Ở vùng ngoại ô, trang trại ngựa tư nhân.
Cơn mưa dữ dội như xé toạc màn đêm, nước mưa lạnh buốt bắn tung tóe khắp nơi, mang đến cảm giác nặng nề u ám. Trong bóng tối mịt mù ấy, chỉ có hội quán bên cạnh trang trại ngựa vẫn sáng đèn rực rỡ.
Trong một căn phòng VIP, Sầm Vụ ngồi trên chiếc ghế sofa da đắt tiền, im lặng suốt mấy phút.
Những người xung quanh len lén nhìn nhau, không ai dám thở mạnh, chỉ sợ làm phật ý cậu thiếu gia nhỏ này.
“Nhị thiếu.” Một thanh niên nhuộm tóc đỏ dè dặt tiến đến gần, gọi nhẹ: “Cậu sao thế, nhị thiếu?”
Sầm Vụ sở hữu một gương mặt đầy vẻ lạnh lùng kiêu sa, làn da trắng nhợt như viên ngọc lạnh, khiến đôi môi càng thêm đỏ. Đôi mắt to, ướt át như đang đọng nước, đôi mi dài cong vút tựa như cánh chim đang vỗ.
Thế nhưng, đôi bọng mắt sâu ấy kết hợp với nét trẻ con lại làm cậu trông có chút mềm mại, mơ màng như được phủ một lớp sương mỏng.
Hiện giờ, trên gương mặt ấy không hề có chút tức giận hay dữ dằn nào, chỉ có sự hoang mang, đôi mắt cậu đượm vẻ ngơ ngác, bàn tay vô thức nắm chặt lấy góc áo, cả người thu mình vào góc ghế sofa, tạo nên cảm giác bất an, tội nghiệp.
Tóc đỏ tiến thêm một bước, Sầm Vụ lại rụt người né tránh, gã lại tiến đến, cậu tiếp tục lùi, đến mức suýt ngã khỏi ghế, cậu vội vàng giữ thăng bằng, ánh mắt thoáng chốc bừng tỉnh.
Cậu hít sâu một hơi đầy kinh hãi.
!?
Chuyện gì vậy?
Sầm Vụ vừa nhận ra bên cạnh chân mình có một thiếu niên khoảng mười bảy, mười tám tuổi đang quỳ gối, đầu cậu ta cúi thấp, hai tay bị giữ chặt ra sau, máu trộn với nước mưa chảy dọc theo chiếc cằm nhọn nhợt nhạt.
Cả người cậu ta chẳng còn chỗ nào nguyên vẹn.
Cổ bên hằn đầy vết bầm tím, vẫn đang rỉ máu, quần áo nhăn nhúm, loang lổ máu đỏ.
Tình cảnh thê thảm đến mức Sầm Vụ không biết nên gọi cảnh sát trước hay nên đỡ người ta dậy.
“Tạ Quy Lan.” Ngay lúc này, tên tóc đỏ đột nhiên đá mạnh vào vai thiếu niên, giọng nói đầy bực bội: “Còn không mau xin lỗi nhị thiếu?!”
“Mày nghĩ mày là ai mà dám động tay động chân với nhị thiếu? Còn bày bộ mặt khó chịu chó rách đó cho ai xem hả?”
…
???
Tạ Quy Lan?
Sầm Vụ lạnh người, đây không phải là tên nam chính trong cuốn tiểu thuyết mà cậu vừa đọc tối qua sao?
Là một quyển tiểu thuyết thể loại sảng văn thăng cấp, nhân vật chính Tạ Quy Lan vốn là thiếu gia thật của một gia đình quyền quý, nhưng từ khi sinh ra đã bị đánh tráo, mà người sống thay hắn trong gia đình giàu có ấy lại chính là nguyên chủ, thiếu gia giả cùng tên cùng họ với cậu.
Mẹ ruột của Tạ Quy Lan thật vốn là gái tiếp rượu, từng được cha Tạ bao nuôi, bà ta ôm mộng nghĩ có thể bước chân vào giới thượng lưu, nhưng bà ta nào có ngờ cha Tạ lại cưới con gái lớn nhà họ Chu, khi đó, bà ta đang mang thai, đành nuốt hận quay về vùng núi quê nhà, định sinh con rồi tìm cơ hội đe dọa cha Tạ.
Nhưng vào ngày bà ta sinh nở, lại vô tình gặp nữ minh tinh Quan Hành Tuyết đang quay phim ở vùng núi và bất ngờ sinh sớm.
Nhà họ Sầm vốn là một gia tộc giàu đổ vách, có thế lực hùng mạnh tồn tại lâu đời tại Hoài Kinh, Đế Đô, Quan Hành Tuyết lại là minh tinh đình đám một thời, gia thế lẫy lừng, đứa con của họ sinh ra đã ngậm thìa vàng.