Quyết định làm rõ sự việc, Diệp Vũ Trạch nhảy xuống bể bơi, nhanh chóng cứu Nhiếp Hy Nhã lên bờ.
Nhiếp Hy Nhã nhìn thấy Diệp Vũ Trạch bơi qua thì rất kích động.
Diệp Vũ Trạch cũng nghe thấy rõ giọng nói kỳ ảo quen thuộc.
[Anh ta tới rồi, ha ha!]
Nhiếp Hy Nhã ở trong lòng Diệp Vũ Trạch nên Diệp Vũ Trạch rất chắc chắn, Nhiếp Hy Nhã vừa rồi không nói gì hết, vậy giọng nói mà anh nghe thấy là cái gì? Tiếng lòng ư?
Trước hai tình huống bất ngờ này, Diệp Vũ Trạch nghiêng về khả năng anh đột nhiên sở hữu loại năng lực có thể đọc suy nghĩ…
Nhưng ở khu hồ bơi nhiều người như vậy, anh chỉ nghe được tiếng lòng của Nhiếp Hy Nhã, năng lực này của anh không phải chỉ nhắm vào một mình Nhiếp Hy Nhã đấy chứ?
Trong sự phấn khích của Nhiếp Hy Nhã và sự nghi ngờ của Diệp Vũ Trạch, hai người bọn họ đều không phát hiện Thượng Quan Triết cũng nhảy xuống nước từ một bên khác, chỉ là chậm hơn Diệp Vũ Trạch 30 giây, sau đó lại tự lên bờ.
14601 rất muốn chúc mừng Nhiếp Hy Nhã hoàn thành nhiệm vụ, nhưng nó phát hiện thành tiến độ không nhúc nhích!
“Kỳ lạ, sao thanh tiến độ nhiệm vụ không nhúc nhích? Lần đầu gặp nam chính, thanh tiến độ nên được 2% chứ?” 14601 có chút buồn bực.
“Hửm?” Nhiếp Hy Nhã lập tức lo lắng, không phải còn phải rơi xuống nước nữa chứ.
“Bỏ đi, ta kết nối lại, vừa hay ký chủ đang dựa vào nam chính, ta trực tiếp quét anh ta, xác nhận là đối tượng công lược.” 14601 nhanh chóng cài đặt lại nhiệm vụ trong hệ thống.
“Ngươi trước đó không phải đã quét rồi hay sao?” Nhiếp Hy Nhã hỏi.
“Đâu có đâu, ta nhập thẳng tên truyện, chọn ‘nhiệm vụ pháo hôi’, quét thông tin của ký chủ rồi bắt đầu nhiệm vụ thôi. Bình thường không có vấn đề gì hết, nhưng không biết tại sao thanh tiến độ không nhúc nhích, xem ra hệ thống nhiệm vụ cần update.” 14601 nói năng hùng hồn.
Chỉ là rất rất rất lâu sau này, 14601 cảm thấy lời mà nó nói và chuyện mà nó làm lúc này đều là để kéo cả Nhiếp Hy Nhã xuống nước, từ đó dẫn tới hệ thống của nó cũng ngâm nước.
Quá ngốc, quá ngây thơ và rất hối hận!
Chỉ là 14601 và Nhiếp Hy Nhã của bây giờ vẫn chìm đắm trong niềm vui khi thanh tiến độ đạt tới 2%.
“Nhìn đi, ta nói là vấn đề của hệ thống mà. Ta quét đối tượng công lược một cái thì thanh tiến độ nhúc nhích rồi kìa.” Trong giọng điệu của 14601 tràn ngập sự kiêu ngạo.
Nhiếp Hy Nhã trong lúc phấn khích, phát hiện Diệp Vũ Trạch bế cô mà cứ nhìn chằm chằm cô, cô lập tức nhảy ra khỏi lòng anh, nói: “Tôi không sao rồi, cảm ơn anh.”
[Trời ơi, nam chính còn khá đẹp trai!]
“Chào anh, Diệp Vũ Trạch.”
“Chào anh, tôi tên Nhiếp Hy Nhã.”
[Bạch nguyệt quang hiện tại của anh, nốt chu sa sau này của anh.]
Diệp Vũ Trạch khựng lại, cố ý dụ Nhiếp Hy Nhã nói thêm vài câu.
“Vừa rồi sao cô lại rơi xuống bể bơi?”
“Tôi không cẩn thận, sàn nhà trơn quá.”
[Còn không phải vì nhiệm vụ hay sao, nếu không tôi không muốn trải nghiệm cảm giác đuối nước lần nữa đâu, sợ chết đi được.]
“Lần sau cẩn thận một chút.”
“Cảm ơn, tôi biết rồi.”
[Nam chính đẹp trai tốt bụng như này, tại sao lại phải làm anh ta tổn thương chứ?]
Diệp Vũ Trạch cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng khóe miệng vẫn không kìm được mà nhếch lên, nhìn bé trà xanh tiêu chuẩn kép trước mắt, anh không hề chê bai, ngược lại cảm thấy đáng yêu, dù sao cô ở trong lòng còn khen anh tốt bụng, điều này đúng là là trăm năm khó gặp.
Tuy không nghe được trong lòng người khác nói cái gì nhưng Diệp Vũ Trạch biết, những không khác không thích anh lắm, sẽ không có ai cảm thấy anh tốt bụng, chỉ có duy nhất người trước mắt thấy thế thôi.
Bạch nguyệt quang của hiện tại? Nốt chu sa của sau này?
Xem ra hai người sẽ có không ít dây dưa, anh rất mong chờ!
*
Nhiếp Hy Nhã hoàn thành nhiệm vụ, nhanh chóng quay về ký túc thay quần áo, sau đó cô nằm trên giường, thảnh thơi đung đưa chân nói chuyện với hệ thống.