Sau Khi Phát Hiện Đứa Bé Là Con Của Tình Nhân

Chương 7

Trước Sau

break

"Tôi không hỏi thì cậu cũng sẽ không nói cho tôi biết à? Tôi lạy, rốt cuộc là cậu có tư cách nuôi con hay không hả?" Tống Thanh Hà tức quá hóa cười, bực tới mức không nhớ được các quy định liên quan, "Về cơ bản mà nói, cậu không thể đấu tranh để giành quyền nuôi con được! Điều cậu có thể yêu cầu nhiều nhất là tổn thất về tài chính, mà cậu thì lại chẳng quan tâm tới điều này! Đừng khởi kiện, rắc rối tốn công thôi, cứ ly hôn luôn đi. Hai người không cần phải đi qua giai đoạn bình tĩnh trong lúc hòa giải gì đó đâu."

Lông mày của Chúc Lăng dường như đã giật giật: "Thật sự không có à?" anh đã sớm kiểm tra những gì Tống Thanh Hà nói.

"Không có." Tống Thanh Hà kéo bản pdf đến trang báo cáo thẩm định, "Trần Tĩnh Dương... Vẫn là người đàn ông lúc trước à?"

"Đúng vậy."

"... Báo cáo ra từ tháng trước. Đây có phải là lí do tại sao cô ta lại ly hôn với cậu không? Vì muốn ở bên cạnh người đàn ông đó?"

“Xem như là vậy đi.”

“Bây giờ tòa án Bắc Thành lập án nhanh thế cơ à? Năm trước có một vụ án tử mà kéo dài tới ba tháng vẫn chưa lập xong.” Tống Thanh Hà nhấn chuột mấy cái, “Bà chị này cũng ghê gớm thật. Xét nghiệm ADN xong cái đã nói vứt là vứt, ít ra cô ta cũng là nhân vật của công chúng mà, nếu không giải quyết cho tốt mà lộ ra ngoài để nhân dân cả nước biết thì sẽ bị nói là bản thân ngoại tình đấy. Cậu nghĩ sao? Nếu muốn tìm điểm để thúc đẩy cho tin tức này nổi tiếng lên thì dễ lắm."

“Không cần.”

"Đừng nói với tôi là cậu vẫn yêu cô ta đấy."

Tống Thanh Hà nghe rõ ràng âm thanh "chậc" một tiếng của Chúc Lăng.

Đó là lý do tại sao Tống Thanh Hà không đến hỏi tới chuyện ngoại tình ngay từ đâu! Tống Thanh Hà và Chúc Lăng là bạn học cấp ba cùng lớp, cùng là cựu sinh viên chung trường đại học, Tống Thanh Hà từng nhìn thấy Ninh Ánh Bạch và Trần Tĩnh Dương đùa giỡn đi dạo trong khuôn viên trường đại học, Chúc Lăng sao có thể không phát hiện ra được chứ?

Nhưng Chúc Lăng đã sống yên bình được vài năm rồi, không phải sao, các con của cậu ta cũng sắp học ŧıểυ học, đến trình bày thành tích trước mặt Tống Thanh Hà rồi.

"Cậu không muốn trả thù người đàn ông đó à?"

"Quên đi." Chúc Lăng thở dài một hơi, "Ngày mai tôi sẽ đi tìm cô ấy để ký tên."

"Này, học thần, trước mắt đừng đi vội!" Tống Thanh Hà vẫn quen gọi Chúc Lăng theo cách này.

"Làm sao?"

"Cái này... Có hai cái giá cho tư vấn và ủy thác. Đi ra tòa rồi quay về rất phiền phức. Công việc của chúng tôi, nói thẳng ra là một ngành dịch vụ chạy việc vặt rồi nói chuyện với nhau. Bởi vì chúng ta từng làm bạn cùng lớp hồi đó, tôi muốn kiếm được chút tiền? Tôi sẽ giải quyết việc phân chia tài sản cho cậu."

"Tùy cậu vậy."

Chúc Lăng ký hợp đồng ủy thác xong là rời đi ngay. Mặc dù đối tượng của vụ án này lớn, nhưng Tống Thanh Hà cũng không thiếu phí pháp lý, anh ta chỉ muốn xem chuyện vui vẻ đến cuối thôi.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc