Thanh niên trong gương ngẩng đầu, khuôn mặt tuấn mỹ trắng nõn không cảm xúc.
Thật ra chuyên viên trang điểm cũng không cần làm quá lên thế, bộ dạng của cậu cũng không có thay đổi gì lớn, chỉ là khí chất lạnh lẽo vốn có hơi dịu lại, đồng tử màu đen ánh lên vài tia sáng, ánh đèn trong phòng hóa trang chiếu vào ánh lên màu hổ phách nhàn nhạt, khuôn mặt vốn tuấn tú tinh xảo lại càng thêm hoàn mĩ.
Thật giống như một viên ngọc sạch sẽ sáng bóng nhiễm thêm vài phần lệ khí, vừa nhìn thì sẽ thấy có thay đổi lớn, nhìn nhìn kĩ lại thì cảm thấy vẫn là người cũ.
Chuyên viên trang điểm càng nhìn càng thích, tán thưởng nói: "Da thầy Lộ đẹp thật đấy, bình thường anh dùng đồ trang điểm gì vậy? Skin care thế nào?"
Lộ Thiên Tinh nói không, trong lòng cảnh giác về sự thay đổi của bản thân, hỏi hệ thống có liên quan đến việc bị trừng phạt không.
Hệ thống nói: 【 Ừ, mĩ nhân ngư mà. Không xinh đẹp thì sao nửa đêm hát dụ dỗ thủy thủ được?】
Lộ Thiên Tinh:......
Có đa͙σ lý, nhưng mày có thể giải thích vì sao nhiệm vụ là kiếm giá trị thù hận mà sau khi biến thân thì càng hấp dẫn người ta hơn thế? Mày không biết bản chất con người là ham sắc đẹp, cứ đẹp là có quyền không? Tuy nói hơi quá nhưng rất chi là chí lí đó!
Không nói tới việc liên quan tới cưỡng chế biến thân, dù không biến thành cá thì cứ hoàn thành nhiệm vụ kiểu gì cũng thay đổi y chang thế này!
Hệ thống nói: 【 Ai bảo em gái cậu thích đọc truyện tiên cá. 】
Lộ Thiên Tinh:......
Không cãi nổi.
Chịu không nổi nốt!
Lộ Thiên Tinh không thèm nói chuyện với hệ thống, dặn dò chuyên viên trang điểm làm mình xấu xấu đi chút.
Bao năm chuyên viên trang điểm làm việc, đây là lần đầu tiên gặp kiểu yêu cầu thế này liền vui vẻ cảm khái nói: "Quả nhiên trời sinh xinh đẹp tùy hứng, nhưng mà tôi không xuống tay với gương mặt của thầy Lộ được đâu, nếu không thì mình trang điểm nhẹ một chút thôi nhé."
Cô nói, soạt một cái soạn dụng cụ trang điểm ra, Lộ Thiên Tinh nhìn mà hoài nghi, đây là tư thế trang điểm nhẹ à?
Đợi đến khi trang điểm thay đồ xong đã 20 phút trôi qua, vừa vặn tập trung với các giám khảo khác vào 10 giờ. Tiền Lãng đưa người đến rồi nhanh chóng khom lưng ngồi vào phía dưới khán đài, Lộ Thiên Tinh đứng bên cánh gà, đợi các giám khảo cùng lên sân khấu.
Thừa dịp phần diễn mở màn chưa kết thúc, Thôi Mộng Tuyết lặng lẽ nhích tới nói nhỏ: "Hôm nay thầy Lộ dùng đồ trang điểm gì thế? Nhìn sắc sảo lắm đấy, giới thiệu cho tôi với được hongL?"
Lộ Thiên Tinh nói: "Không biết, thợ trang điểm làm cho tôi mà."
Nhân viên trêu ghẹo nói: "Thầy Lộ còn bảo thợ trang điểm làm cho xấu đi chút đấy."
Thôi Mộng Tuyết: "...Làm phiền rồi."
Quả nhiên, người đẹp làm gì cũng được.
Hành động nhỏ này rất nhanh đã lôi kéo sự chút ý của hai vị giám khảo khác. Liêu Thanh Minh giải vây nói: "Nam nghệ sĩ vốn không cần phải trang điểm nhiều, về chuyện này thì phải hỏi nghệ sĩ nữ chứ, cô Thôi tìm nhầm người rồi."
Thôi Mộng Tuyết xúc động gật đầu, cảm khái nói: "Đúng vậy, huống hồ thầy Lộ vốn đã rất đẹp rồi."
Liêu Thanh Minh người người nhìn phía sau, thuận thế nói: "Có vẻ như thầy Lộ thay đổi lớn, có chuyện gì vui sao?"
Lộ Thiên Tinh nói: "Không, mấy ngày có cảm hứng sáng tác thì nghỉ ngơi chút thôi."
Liêu Thanh Minh cười nói: "Khó trách, lần nghỉ ngơi gần đây của tôi đã nửa năm trước rồi."
Phàn Vân Cảnh đột nhiên mở miệng: "Tôi cả năm không nghỉ."
Liêu Thanh Minh: "Phàn tổng không giống chúng tôi mà, sao có thể so sánh được."
"Làm việc hết thì có gì khác?"
"Đều kiếm tiền thì không giống chỗ nào?"
"Tôi đang nói về tính chất bận rộn mà, không nói về tiền."
Nói qua nói lại, hai vị giám khảo bắt đầu giận nhau. Thôi Mộng Tuyết và nhân viên làm lơ như không có chuyện gì, Lộ Thiên Tinh thì như đi vào cõi tiên, toàn bộ quá trình đều không đặt tinh thần ở hạ giới.
Cục diện nhất thời có hơi lộn xộn, cho đến khi kết thúc mở màn thì nhân viên mới nhắc nhở, Liêu Thanh Minh và Phàn Vân Cảnh mới đồng thời im lặng đợi lên đài.
Lúc MC cao giọng: "Bây giờ xin cho một tràng vỗ tay chào mừng 4 vị giám khảo nào."
Tấm màn đen được kéo lên, bốn vị giám khảo phất tay lên sàn trong tiếng hô của khán giả. Máy quay lia đến, mục bình luận trên kênh phát sóng bùng nổ, toàn bộ đều là tiếng thét kêu gào chói tai.
"Vl, Lộ Thiên Tinh glow up level thần thánh à!!!"
"Tinh Tinh của tui kìa! Chời ơi Tinh Tinh ơi em bao hết."
"Phồn Tinh trân trọng kính chào, hy vọng hôm nay nhiều đường một chút. Phàn tổng cố lên, chúng tôi hỗ trợ ngài!"
"Hôm nay cún con biểu diễn nhỉ? Hy vọng có màn collab với huấn luyện viên."
"Ẻm quá xứng với Tinh Tinh, mong flag của hai người vả mặt đám kia, tui tin Tinh Tinh sẽ chăm sóc ẻm thật tốt!"
Giữa làn sóng fan các nhà thì còn có cả người đi hít drama đặt cược các thứ, làm kênh trực tiếp suýt sập luôn.
14 ngày trôi qua, độ hot của Lộ Thiên Tinh không những không ổn định lại mà còn khủng bố hơn, làm khán giả của Tân Tinh Tú tăng lên gấp mấy lần, cao hơn rất nhiều so với một kỳ không có cậu.
Lưu Vân Trường ngồi trong phòng phát sóng nhịn không được hít một hơi thật sâu, lần nữa cảm khái mình mời được Lộ Thiên Tinh đúng là quá may mắn. So với lợi ích cậu ấy mang đến cho mình thì việc nhờ người nhà, trích hoa hồng, thậm chí là nhờ ảnh đế khuyên nhủ cũng không đáng kể chút nào.
Nếu hình dung thì đại khái là thanh niên nghèo đổi 2 con chim sẻ lấy 5 cái đầu voi, kiểu phất lên trong một đêm ấy.
Lưu Vân Trường yên lặng gửi hồng bao qua cho ba mình, cực kì biết ơn sự giúp đỡ của ông.
Trên sân khấu, bốn vị giám khảo đã ngồi xuống, 10 học viên vừa kết thúc màn biểu diễn rời sang cánh gà lại một lần nữa bước lên tự giới thiệu chính mình.
Ân Lương Thần theo thói quen nhìn Lộ Thiên Tinh đầu tiên mới yên tâm được, cầm mic nói: "Xin chào mọi người, tôi là Ân Lương Thần thuộc đội thầy Lộ."
Khán giả nhiệt liệt vỗ tay, MC chậc chậc trêu ghẹo rồi phổ biến một số nội dung.
Sau khi nêu xong các quy tắc đơn giản, MC lại đưa mic cho học viên tiếp theo: "Chào mọi người, tôi là Thường Nhã."
"Chào mọi người, tôi là......"
Sau khi học viên cuối cùng giới thiệu xong, MC nhắc lại lần nữa toàn bộ quy tắc từng kỳ của Tân Tinh Tú. Học viên đợi bốc thăm, Ân Lương Thần thân là phản diện nên trên cơ bản không có chút may mắn gì, thành thật chờ đợi có người chỉ mình.
Còn Thường Nhã có hào quang nữ chính thì chỉ cần duỗi tay là thắng ngay.
Hai thí sinh ưu tú đột nhiên biến thành một được chọn, một bị chọn. Khán giả cực kì chờ mong, hi vọng hai người này sẽ đấu đá với nhau thật hăng vào.
Thường Nhã hưởng thụ ánh nhìn chăm chú của khán giả, ra vẻ buồn rầu cầm tấm thiệp. Cuối cùng mở tấm thiệp ra thì thấy không phải là Ân Lương Thần.
Cả trường quay thổn thức không thôi, ngay cả học viên cũng đen mặt, rất rõ ràng không ai muốn chọn trúng Ân Lương Thần —— hai tên này được các học viên công nhận là hai đại ma vương, thực lực mạnh mẽ chiến tích hiển hách, ai đấu với bọn họ thì coi như rớt đài.
Cho nên hai người lỡ mất dịp tốt làm người xem lẫn học viên đều thất vọng, nghĩ thầm đúng là người tính không bằng trời tính.
Lộ Thiên Tinh không hề bồn chồn như đã có đoán trược. Nếu Thường Nhã đối đầu với Ân Lương Thần sớm thế thì đừng nói tới hào quang nữ chính không phép thì Lưu Vân Trường đã không cho trước rồi. Hứng thú của người xem một phần là nhờ hai người này lôi kéo, đấm đá quá sớm thì không tốt. Cho nên đây là điều hiển nhiên.
Ân Lương Thần cuối cùng vẫn bị một học viên thuộc đội Liêu Thanh Minh chọn, hắn nở nụ cười, nhìn học viên như tuyên án tử hình —— hắn sẽ xử lý toàn bộ đội Liêu Thanh Minh!
Học viên đứng đối diện rùn bần bật, suýt nữa là khóc nấc lên.
Phàn Vân Cảnh đột nhiên nghiêng đầu nhìn về phía Lộ Thiên Tinh, bình tĩnh nói: "Ân Lương Thần không đối đầu với Thường Nhã, có sao không?"
Lộ Thiên Tinh liếc hắn một cái: "Trong dự kiến."
Phàn Vân Cảnh trêu ghẹo nói: "Kiểu phản ứng này của cậu không sợ người khác nói là có thủ đoạn sao?"
Lộ Thiên Tinh hỏi ngược lại: "Từ trước đến nay Tân Tinh Tú giở màn đen quang minh chính đại mà, sao tôi phải sợ?"
Đúng thế thật. Kể từ khi Lộ Thiên Tinh tham gia chương trình giải trí này, tin tức đa͙σ diễn đi cửa sau đã lên hot search rồi, rồi chuyện Phàn Vân Cảnh lợi dụng quyền đầu tư chiếm một ghế giám khảo, ngay cả Liêu Thanh Minh lẫn Thôi Mộng Tuyết chọn thực tập sinh đều thừa nhận ưu tiên người của công ty mình.
Bọn họ hoàn toàn không hề có ý định che giấu, đi cửa sau mà như đi cửa trước —— tuy hơi tiêu cực nhưng đều là sự thật.
Phàn Vân Cảnh làm người đầu tiên giở trò với Tân Tinh Tú không còn lời nào để nói.
Liêu Thanh Minh ngồi bên phải Lộ Thiên Tinh cũng nhập cuộc, chủ động nói: "Thầy Lộ may mắn thật, học viên không đối đầu nhau kìa."
Lộ Thiên Tinh cảnh giác nói: "Vụ này tôi không nhúng tay vào."
Liêu Thanh Minh bật cười: "Đâu có, chỉ là tôi nhìn học viên của mình tự tàn sát lẫn nhau thì có hơi khó chút à."
"Đấy là anh thôi, tôi không giúp được." Lộ Thiên Tinh dừng một chút, đột nhiên phản ứng lại: "Anh đang khoa trương với tôi sao?"
Liêu Thanh Minh vội nói: "Không dám, sao tôi có thể nói thế với thầy Lộ chứ."
Phàn Vân Cảnh xen vào: "Vậy im lặng đi."
Liêu Thanh Minh nhướng mày nói: "Tôi nói chuyện với thầy Lộ đâu liên quan gì đến Phàn tổng nhỉ?"
Phàn Vân Cảnh cứ như nghe được lời mỉa mai, lạnh mặt: "Thầy Liêu nếu hiểu đa͙σ lý này thì vì sao còn quấy rầy tôi và thầy Lộ nói chuyện?"
"Lúc đấy anh có nói gì đâu."
"Lúc tôi nói anh cũng không nói." Phàn Vân Cảnh hỏi ngược lại: "Tôi có làm phiền anh sao?"
Hai người tôi xọc anh chọt, cách một Lộ Thiên Tinh cãi qua cãi lại, đột nhiên nghe một âm thanh trên sân khấu vang lên, còn rất vui vẻ chờ mong: "Em hy vọng trước khi thi đấu có thể nghe được thầy Lộ nói một câu 'cố lên' với mình '."