Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: metruyen.com
Tư Mã Lâm ôm lấy khối Phỉ Thúy loại hoa thanh vừa được giải ra, trên mặt có chút đắc ý.
Tuy nói chỉ là tăng nhẹ một chút, nhưng vẫn là có lợi, hiện giờ hắn càng tin tưởng vào Lý Dương hơn, kết quả này một điểm cũng không sai với lời Lý Dương đã nói. Đồng thời Tư Mã Lâm càng thêm minh bạch, vận khí tốt của Lý Dương cũng không phải đơn giản như bề ngoài tưởng tượng. Trên phương diện đổ thạch Lý Dương đã vượt trên mọi người ở đây rồi, ở trong tỉnh Hà Nam này sợ rằng không có người có thể hơn được hắn.
Trương Vĩ đi theo sau cùng, rất kinh ngạc nhìn Lý Dương, trong ấn tượng của hắn, Lý Dương chỉ là một thanh niên vừa mới tiếp xúc với đổ thạch. Nhưng hiện thực trước mắt đã phủ định hoàn toàn cái nhìn trước đây của hắn, biểu hiện này không phải của người mới tiếp xúc với đổ thạch mà phải là chuyên gia mới lợi hại như vậy.
Ngô Hiểu Ly cùng Lưu Cương lại không có ý kiến gì, Lưu Cương thì không hiểu, Ngô Hiểu Ly còn chứng kiến những chuyện kinh người hơn của Lý Dương, nhìn thấy cũng không còn kỳ quái nữa.
Càng đi vào trong, người càng nhiều hơn, những người bán đổ thạch ngồi kín trên quảng trường tạo thành những con đường nhỏ uốn lượn. Đi qua những mái che của cửa hàng đổ thạch, cũng là một loại ngắm phong cảnh rồi.
Lúc đi qua những quầy hàng này, Lý Dương thấy những rất nhiều đổ thạch ở đại hội đổ thạch này nên phát động năng lực đặc thù quan sát một chút. Cơ hội như vậy cũng không nhiều, lần sau muốn gặp phải đổ thạch náo nhiệt như vậy cũng không có. Nếu không nhân cơ hội này kiếm thêm một chút thì Lý Dương khẳng định sẽ hối hận, hiện giờ tài chính của hắn cũng không thiếu.
Về chuyện xử lý những đổ thạch này Lý Dương cũng hỏi qua Trương Vĩ rồi, một khi đổ thạch giải ra có thể mang về, xử lý như thế nào mới là chuyện chính. Hiệp hội ngọc thạch không có quyền hỏi tới, chỉ có Phỉ Thúy giải ra ở tại chỗ mới không thể mang ra ngoài.
Cái quy định này làm cho Lý Dương rất là an tâm, hắn dự định gặp phải thứ tốt thì mua xuống, sau đó giải ra ở ngay hiện trường, vì Minh Dương mà lấy ra đủ tích phân, còn cái khác đều mang đi cũng được. Dù sao trong nhà cũng có máy giải thạch, lúc nào giải ra mà chẳng được.
Đi theo con đường nhỏ, sau khi đi qua hơn hai mươi quầy hàng, vài người đều tạm thời nghỉ ngơi một hồi.
Lúc nghỉ ngơi Trương Vĩ cùng Vương Hạo Dân lập tức tới gần Tư Mã Lâm. Phỉ Thúy loại hoa thanh đối với bọn họ mà nói chính là nguyên liệu chủ yếu. Loại hàng chất lượng cao khách hàng không mua nổi, cho nên loại Phỉ Thúy này chính là được khách hàng thích nhất.
Tư Mã Lâm rất muốn đấu giá hội để bán ra khối Phỉ Thúy này, nhưng mà bọn họ đã có quan hệ tốt rồi, nếu như có thể bán ra được là hay nhất, như vậy khối Phỉ Thúy này của bọn họ rồi.
Lý Dương đang ngồi ở trên ghế nhỏ, cái dãy ghế này ở bên trong quảng trường, nơi này để người mua tiện nghỉ ngơi.
Vừa rồi nhìn thấy trong hai mươi mấy quầy hàng có một khối nguyên thạch đổ ra cũng không tệ, bên trong khối nguyên thạch này có Phỉ Thúy loại kiền thanh nặng mấy kg, giá trị hơn mười vạn. Đổ thạch như vậy nếu giải ra ngay ở hiện trường cũng không dễ dàng, nhưng mang đi thì không sai lắm, gara ngầm ở nhà của hắn rất lớn có thể chứa đựng được những đổ thạch này.
-Hiểu Ly, cô ở đây chờ tôi, tôi cùng Lưu Cương đi một lát sẽ trở lại.
Suy nghĩ một hồi, Lý Dương quyết định mua xuống, tránh khi bị người khác giành trước thì hối hận không kịp. Nếu không phải Trịnh Khải Đạt vẫn lôi kéo, hắn sẽ mua xuống từ lâu rồi.
Ngô Hiểu Ly lần này không đi cùng Lý Dương, nàng còn tưởng rằng Lý Dương muốn đi WC, lúc này mà nói câu “đi một chút sẽ trở lại” rất dễ bị người khác hiểu lầm.
Quần hàng bán khối đổ thạch này cũng không xa, sau hai phút Lý Dương đi ra, biểu hiện bên ngoài của những khối nguyên thạch này cũng không phải thật sự tốt, giá phỏng chừng cũng sẽ không cao.
Trước cửa quầy hàng còn có mấy người đang quan sát đổ thạch, Lý Dương đối với những người này cũng không có lưu ý. Sau khi đứng tầm một phút, hắn lập tức chỉ vào khối đổ thạch coi trọng nhất hỏi một câu.
-Ông chủ, khối này bán thế nào?
-Khối này tôi muốn.
Thanh âm của Lý Dương cùng một thanh âm khác đồng thời vang lên. Lý Dương kinh ngạc quay đầu nhìn sang, bên cạnh hắn còn một người trẻ tuổi đang đứng, giống như Lý Dương chỉ vào khối đổ thạch này.
Hai người đồng thời chỉ ngón tay vào một khối đổ thạch, lại cùng hỏi giá, chuyện như vậy dù trong chợ lớn như thế này cũng không bình thường. Mọi người thường thường cầm đổ thạch trên tay rồi mới hỏi giá, rất ít người hỏi giá khi đổ thạch chưa tới tay.
Người bán không có gặp phải tình huống như vậy, có vẻ có chút kinh ngạc, nhưng mà sau vài giây hắn lập tức phản ứng lại. Có người muốn đổ thạch là tốt rồi, một người hay hai người cũng không có vấn đề gì.
-Hai vị, khối nguyên thạch này thấp nhất cũng tới năm vạn đồng, các người coi, ai muốn?
Người bán cười ha hả nói rằng, Lý Dương cùng người thanh niên chung quanh lông mày khẽ cong lại, khối nguyên thạch này biểu hiện ra bên ngoài cũng chỉ có ba bốn vạn là cùng, người bán lập tức đưa tới năm vạn, hiển nhiên thấy có người cạnh tranh nên cố ý tăng giá.
-6 vạn.
Người thanh niên bên cạnh Lý Dương cau mày nhăn mặt, nhàn nhạt nói một câu, Lý Dương hơi sửng sốt, trên mặt lộ ra một chút tức giận.
Lý Dương vốn định cùng người thanh niên thương lượng một chút, hai người một người bỏ qua cũng không thể không thực hiện được, dù cho Lý Dương có bỏ qua cũng không có quan hệ gì. Hắn có năng lực đặc thù trong người, muốn tìm một khối Phỉ Thúy tốt cũng không khó, cái loại Can Thanh Chủng này trong mắt hắn không quá trọng yếu như vậy.
Thế nhưng hiện giờ người thanh niên lại trực tiếp nói vượt qua một vạn đồng tiền, hiển nhiên là muốn dùng giá để đoạt lấy. Lý Dương tính tình rất bình tĩnh, nhưng không có nghĩ là tùy ý bị người khác khinh thường được. Huống chi Lý Dương hiện giờ cũng không phải người nghèo, một vạn đồng tiền hắn cũng không thiếu.
Người bán cũng sửng sốt, nhưng mà biểu hiện thì khá hơn Lý Dương nhiều, năm vạn đã là đắt, hắn không nghĩ ra còn có người ra giá sáu vạn, bán càng cao thì tiền càng nhiều.
-7 vạn.
Người bán còn chưa kịp nói gì thì Lý Dương đã lên tiếng rồi, nói xong Lý Dương chỉ nhìn người bán, không thèm liếc mắt nhìn người thanh niên.
-Hừ, 8 vạn.
Người thanh niên dường như rất tức giận, hừ một tiếng bỏ thêm vào một vạn. Những người đổ thạch chung quanh lúc này đều ngừng lại, mọi người đều hứng thú nhìn Lý Dương cùng người thanh niên, đổ thạch còn có tranh đoạt, tràng diện đặc sắc như vậy cũng không nhìn thấy nhiều.
-10 vạn.
Lý Dương nhàn nhạt nói rằng, người thanh niên muốn thì hắn sẽ phụng bồi tiếp, dù sao giá của Phỉ Thúy này hắn cũng biết rõ.
-15 vạn.
Người thanh niên quay đầu lại nhìn Lý Dương, trên mặt mang theo một nụ cười nhạt.
-25 vạn.
Người chung quanh hít một ngụm lãnh khí, một khối đổ thạch chào hàng 5 vạn không ngờ bị bọn họ tăng lên 25 vạn. Người thanh niên bỏ thêm vào 5 vạn thì Lý Dương bỏ thêm vào 10 vạn, hiển nhiên là cố ý chọc tức người thanh niên kia.
Lưu Cương ở bên cạnh nhìn Lý Dương lạnh lùng đấu với người thanh niên, Lưu Cương lúc này đã phát hiện, phía sau người thanh niên không xa lắm có hai người bảo tiêu, hai người kia nhất định có lực sát thương, chỉ tiếc rằng Lý Dương cũng không phát hiện ra.
-50 vạn.
Xôn xao.
Người thanh niên một lần nữa tăng giá, làm người chung quanh nhất thời ồn ào hẳn lên. Đây không phải là một khối Phỉ Thúy mà chỉ là một khối nguyên thạch đổ thạch, người thanh niên này thật là có tiền, không ngờ dùng năm mươi vạn đồng tiền chỉ để mua cái này.
Lý Dương bên này còn náo nhiệt hơn, Tư Mã Lâm cùng Ngô Hiểu Ly đều chạy tới, vài người kinh nghi nhìn Lý Dương cùng người thanh niên, không rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
-50 vạn 1 ngàn.
Lý Dương cười cười, Phỉ Thúy ở bên trong cũng chỉ có giá hơn 50 vạn, Lý Dương sẽ không ngu ngốc mà gọi tới 100 vạn, hơn nữa 1000 cũng là hơn cái giá của người thanh niên kia rồi. Đây cũng không phải là hội đấu giá, không có hạn chế gì.
-Ngươi…
Người thanh niên sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, nhưng mà trong mắt hắn lập tức hiện lên kinh ngạc. Hắn vốn định để Lý Dương gọi 100 vạn thì buông tha, lại không nghĩ tới Lý Dương lại rút lui như vậy, chỉ bỏ thêm có 1000.
Nhìn khối đổ thạch một chút, rồi lại nhìn Lý Dương, người thanh niên có chút trầm mặc, người bán ngây ngốc nhìn hai người bọn họ. Hắn không thể ngờ được hôm nay lại gặp phải vận may như vậy.
-51 vạn.
Trầm mặc đủ một phút đồng hồ, người thanh niên lần thứ hai tăng giá, một phút đồng hồ này người thanh niên không ngừng tự hỏi ý tứ của Lý Dương là gì khi thêm 1000 đồng tiền. Nếu là Lý Dương nhìn thấu hắn muốn buông tha thì chứng minh người này thật là đáng sợ, tâm cơ ít nhất còn lợi hại hơn hắn.
Nếu như Lý Dương cũng giống hắn, nhìn ra giá trị đại khái của khối đổ thạch này, như vậy rất khó tin rồi. Chình mình có thiên phú lại có danh sư mới có thành tựu như hôm nay, người thanh niên này nhìn qua còn ít tuổi hơn hắn một chút, nhìn như thé nào cũng không thấy người này có điều kiện giống như hắn.
Đương nhiên, đây cũng có thể nghĩ là Lý Dương tài lực thiếu, không muốn chơi với hắn tiếp nữa, nhưng loại khả năng này trong lòng hắn nghĩ là lớn nhất, cho nên mới tự hỏi một hồi rồi tiếp tục ra giá.
Nhưng mà, Lý Dương nếu đã tăng giá lên 1000 đồng rồi, hắn cũng không cần phải tăng lên nhiều lắm, hơn Lý Dương là được rồi.
-51 vạn 1000 đồng.
Lý Dương hé miệng cười, đột nhiên quay đầu lại nhìn người thanh niên nói tiếp:
-Không bằng anh trực tiếp tăng lên 60 vạn đi, như vậy tôi sẽ buông tha ngay lập tức. Còn nếu cứ một vạn rồi lại một vạn, tôi sẽ tăng lên 1000 đồng.
-Anh, được, được, tôi buông tha.
Người thanh niên con mắt căng thẳng, hắn đã cảm giác được, hắn quá xem thường Lý Dương rồi. Sáu mươi vạn là giá trị cao nhất mà khối đổ thạch có được, nhưng lại không phải là 100% đạt được. Lý Dương không ngờ một ngụm nói ra cái giá này, tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.
-Cảm tạ.
Lý Dương sắc mặt không thể nào tốt được, vốn tưởng có thể kiếm được một món, kết quả là lợi cho người bán đổ thạch rồi.
51 vạn 1000 đồng, Lý Dương nhanh chóng ký chi phiếu, người thanh niên oán hận nhìn Lý Dương xong, xoay người rời đi.
Đám người Tư Mã Lâm vội bước lên trước hỏi có chuyện gì xảy ra, Lý Dương nói lại chuyện vừa rồi một lần. Tất cả mọi người há to miệng, không thể nghĩ ra chuyện hay như vậy là xảy ra, chỉ tiếc bọn họ bỏ lỡ mà mở đầu đặc sắc.
Lý Dương thắng rồi, nhưng không thoải mái chút nào, vài người nhìn vào khối nguyên thạch có chút lo lắng. Lý Dương dùng hơn 50 vạn cũng có chút phiêu lưu, nhưng mà hiện giờ 50 vạn đối với Lý Dương cũng không phải là nhiều lắm, tổn thất này hắn chịu được.
-Tiên sinh, khối đổ thạch này của ngài rồi, xin hỏi ngày giải ở đây hay mang đi.
Người bán cười tới mức lệch của quai hàm, một khối đổ thạch so với hắn bán hết cả đổ thạch ở cửa hàng còn cao hơn, vụ này làm chuyến đi lần này của hắn không tệ.
-Giải ngay ở đây đi.
Lý Dương thở dài, nhẹ giọng nói, hắn vốn mang đi rồi giải ra Phỉ Thúy sau, nhưng cuối cùng mua với giá đắt như vậy, hắn cũng không cần phải mang về nữa. Chờ khi đấu giá hội còn có thể bán ra được một chút giá cả, chí ít hắn sẽ không lỗ tiền là được.
Sau khi tỉnh táo lại, Lý Dương đối với tranh đấu vừa rồi có chút ảo não, vừa rồi hắn rõ ràng có phương pháp khác khả dĩ có thể hóa giải tranh đấu này. Nhưng lại cùng người thanh niên đấu lên, có thể nói đây là bản tính không chịu thua đã có từ trong xương của hắn rồi
stevenqb1890
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ