Lại là không gian kín như vậy, toàn là tin tức tố của Alpha, giống như mùi gì đó...
Phương Phùng Chí chưa bao giờ ngửi thấy mùi hương như vậy, không giống mùi hương gỗ của Phó Bách Khải, tính công kích của mùi hương này quá mạnh, giống mùi thuốc súng sau chiến tranh, cũng khó ngửi, vừa khô vừa chát, nồng đến sặc người.
Cái khiến người ta không thích đó là tin tức tố này quá dễ dụ dỗ người ta động dục, giống như bây giờ, mặc dù tối hôm qua mới vừa tiêm chất ức chế nhưng bây giờ Phương Phùng Chí bị tin mùi pheromone quanh nên hạ thân bắt đầu nóng lên, lòng bàn tay tê dại.
Hơi mở cửa sổ xe ra một chút, gió bên ngoài thổi tan pheromone nồng nặc xung quanh, Phương Phùng Chí nhìn đôi mắt của Alpha qua kính chiếu hậu, nếu không có chuyện này thì cậu không thể hiểu được vì sao một Alpha chất lượng tốt như vậy lại ra tay với một Omega bình thường, không có gì khác biệt như cậu, có thể Phương Phùng Chí sẽ nghi ngờ người này có mưu đồ gây rối với mình.
Alpha đưa cậu đến bệnh viện, còn ga lăng hỏi mình có cần anh đi lên cùng hay không.
Vốn là người xa lạ không quen biết, anh đưa cậu đến bệnh viện đã làm phiền anh lắm rồi, sao có thể kêu người ta đi lên cùng mình chứ. Phương Phùng Chí vội vàng lắc đầu từ chối. Alpha cũng không dừng lại lâu, tạm biệt Phương Phùng Chí rồi rời đi, thậm chí Phương Phùng Chí còn chưa kịp hỏi tên anh ta.
Không biết có phải bị pheromone của Omega kia kí©ɧ ŧɧí©ɧ hay không, sau khi Mẫn Trì về thì phát sốt, uống thuốc mấy ngày nhưng nhiệt độ cơ thể vẫn là 38 độ, anh không có cách nào kiềm chế mà phóng ra tin tức tố dư thừa, cả căn phòng toàn là mùi hương của anh, nồng đến nỗi ngay cả bảo mẫu Beta trong nhà cũng ngửi thấy.
Anh không tới bệnh viện, Mẫn Trì biết đây là vấn đề gì. Tích lũy quá nhiều tin tức tố khiến người nóng lên, giống với nguyên tắc động dục của Omega, chỉ cần phóng thích tin tức tố dư thừa xong là tốt rồi. Nhưng tuần trước anh mới đến bệnh viện lấy tin tức tố ra, bây giờ lại tích lũy nhiều như vậy. Mỗi một tế bào khắp người đều đang nhảy lên dữ dội, cơ thể khó chịu vì đổ mồ hôi, anh để bảo mẫu rời đi, sau đó đến phòng khách rót một ly nước đá rồi uống một ngụm lớn, dạ dày mát lạnh nhưng chỗ khác vẫn nóng bỏng.
Đến bệnh viện phóng thích tin tức tố định kỳ thì sẽ không động dục, cho nên anh rất ít khi xuất hiện tình huống như bây giờ. Mùi tin tức tố vị hoa cúc chiếm lấy đầu óc, thậm chí anh còn muốn quay lại cái đêm ở trong thang máy một lần nữa, ngửi mùi hương có thể khiến anh thoải mái đến muốn bắn tinh.
Anh ngâm mình trong bồn tắm, bên trong nước có mùi hương rất giống với pheromone của Omega, đây là tinh dầu anh nhờ người ở nước ngoài mua giùm, nhỏ vào trong nước chính là mùi hoa cúc ấm áp nhàn nhạt. Tay Mẫn Trì xoa dương vậ.t tím ngắt, giống như mỗi một lần tự an ủi, anh ngâm mình trong nước, tưởng tượng đây là pheromone mùi hoa cúc kia, trong đầu lại xuất hiện gương mặt lạnh như băng của Phó Bách Khải...
Nhưng lần này lại không phải vậy.
Trong đầu hiện ra một cái gáy mảnh mai trắng nõn, trên đó dán một lớp ức chế hơi mỏng, răng của Mẫn Trì rất bén, anh cảm thấy mình chỉ cần cắn một cái là có thể cắn nát miếng dán ức chế và da thịt ở dưới, rót tin tức tố sặc người của mình vào trong cơ thể người nọ…