích màu bạc cột Agnes lại, rồi lao đến Kara.
Giữ tay, đá chân, khóa cổ,... Một lượt động tác không hề có sai sót.
Kara bị cột thành sâu róm ném đến bên cạnh Agnes, hai người 4 mắt không thể tin nhìn nhau.