Sau Khi Xuyên Thành Phông Nền Trong Tiểu Thuyết Vườn Trường

Chương 18

Trước Sau

break

Ngu Tần cởi quần áo rồi cất đi, sau đó đi vào phòng tắm.
Nước chảy xôn xao và hơi nước bốc lên, trong lúc tắm cậu chợt nhớ ra mình không mang theo quần áo nên lấy khăn tắm quấn vào người.
Nghiêm Thù được người phục vụ dìu vào, anh nằm trên ghế sofa bên ngoài nghỉ ngơi một lúc rồi mới mê mang đứng dậy đi vào trong.
Anh vặn tay cầm phát hiện cánh cửa không mở. Đầu óc quay cuồng xoa xoa huyệt thái dương, anh nhớ ra bên ngoài có chìa khóa dự phòng, xoay người đi tìm.
Khi Nghiêm Thù tiến vào đúng lúc Ngu Tần vừa mặc quần áo đi ra.
Bộ quần áo này dài rộng so với Ngu Tần, vì không có thắt lưng nên cậu chỉ có thể xách theo lưng quần ra ngoài, ống quần bị kéo lê trên mặt đất, cúc áo sơmi được khuy kín mít nhưng nó cũng che toàn bộ mông.
“Bạn học Nghiêm?”
Khuôn mặt Nghiêm Thù ửng đỏ, rõ ràng đã uống say, Ngu Tần nhìn chằm chằm anh lại không biết vì sao mà cậu cảm thấy căng thẳng.
Nghiêm Thù dựa lưng vào tấm cửa, ấn khóa cửa lại, hai mắt nheo hờ nhìn chằm chằm Ngu Tân nhưng không lên tiếng.
Anh dừng một chút, đá giày da đến gần giường, ngã ngửa lên chiếc giường mềm mại.
Tóc mái Nghiêm Thù vương vãi toát ra lười biếng trong xương cốt, khuôn mặt hơi say, cánh tay trái che trước mắt, hơi thở anh dường như nóng bỏng mang theo mùi rượu.
Sao Nghiêm Thù lại ở đây? Ngu Tần thầm nghĩ trong lòng, lúc này cậu mới rảnh rỗi đánh giá căn phòng ngủ này, nó không có hơi thở sinh hoạt mà giống như một phòng cho khách bình thường.
Cậu nhớ rõ lúc nãy mình đã khóa cửa, chẳng lẽ cậu nhớ nhầm và chưa khóa cửa.
“Lại đây.” Nghiêm Thù lại gọi cậu vào lúc này.
Ngu Tần sững sờ một lát rồi xách quần đi tới, ngập ngừng hỏi: “Gọi tôi sao?”
Nghiêm Thù không trả lời, anh hạ cánh tay trái đang che mắt xuống, nắm lấy cổ tay Ngu Tần và kéo vào trong lồng ngực mình, sau đó xoay người đè cậu xuống.
Tốc độ nhanh đến mức Ngu Tần không kịp phản ứng, nụ hôn ướt át rơi xuống cổ Ngu Tần.
Hơi lạnh từ bàn tay qua vạt áo sơmi đi vào, dọc theo bụng nhỏ từng tấc một. Ngu Tần hoảng loạn muốn né tránh lại không thể tránh, tay Nghiêm Thù vẫn rơi trên nụ hoa hồng nộn.
Ngu Tần ưm một tiếng, lập tức cả người mềm ra.
Lựa xoa bóp hai vυ" rất mạnh, Ngu Tần có thể cảm nhận được lòng bàn tay hơi thô ráp của Nghiêm Thù, vυ" tràn ra từ các ngón tay, vết chai mỏng trong lòng bàn tay lại làm Ngu Tần thoải mái, cậu thoải mái đến mức ŧıểυ huyệt dưới người lập tức chảy ra nước.
Từng nụ hôn ướt át vô tận lần lượt rơi xuống người Ngu Tần, dọc theo sống lưng đi xuống.
Dưới thân đồng thời thất thủ, chiếc quần rộng dài rơi xuống giường chất đống ở đầu gối Ngu Tần, không còn vai trò che đậy.
Cách lớp qυầи ɭóŧ, dươиɠ ѵậŧ và trứng của Ngu Tần bị tay Nghiêm Thù bao bọc xoa bóp.
Luồng kɧoáı ©ảʍ cuồn cuộn ập tới, Ngu Tần cố hết sức tách ra, ý nghĩ muốn rời khỏi dưới người anh, ngón tay Nghiêm Thù thỉnh thoảng vuốt ve vị trí đáy chậu, chọc chọc cọ xát bên trong.
Nhưng Ngu Tần biết nơi đó không phải đáy chậu, đó là nữ huyệt của cậu, một khi bị phát hiện sẽ vạn kiếp bất phục.
Một bên cậu sảng khoái tới rêи ɾỉ, ưm ưm a a kêu ra tiếng, một bên lắc lư mông kiệt lực muốn tránh nhưng lại càng giống như đón ý nói hùa.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc