Sau Khi Phát Hiện Đứa Bé Là Con Của Tình Nhân

Chương 9

Trước Sau

break

Ngày tháng trôi qua thật êm đềm, 30 ngày trôi qua cực kì nhanh chóng.

Ngày bọn họ đi nhận được chứng chỉ là một ngày nắng đẹp, Ninh Ánh Bạch cứ đi tới đi lui với tinh thần phấn chấn sáng láng.

"Vậy cứ thế thôi, tạm biệt."

Chúc Lăng nhìn Ninh Ánh Bạch cười tủm tỉm cất tờ giấy ly hôn vào túi, cảm thấy có chút choáng váng, chẳng lẽ cô cũng cười rạng rỡ như vậy khi nhận được một tờ giấy chứng nhận khác nhiều năm trước sao?

Anh nhìn theo bóng dáng Ninh Ánh Bạch lên chiếc xe đã đưa cô đi, thấy bước đi của cô vô cùng vui vẻ sung sướиɠ.

Khi cửa xe đóng lại, Chúc Lăng nhớ lại, khi còn học đại học Ninh Ánh Bạch cũng trông như thế này. Người khác có thể gọi cô là lạnh lùng, bảo cô kiêu ngạo, quyến rũ lẳng lơ hay điên rồ, nhưng trong suy nghĩ của Chúc Lăng, Ninh Ánh Bạch chỉ là một cô gái bình thường chìm đắm trong tình yêu với anh.

Sau này, ngày qua ngày, năm này qua năm khác, Ninh Ánh Bạch cuối cùng cũng sẽ bộc lộ ra mặt khác của mình với anh, cô rất khôn ngoan, dám yêu cũng dám ghét. Bất kể ai thì cũng là Ninh Ánh Bạch chân thật, chỉ có điều cách cô ở chung với Chúc Lăng khác với những người khác - đã từng một lần.

Làm thế nào mà họ đi đến mức như ngày hôm nay vậy? Chúc Lăng biết, Ninh Ánh Bạch bị ép buộc.

Ở tuổi hai mươi hai, Chúc Lăng nghĩ rằng so với việc Ninh Ánh Bạch yêu người khác, thì điều càng khó chấp nhận hơn là Ninh Ánh Bạch đã không còn ở bên cạnh anh nữa.

Khi Chúc Lăng tỉnh dậy sau giấc mơ ở tuổi hai mươi tám, rốt cuộc cô vẫn là người mà anh không thể giữ lại được.

"Anh muốn thì cầm đi." Ninh Ánh Bạch lên xe, trực tiếp ném tờ giấy ly hôn mới lấy được cho Trần Tĩnh Dương.

Trần Tĩnh Dương ném lại cho cô: “Anh không muốn, trên đó có tên chồng cũ của em.”

“Em đã đọc mấy tờ giấy ly hôn bị biến hóa hình thức trên mạng tám trăm lần rồi phải không? Trên đó có rất nhiều thứ có tên anh ấy, còn có giấy khai sinh của Miểu Miểu nữa. Em có hỏi qua rồi, theo xét nghiệm về ADN, anh có thể lấy cái kia đi làm hộ khẩu, nhưng tên chính trên mặt y học thì không đổi được.”

“A ____ anh cũng không tin là cái này lại ác như vậy.” Trần Tĩnh Dương vỗ vào vô lăng một phát, hắn cũng đã kiểm tra những gì Ninh Ánh Bạch nói, quả thực rất khó xử lý, "Vậy khi nào chúng ta mới lấy được chứng chỉ? Không có quy định nào là buổi sáng ly hôn thì buổi chiều không được kết hôn luôn. Bây giờ đi luôn thì thế nào? Anh thấy ly hôn thì không có ai chứ kết hôn thì có một đống số đấy."

"Đi." Ninh Ánh Bạch cảm thấy bị chọc cười trước bộ dáng ngo ngoe rục rịch của Trần Tĩnh Dương. Có câu tục ngữ hay nói là: “Khi đuôi nó giơ lên ​​là có thể biết nó muốn làm gì.” Cô kéo cái ngăn kéo trước mặt ghế phụ ra, đúng như dự đoán, bên trong có một cuốn sổ màu nâu, “Đi kết hôn mà anh mang mỗi sổ hộ khẩu của anh theo thì có ích gì?"

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc