Tường thuật trực tiếp không gián đoạn, nhân viên phòng phát sóng cũng mơ hồ về tình hình hiện tại, vẫn còn bàn luận xem đây là nơi nào.
【Sa Châu tinh thượng giờ còn người ở ư?】
【Ta đã tra, hẳn là còn, chỉ là toàn tinh cầu hiện tại vỏn vẹn mấy ngàn dân thường trú, cư ngụ tại ốc đảo lớn nhất Sa Châu tinh, nơi này vốn có một tinh hạm cảng, về sau vì thiếu kinh phí bảo trì mà bị bỏ hoang, tinh hạm không thể hạ cánh, đã nhiều năm không giao tiếp với bên ngoài, cơ sở vật chất cũng chỉ dừng lại ở trình độ trước kia, may nhờ đại tái Kolosim muốn tổ chức ở đây, chính phủ mới tạm thời đầu tư tu sửa, nếu không e rằng tinh hạm trường quân đội cũng không thể hạ xuống.】
【Ngẫm lại thì việc có người cư trú bí mật cũng chẳng lạ.】
【Với cái khí hậu Sa Châu tinh này, đem phòng thí nghiệm hay cơ giáp xưởng đặt dưới lòng đất cũng thường thôi, để bên ngoài không bao lâu bị phong hóa hết.】
Người Cửu Châu trường quân đội cũng nghĩ vậy đầu tiên, nhưng họ đâu phải đám khán giả nai tơ, cái gì cũng không biết, nên suy nghĩ sâu xa hơn.
Họ không cho rằng đây là căn cứ bí mật do dân bản địa lập nên, mà như là một tổ chức từ tinh cầu khác, để che mắt người đời mới lập phòng thí nghiệm dưới lòng đất Sa Châu tinh.
Vì nơi này quá kín đáo.
Dân bản địa không đủ năng lực xuyên qua lớp cát xuống lòng đất, còn lũ dị thú có thể xuống đó thì chẳng để ý chuyện lòng đất có thêm một phòng thí nghiệm dị thường.
Nếu không phải lần này họ xui khiến lạc vào hang đá vôi dưới lòng đất, còn định men theo mạch nước ngầm ra ngoài, lại trên đường kiểm tra đo lường chất nước, thì phòng thí nghiệm thần bí này căn bản không bị phát hiện.
"Chúng ta có nên đi không?" Một người trong đội hỏi.
Họ đều là thanh niên hăng hái, tràn trề lòng hiếu kỳ, mà dạo gần đây không phải vất vả như ở ngoài kia, ai nấy đều thừa năng lượng không chỗ xả, nay phát hiện món đồ hay ho thế này, tự nhiên sốt sắng muốn thử, muốn qua xem sao.
"Không đi, giờ chuyện trọng yếu của chúng ta là khảo thí." Dư Thập Nhất đáp.
【... Nếu huynh không nói ta quên mất đây là khảo thí.】
【Thì ra huynh còn nhớ đây là khảo thí à, ta cứ tưởng huynh quên rồi chứ.】
【Không hiểu sao, lời này từ miệng huynh nói ra đặc biệt thiếu sức thuyết phục.】
【Nhưng mà nói đi nói lại, hiện tại đúng là việc thi đấu quan trọng.】
Thực tế, người hóng hớt thì càng nhiều, ai cũng muốn Dư Thập Nhất đến xem cái phòng thí nghiệm kia là gì, nhưng thiểu số "sự nghiệp phấn" lại muốn Dư Thập Nhất tiếp tục thi đấu.
Và đề nghị tiếp tục thi đấu này cũng được mọi người tán thành.
Nhưng ngay khi Cửu Châu trường quân đội tính men theo thủy đạo chảy xiết tiếp tục hướng tây, Thư Nhan Trạch cùng Dư Thập Nhất đồng thời nhận được tin nhắn từ phía chính phủ.
Hơn nữa còn là lén lút phát ra từ tai nghe mỗi người, không để khán giả nghe thấy.
Nghe xong câu ấy, sắc mặt Thư Nhan Trạch cùng Dư Thập Nhất đều có chút kỳ quái, nhưng họ vẫn là đáp ứng.
"Sao vậy đội trưởng?"
"Không có gì." Thư Nhan Trạch qua loa đáp. "Chúng ta đi trước thôi, đừng chần chừ ở đây nữa."
Cửu Châu trường quân đội lại lần nữa khởi hành.
【Thế mà đi luôn, không qua xem à?】
弹幕 vô cùng tiếc nuối.
【Người ta đang thi đấu mà, sao có thể vì cái đồ không biết là gì mà tùy tiện qua?】
Nhưng người xem phòng phát sóng đâu biết, không khí phía chính phủ đại tái Kolosim đã hoàn toàn khác.
Ngay cả các lão sư trường quân đội khác cũng thấy kinh ngạc.
"Có phải thật sự xảy ra chuyện gì không?" Các lão sư Cửu Châu trường quân đội có chút nóng ruột: "Vậy Tiểu Dư với Tiểu Thư thì sao? Bọn họ còn dưới lòng đất đấy."
"Không biết, ta đi hỏi xem."
Các lão sư đi tìm nhân viên công tác hỏi thăm tình hình, hồi lâu sau, khi đội của Dư Thập Nhất đã đi xa cả dặm, Nunnally mới trở về. Thần sắc nghiêm trọng: "Hình như là nói phòng thí nghiệm mà Tiểu Dư phát hiện không có trong hồ sơ, giờ đang tổ chức người đi điều tra."
"Vậy chẳng phải rất nguy hiểm?"
"Cũng may người bên ngoài còn chưa biết gì, Tiểu Dư bọn họ cũng không rõ."
Bởi vì Dư Thập Nhất chỉ đang suy đoán, nên mọi người chỉ biết có khả năng tồn tại, chứ không biết cụ thể là cái gì, điều này cũng ở mức độ nhất định bảo vệ Dư Thập Nhất.
"Người quân đoàn 5 cùng đội hộ vệ phụ cận đã qua, người quân đoàn 5 đều là tinh nhuệ, sẽ không có vấn đề."
Quân đoàn 3 với quân đoàn 5 nhìn bề ngoài không ưa nhau, nhưng kỳ thực quan hệ cũng tàm tạm, thực lực binh lính quân đoàn 5 thì họ cũng tán thành.
Tất nhiên chủ yếu là vì họ có thể hành động dưới lòng đất này.
Họ động tác rất nhanh, chẳng bao lâu đã đến trước cửa động nơi Dư Thập Nhất bọn họ tiến vào lòng đất.
Rõ ràng mới qua một buổi chiều, cửa động kia thế mà đã nhỏ đi một vòng.
Nhưng những người này không phát hiện ra, mà là trực tiếp bay vào, theo lộ tuyến tiến lên của Dư Thập Nhất mà tìm đến.
Dưới lòng đất Dư Thập Nhất không chắc phía trước có an toàn không, với lại cơ giáp đứng thẳng đi lại tương đối gò bó, nên chỉ là thân thể thêm máy móc xương vỏ, nhưng quân đoàn 5 cùng đội hộ vệ tới thì chẳng cần lo những thứ đó, cứ hạ thấp thân thể bay qua là được, tốc độ nhanh hơn tốc độ hành quân của Dư Thập Nhất nhiều.
Không bao xa, Cửu Châu trường quân đội đã nghe thấy tiếng động từ phía sau truyền đến, tuy rằng không thấy, nhưng động tĩnh mấy chục cỗ cơ giáp giáng xuống dù sao vẫn là lớn, truyền đi rất xa trong lòng đất yên tĩnh.
"Thật ra vẫn có chút muốn qua xem sao." Có người lẩm bẩm.
"Chúng ta đi thôi." Dư Thập Nhất liếc nhìn sau nói: "Mấy việc này không phải việc của chúng ta."
*
Uyển Thư Nghĩa đích thân đến.
Hắn dẫn theo tiểu đội dưới trướng đứng ở ngã rẽ kia.
Ngã rẽ này hẹp và thấp hơn phía đại lộ nhiều, cơ giáp có lẽ vào không được, nên quân đoàn 5 cũng không lo ngại.
Cơ giáp của họ là đặc chế.
Tinh tặc là người, không như Trùng tộc hay biến dị động thực vật thẳng thắn, phải đề phòng họ đánh lén, còn phải thích ứng đủ loại hoàn cảnh.
Mà để thích ứng môi trường và phát huy năng lực chiến đấu tốt hơn, cơ giáp của họ cũng sẽ được cải tạo tương ứng.
Như chế thức cơ giáp quân đoàn 3 thiên về áp chế hỏa lực cứng rắn, vì địch nhân của họ là Trùng tộc hình thể khổng lồ, ở những mặt khác, như linh hoạt độ và khả năng thao tác sẽ yếu hơn.
Nhưng cơ giáp quân đoàn 5 sẽ cường hóa bộ phận này, ở địa hình không thích hợp với nguyên hình thể cơ giáp, cơ giáp sẽ thay đổi hình thái, bốn chân răng rắc biến hình gấp lại, khiến cơ giáp biến thành chừng hai phần ba kích thước ban đầu, tứ chi đều ngắn lại một chút, như vậy, họ có thể tự do hành tẩu chiến đấu trong sông, không cần lo có ai đánh lén.
Chỉ là khi Uyển Thư Nghĩa dẫn đội, theo ngã rẽ này vào trong, lại thấy lòng sông càng ngày càng cạn, cùng với một tảng đá lớn đổ ở giữa đường, lấp kín tất cả.
Hồn nhiên thiên thành, trông như mọc ở đó vậy, ngay cả rêu xanh cũng có.
Uyển Thư Nghĩa dĩ nhiên không cho rằng đây là tự nhiên lấp kín, mà là ra lệnh ——
"Mở nó ra."
*
Ầm!
Tiếng lửa đạn vang dội, Dư Thập Nhất đã chạy xa vài dặm cũng bị giật mình, nhũ đá trên đỉnh đầu đều lay động rung rinh vì ba tiếng chấn động kịch liệt này, suýt nữa rơi xuống đập trúng đầu họ, còn vách đá nhô lên bên bờ hà lại rào rào rơi xuống phía dưới mảnh vụn và các loại hòn đá lớn nhỏ.
Xem ra người hẳn là đã tới, tư thế này chắc là đang phá cửa.
Không biết thế nào rồi.
Dư Thập Nhất dĩ nhiên cũng tò mò, nếu là một mình mình phát hiện ra, thì chắc chắn mình sẽ qua xem, nhưng mà trường quân đội của họ đông người như vậy, Dư Thập Nhất làm chủ chỉ huy, chắc chắn phải vì an toàn sinh mệnh của họ mà chịu trách nhiệm, không thể đi mạo hiểm, nên mới chọn phương thức tương đối ổn thỏa.
Họ vừa nghĩ vậy, phía sau lại có mấy tiếng vang lớn.
Lúc này, Dư Thập Nhất trực tiếp mở ra tráo phòng hộ tinh thần lực che trên đầu mọi người, tránh bị nhũ đá trên trời rơi xuống đâm thủng.
Nhũ đá phía trên ầm ầm rớt xuống, nện vào cái chắn tinh thần lực tạo nên tầng tầng lớp lớp sóng gợn, liên tiếp không ngừng, phảng phất như mưa suýt chút nữa chôn vùi cả đoàn người họ.
Mà cái camera vốn đang bay giữa không trung theo họ lại bị cục đá rơi xuống đập trúng mặt đất, cả băng đạn hư ngay, bị vùi trong hòn đá.
Ngay cả vách đá bên trái cũng phát ra tiếng rên kẽo kẹt, như giây tiếp theo sẽ sụp xuống vậy.
Nhưng kỳ thực sẽ không sụp.
Loại nền đá này tương đối kiên cố, phía trước sẽ sụp là vì lũ rết đã làm cho mặt trên vỡ nát. nên mới có thể sụp đổ dưới trọng áp.
Thấy vậy, Dư Thập Nhất cũng không hề cố kỵ, chống tráo phòng hộ tinh thần lực đem một ít cục đá khá lớn trừu toái, khỏi phá hỏng đường, những người khác thấy vậy cũng vội vàng qua giúp, cuối cùng không thể không trốn vào một góc tương đối an toàn.
Người xem thì trơ mắt nhìn phòng phát sóng trực tiếp tối sầm xuống.
Người xem lập tức luống cuống, phóng đi official website hỏi sao lại thế này, người có sao không, cũng may Kolosim đại tái bên này hồi phục rất nhanh, đây là camera không cẩn thận hư rồi, người không sao, không cần lo lắng, chỉ là trong khoảng thời gian ngắn camera không qua được, mọi người có thể xem trước cái khác, chờ camera mới bắt đầu quay chụp phát sóng trực tiếp sẽ tiếp tục.
Đây có vẻ như chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn.
"Trực tiếp dùng laser hủy đi a, làm gì trực tiếp nổ? Lỡ tạc sụp thì sao?" Caesar than một câu, nhưng khi dư chấn hoàn toàn dừng lại, họ hất cục đá ra thì mới phát hiện, lòng đất đã hoàn toàn thay đổi bộ dạng.
Trong sông hiện tại có không ít cục đá, có không ít là từ đỉnh đầu rớt xuống, nhưng nhiều nhất, lại là đối diện bờ sông.
Họ vốn là dựa vào bờ sông bên trái.
Vì nước trực tiếp dán vách đá, không có chỗ đi lại, mà chỗ họ vốn cho là vách đá lại nứt ra khe hở, mơ hồ có thể thấy ánh kim loại bên trong.
Này...
Sông hình như càng ngày càng rộng, độ cao cũng càng ngày càng cao, mà mạch nước ngầm bên phải vốn nên có độ rộng không sai biệt lắm bên trái để còn đi lại, nhưng vách đá lại đang từ từ chiếm lấy vị trí vốn có, thậm chí kéo dài ra đến trong sông.
Vách đá vốn kéo dài đến hết sức tự nhiên, hơn nữa ánh sáng tương đối tối, Thư Nhan Trạch bọn họ không phát hiện ra, nhưng hiện tại vì chấn động, trực tiếp làm vỡ lớp ngụy trang nham thạch bên ngoài kia.
Dư Thập Nhất nhíu mày, khi nãy quét qua tinh thần lực của nàng thế mà không phát hiện ra chỗ này sao?
Nàng lại lần nữa dùng tinh thần lực dò qua, nhưng lần này, tinh thần lực của nàng lại chẳng cảm giác được gì, trước mặt như là nham thạch, nhưng ánh sáng bên trong báo cho Dư Thập Nhất, thứ này tuyệt đối không chỉ là nham thạch đơn giản như vậy.
Có thể lẫn lộn vật chất tinh thần lực...
Dư Thập Nhất dùng cánh tay máy móc chống nhảy tới bờ hà đối diện, bám vào vách đá, lột cục đá bên ngoài xuống, lộ ra hoàn toàn đồ vật bên trong.
"Thế mà là sát khí thạch." Dư Thập Nhất ngạc nhiên nói: "Thứ này không phải tuyệt sản rồi sao?"
Sát khí thạch là một loại khoáng thạch rất đặc thù, có thể lẫn lộn tinh thần lực, nhưng khoáng thạch này vì đặc tính đó mà mấy ngàn năm trước đã hoàn toàn khai thác xong rồi, ngay cả khoa học kỹ thuật hiện tại cũng không thể khôi phục đặc tính tương tự.
Nếu không phải trước đây Dư Thập Nhất ở hệ thống cấp sách giáo khoa nhắc đến thứ này, còn có loại đặc thù tính chất nhằm vào tinh thần lực này, thì có lẽ Dư Thập Nhất cũng không biết đây là cái gì.
【Không phải nói mấy cục đá này đã bị khai thác hết rồi sao?】 Dư Thập Nhất gọi hệ thống trong lòng.
【Hải Lam tinh hệ thì không còn, nhưng không có nghĩa là tinh cầu bên ngoài không có, vũ trụ rất lớn.】
Hải Lam tinh hệ đích xác rất lớn, nhưng so với toàn bộ vũ trụ thì cái gì cũng không tính.
Tổ chức có thể làm được nhiều sát khí thạch như vậy...
Hoàng đế Hải Lam tinh hẳn là sẽ không làm loại chuyện này, họ an nhàn lâu rồi, lười đến quản những thứ đó, hơn nữa quân đoàn 3 tuy rằng ở bên cạnh Hải Lam tinh hệ, nhưng họ là để rửa sạch Trùng tộc, chứ không phải ra ngoài thăm dò.
Vậy ai có thể tự do xuất nhập Hải Lam tinh hệ?
Đáp án chỉ có một.
Tinh tặc vô pháp vô thiên lại có tự do.
Nếu là đồ tinh tặc, vậy không có gì gánh nặng tâm lý.
Vốn Dư Thập Nhất định hoàn thành thi đấu trước hẵng nói, nhưng chuyện này đã đưa đến tận mặt rồi, lại không vào thì không thích hợp.
Đây là ý trời nha!
Hắc ăn hắc kiếm lời nhất!
Nhớ tới "xô vàng" đầu tiên của mình, Dư Thập Nhất lập tức hạ quyết tâm.
Cũng không biết người phía chính phủ vào được chưa, nếu chưa thì mình có thể lấy thêm, nếu vào được rồi, thì mình sẽ cạo hết tường đi.
Chỉ là sát khí thạch này thôi cũng đã rất đáng giá rồi, đến lúc đó dùng để võ trang vỏ ngoài cơ giáp của chính mình lại thích hợp hơn cả.
Cái này gọi là phụ ma, có pháp kháng.
Dư Thập Nhất từ trên vách đá bên phải nhảy xuống trở lại cơ giáp.
Độ cao ở đây đã cho phép cơ giáp đứng thẳng, Dư Thập Nhất móc ra trường đao, cẩn thận đâm xuống tường, sau đó dùng sức, khiến thanh trường đao chém sắt như chém bùn ở trên tường hoa ra một cái lỗ đủ để người đứng thẳng đi tới.
Trường đao hoa ra âm thanh tường đá sát khí phá lệ chói tai, Thư Nhan Trạch bọn họ không nhịn được bịt kín lỗ tai, liền thấy Dư Thập Nhất thu khối kim loại móc ra kia vào không gian trữ vật, nhường ra vị trí này, khi đó họ mới thấy bên trong là bộ dạng gì.
--------------------
Tiểu Dư tương lai cơ giáp: Vật lý công kích cùng pháp thuật công kích đều đánh bất động cục sắt