Đây không phải lần đầu Thượng Thiên Tê đến dự thính lớp học của khoa Toán. Các lớp chuyên ngành của khoa Toán và khoa Hóa học đều học ở các tòa nhà 1-3 của Minh Viễn Lâu, tòa nhà khoa lại nằm cạnh nhau, ký túc xá cũng cùng một tòa, hai khoa có mối quan hệ rất thân thiết, thỉnh thoảng còn tổ chức các hoạt động giao lưu, được coi như là khoa anh em.
Khi rảnh rỗi, Hàn Giang Ngộ cũng đến dự thính lớp của Thượng Thiên Tê, lại thường xuyên kéo Thượng Thiên Tê đi học cùng, lâu dần, cả hai đều trở thành nhân vật nổi tiếng ở cả hai khoa.
Lúc Hàn Giang Ngộ dẫn Thượng Thiên Tê vào lớp vẫn là giờ giải lao, mặc dù họ đi vào từ cửa sau, nhưng vẫn ngay lập tức thu hút sự chú ý của cả lớp.
Hàn Giang Ngộ kéo Thượng Thiên Tê ngồi xuống, bên cạnh là Lâm Mục, bạn cùng phòng cũ của Hàn Giang Ngộ.
Mặc dù hiện tại Hàn Giang Ngộ đang ở ký túc xá khoa Hóa, nhưng vẫn giữ mối quan hệ tốt với các bạn cùng phòng cũ.
Lâm Mục vừa nghiêng đầu đã thấy hai người nắm tay nhau, lập tức trâm chọc: "Ồ, cặp đôi kiểu mẫu của chúng ta lại đến khoe ân ái rồi."
Hàn Giang Ngộ không hề xấu hổ, thậm chí còn kiêu ngạo hất cằm lên, nói ngắn gọn: "Ừ."
Đầu tim Thượng Thiên Tê run lên, lại không kìm được mà dao động.
Cậu vẫn luôn tự hỏi liệu Hàn Giang Ngộ có thích mình không.
Dù sao những hành động như nắm tay mười ngón, ôm ấp thân mật như thế này Hàn Giang Ngộ chỉ làm với mình cậu, khi đối mặt với sự tiếp cận của những người khác, dù nam hay nữ, Hàn Giang Ngộ đều thể hiện sự thù địch và chiếm hữu mạnh mẽ, thậm chí còn mặc định cho người khác trêu chọc họ là một cặp.
Chắc là... thích chứ? Nếu không cậu không thể nào nghĩ ra lý do tại sao Hàn Giang Ngộ lại có thể tự nhiên làm những hành động này như vậy.
Nhưng nếu thích, tại sao Hàn Giang Ngộ không tỏ tình với cậu?
Chẳng lẽ đang chờ cậu chủ động tỏ tình, chọc thủng lớp giấy cửa sổ này sao?
Thượng Thiên Tê nghĩ miên man đến mức ngẩn người ra, mãi đến khi giáo sư khoa Toán uống trà xong quay lại tiếp tục giảng bài, lớp học lại yên tĩnh trở lại, chỉ còn giọng nói trầm ấm vang lên, cậu mới dần dần hoàn hồn.
Hai tay lại rơi vào lòng bàn tay của Hàn Giang Ngộ, bàn tay thô ráp ấm áp kia nắm chặt lấy tay cậu, truyền hơi ấm không ngừng đến da thịt cậu.
Thượng Thiên Tê liếc nhìn, mặc dù hai người đang nắm tay nhau dưới gầm bàn, nhưng Hàn Giang Ngộ vẫn chăm chú nghe giảng, dùng tay còn lại ghi chép nhanh chóng.
Ở khoa Toán, Hàn Giang Ngộ là một nhân vật cấp thần, điểm số các môn đều xuất sắc, giành được tất cả các loại học bổng, năm nhất đã dẫn dắt nhóm tham gia cuộc thi Mô hình Toán học và đạt giải Quốc gia.
Thượng Thiên Tê từ nhỏ đã học cùng lớp với Hàn Giang Ngộ, trước đây không thể tránh khỏi sự cạnh tranh, họ luôn đuổi kịp nhau, lúc cậu đứng nhất thì lúc khác lại đến lượt Hàn Giang Ngộ, không ai chịu thua ai, thành tích của cả hai ở thành phố hạng hai không mấy phát triển đó ngày càng tốt, bỏ xa các học sinh cùng lứa. Nếu không có sự cạnh tranh này, có lẽ cả hai đều có thể đỗ vào một trường đại học tốt, nhưng chưa chắc đã vào được đại học A, top 3 toàn quốc.