Ý của Cố An Kỳ rất rõ ràng, rất dễ hiểu. Lần này cho dù thế nào cô cũng sẽ không ra ngoài tán gẫu với “ŧıểυ Lâm Huyên Di” Lâm Vân Vân, mọi chuyện bây giờ đã ồn ào như vậy rồi, vào thời điểm này còn ra ngoài tán gẫu với nhau không phải rất lạ lùng sao?
Cố An Kỳ hơi nghiêng người định đi về phía trước, nhưng không ngờ Lâm Vân Vân lại đột nhiên xông lên. Cô ta nắm chặt lấy tay Cố An Kỳ, sức lực rất mạnh khiến cổ tay Cố An Kỳ đỏ lên một mảng. Lông mày Cố An Kỳ cau lại, bình tĩnh nói: “Mời cô buông tay.”
“Không, chị An Kỳ, em muốn nói mấy câu với chị mà thôi, em xin lỗi, xin lỗi.” Lâm Vân Vân cầu xin nói, giọng nói của cô ta không nhỏ, thu hút sự chú ý của không ít người xung quanh.
“Lâm ŧıểυ thư, hôm nay là lần đầu tiên tôi gặp cô, tôi và cô không thân thiết đến mức như vậy đâu.” Cố An Kỳ cau mày, không hiểu Lâm Vân Vân đột nhiên diễn màn kịch này để làm gì, “Cô đã làm chuyện gì có lỗi với tôi mà cần tôi tha thứ?”
“Em xin lỗi, giải thưởng này thật sự không phải em muốn lấy, thật sự, em xin lỗi, em không biết chị sẽ tức giận như vậy.”
Cố An Kỳ bị cô ta làm tức giận đến nở nụ cười, đây là thể loại logic khỉ gió gì? Cái gì gọi là cô tức giận? Vì cô ta cầm đi một giải thưởng thôi sao? Cô là loại người bụng dạ hẹp hòi như vậy sao?
“Không có gì phải tức giận, cảm xúc của tôi chẳng thay đổi gì cả. Chúc mừng cô giành được giải thưởng này.” Cố An Kỳ thản nhiên nói, cũng không tốn tâm tư giải thích nhiều.
“Sao thế?” Tô Dật Phàm đi tới, nhìn Lâm Vân Vân rồi lại nhìn Cố An Kỳ. Lâm Vân Vân vừa nhìn thấy Tô Dật Phàm, cánh tay lập tức buông lỏng, cúi mặt xuống, bày ra dáng vẻ “Đáng thương”.
“Lâm ŧıểυ thư, nếu không còn chuyện gì khác, vậy tôi đi trước.” Cố An Kỳ lắc lắc tay, thờ ơ nhìn Lâm Vân Vân, lại nhìn Tô Dật Phàm đang sững sờ bên cạnh Lâm Vân Vân, xoay người nhanh chóng bỏ đi.
Tô Dật Phàm nhìn theo bóng dáng Cố An Kỳ rồi nói với Lâm Vân Vân: “An Kỳ không phải người hay ghen tị, mang thù người khác, cô không cần nghĩ nhiều.”
“Vâng, anh Dật Phàm.” Lâm Vân Vân vâng dạ nói.
“Ừ.” Tô Dật Phàm cũng không nhiều lời, chỉ xoay người bước đi.
Lâm Vân Vân vươn tay, hình như vốn định nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không thể đem lời nói bên miệng nói ra.
Tô Dật Phàm đúng là đã nhìn cô ta, có lẽ cảm thấy trong chớp mắt cô ta thật sự giống Lâm Huyên Di, nhưng giống nhau cũng chẳng có ý nghĩa gì. Lâm Vân Vân biết khoảnh khắc Tô Dật Phàm xoay người đã chứng minh hôm nay cô ta không thể tiến thêm một bước, nếu không sẽ chỉ khiến đối phương phản cảm mà thôi.
Cô ta quay đầu nhìn vào một góc nào đó, đột nhiên rùng mình một cái. Hôm nay không thể hoàn thành nhiệm vụ, xem ra những ngày sau này không được yên ổn rồi.
Cố An Kỳ thật ra cũng chẳng quan tâm chuyện giữa Lâm Vân Vân và Tô Dật Phàm. Cô phải đến chỗ Tống Văn Anh nói một tiếng cảm ơn. Tống Văn Anh là người chính trực ngay thẳng, nói đến giải thưởng lần này, bà cũng nói thẳng là không công bằng, còn an ủi Cố An Kỳ tương lai cố gắng hơn, nói không chừng sẽ có cơ hội đoạt được giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.
“Lần sau khi em đoạt giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, cô sẽ đi trao giải cho em.” Tống Văn Anh cười nói.
Cố An Kỳ gật đầu: “Cám ơn cô Tống, cám ơn cô, xem ra tương lai em còn phải cô gắng nhiều hơn.”
Không thể không nói, Tống Văn Anh rất thích Cố An Kỳ, đối với việc cô không được giải rất bất bình, nhưng lại đánh giá cao sự bình tĩnh của Cố An Kỳ.
Cố An Kỳ và Tống Văn Anh vô tình hàn huyên rất lâu, Cố An Kỳ đều rất tôn trọng nghệ sĩ trưởng bối, nên không ngụy trang quá nhiều. Trước mặt Tống Văn Anh, cô chính là chính cô, không cố ý lấy lòng, cũng không cố ý lôi kéo sự chú ý của Tống Văn Anh.
Tống Văn Anh càng nhìn càng thích Cố An Kỳ, cuối cùng nhận cô làm con gái nuôi.
Không có nghi thức, cũng không công bố với bên ngoài, chỉ tại căn phòng nhỏ này, hai người xác nhận với nhau.
Ngày hôm nay tâm trạng Cố An Kỳ rất tốt. Mặc dù cô không giành được giải thưởng, có vẻ hơi cảm thấy tiếc nuối, nhưng thứ cô giành được còn nhiều hơn cả giải thưởng. Tống Văn Anh ủng hộ, Tống Văn Anh là mẹ nuôi của cô, vậy tượng trưng cho quãng đường trong tương lai của cô lại càng thuận lợi.
Nhìn qua, là cô thua, nhưng thực ra cô mới là người chiến thắng nhiều nhất tại buổi lễ này.
Trên đường Chu Á Kiệt đưa cô về nhà, một đường anh chỉ nói xem tương lai phải làm thế nào để giúp cô nhận được nhiều phim truyền hình, điện ảnh, quảng cáo, công việc, hơn nữa có nên đẩy sớm kế hoạch tiến quân vào giới âm nhạc không.
Cố An Kỳ không ngắt lời Chu Á Kiệt, chỉ cười lắng nghe. Cô biết Chu Á Kiệt chỉ cao hứng nên tùy tiện nói thôi, hiện tại trong giới diễn xuất địa vị của cô còn chưa vững, đột nhiên đi quá nhanh, tiến quân vào giới âm nhạc thì quá mức hấp tấp vôi vàng, đến lúc đó cả giới diễn xuất và âm nhạc đều chẳng đến nơi đến chốn mới là sự đau khổ lớn nhất.
Về tới nhà, cô nhận được tin nhắn và điện thoại chúc mừng của đám người Tạ Vũ Phỉ, Tiêu Thắng Hinh. Cô mỉm cười, bắt đầu từ lúc nào, bên cạnh đã có nhiều người quan tâm cô như vậy?
Sau khi tẩy trang, rửa mặt, cô nằm bò ra giường ngủ.
Cô không biết đêm đó các trang web, diễn đàn lớn vì chuyện của cô mà ầm ỹ đến lật trời, các fandom lớn quyết chiến trên Internet, chiến hỏa bay tán loạn.
Diễn xuất của Cố An Kỳ hiện tại đều được mọi người công nhận là xuất sắc, cho dù có phải nhóm fan hoa hồng trắng hay không, mọi người đều cảm thấy Cố An Kỳ xứng đáng được nhận giải thưởng này nhất. Thậm chí ngay cả Tống Văn Anh công bằng nhất cũng nói như vậy, nhưng vì sao kết quả cuối cùng người đoạt giải lại là Lâm Vân Vân?Vì sao? Vì sao cái cô Lâm Vân Vân “Giả Lâm Huyên Di” kia lại đoạt được giải ? Rất không công bằng, cái thói đời gì thế này?
“Bàn về giải thưởng nữ phụ xuất sắc nhất của ‘Phượng Hoàng Lửa’, LZ* dân kỹ thuật xin được phân tích”
(*LZ: chủ topic)
” ‘Phượng Hoàng Lửa’ là một con gà rởm rụng lông. Bất công nên phải chịu bị ném đá. A, tiêu đề phải dài thật dài mới được  ̄ ”
Trong nhóm fan hoa hồng trắng của Cố An Kỳ, những chàng trai cô gái miệng lưỡi sắc bén không hề ít, ngày trước chịu sự ảnh hưởng của “Ôn Bội Quân”, cho dù không biết làm cách nào để chọc ngoáy lại thì ít nhất cũng không đến mức cứng họng. Có thể nói nghệ sĩ có số lượng fan hơn Cố An Kỳ thì rất nhiều, nhưng sức chiến đấu mạnh mẽ như nhóm fan hoa hồng trắng thì một cái cũng không có.
Lúc này “Phượng Hoàng Lửa” đã giẫm lên mìn của nhóm fan hoa hồng trắng, những người mong Cố An Kỳ đoạt giải lập tức bùng nổ, một đám lên mạng chạy nhảy muốn đòi lại công bằng. Hơn nữa, mặc dù thành viên của hoa hồng trắng mở miệng đều không lưu tình, nhưng cách nói chuyện không hề thô tục, từng chiêu lại có thể cắn đúng chỗ.
“Không ít người đều biết, rất nhiều nhà phê bình phim ảnh đã phân tích phim của Cố An Kỳ,《 Bảo vệ cô bé lọ lem 》 năm nay cũng thế, các nhà phê bình khắp nơi đều đánh giá Cố An Kỳ rất cao, phần lớn đều khen ngợi diễn xuất và đánh giá cao sự tiến bộ của cô. Năng lực của cô ấy thế nào mọi người đều đã xem trong mắt, nhưng vì sao Cố An Kỳ lại không được giải? Vì sao lại là Lâm Vân Vân?”
“Lâm Vân Vân này cũng được nhà phê bình khen, nhưng chúng tôi đã đọc kỹ báo cáo của vài nhà phê bình có tiếng, không khó phát hiện, những vị đó đều chỉ khen ngôi sao của ‘Thời đại tinh thượng’ mà thôi. Cái quái gì thế? Muốn làm “bà chị lăng xê “sao? Lừa người à? Nghĩ dân chúng bị ngu chắc?’Thời đại tinh thượng’ ơi, đùa không phải như thế này đâu, để anh dạy chú.”
“Là vì mặt cô ta lớn lên giống Lâm Huyên Di nên muốn mượn danh tiếng của Lâm Huyên Di sao? Hay được cổ đông nào đó trong công ty ủng hộ nên mua chuộc giám khảo? Điều này đúng là không thể không khiến chúng ta suy nghĩ sâu xa ơi là suy nghĩ sâu xa.” Dân kỹ thuật trong nhóm hoa hồng coi như là không ít. Lần trước chân tướng Cố An Kỳ bị bóp tay cũng là do dân kỹ thuật đào ra, còn có một bộ phận nhỏ hoa hồng đi khắp nơi dụ dỗ dân kỹ thuật vào nhóm. Không biết là bị khuyên bảo, tẩy não hay thế nào, tóm lại dân kỹ thuật tụ tập không ít, còn lại là rất nhiều ngành nghề khác tụ tập.
“Độ công bằng của ‘Phượng Hoàng Lửa’ khiến người ta phải bóp cổ tay, tương lai tôi sẽ không tin cái này nữa đâu.”
“Lâm Huyên Di diễn rất hay, nhưng Lâm Vân Vân không bằng một góc, cái gì mà chị em thất lạc nhiều năm chứ? Cứ giống nhau là được sao? Vậy sau khi chỉnh sửa tôi cũng là thiên vương rồi nhé ” những người ngoài cuộc cũng hỗn loạn nhảy vào.
“Đừng đặt Huyên Di nhà tôi và Lâm Vân Vân cùng nhau, tôi ghét nhất ai gộp Huyên Di nhà tôi và mụ kia cùng một chỗ.” Fan của Lâm Huyên Di cũng hỗn loạn.
“Lâm Vân Vân có điểm nào không tốt? Nhường các người đến thế rồi vẫn chưa được sao? Thấy diễn xuất của cô ấy tốt các người GATO đúng không? Nói Lâm Vân Vân mua chuộc giám khảo, sao không nói Cố An Kỳ mua chuộc Tống Văn Anh đi?” Một fan của Lâm Vân Vân bùng nổ.
“Loli lầu trên kia, bình tĩnh nghe chị nói một câu đây, thị phi trắng đen phải hiểu cho rõ, Tống Văn Anh người ta là đại tiền bối vô cùng có uy lực trong giới, nói chuyện chưa bao giờ phải cúi mình. Người ta việc gì phải vì Cố An Kỳ nói chuyện? Bởi vì người ta đánh giá cao cô ấy. Bây giờ bà không còn ở trong giới giải trí nữa mà đi dạy học, mua chuộc được sao? Lấy cái gì mua chuộc? Chồng người ta là người buôn bán châu báu, trong nhà đầy tiền.”
“Loli ngoan, về nhà ăn kẹo đi.” Người nào đó trêu chọc.
“Thích Lâm Huyên Di, nhưng cũng thích Cố An Kỳ, cảm giác hai người đó rất giống nhau. Không phải nói bề ngoài mà là nói khí chất, đều rất xuất chúng.” Có người đưa ra ý kiến.
“Lâm Huyên Di chính là Lâm Huyên Di, không muốn bất kỳ ai, mà cũng không cần bất kì ai giống.” Một fan của Lâm Huyên Di bướng bỉnh nhảy ra.
Tóm lại ngày càng ầm ỹ hỗn loạn, không ngừng gia tăng không ít thú vị, chẳng qua trong đêm đó tràn ngập các mặt báo không phải người giành được giải nam hoặc nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, thay vào đó là người về nhà lăn ra ngủ ngon, ngay cả giải nữ phụ xuất sắc nhất cũng chưa được đến tay, Cố An Kỳ.