Sau Khi Người Cũ Lên Ngôi Hoàng Đế

Chương 70: Lời hứa đêm Thất Tịch năm nào

Trước Sau

break

Tỉnh giấc đã là nửa đêm, Uẩn Đường thấy bụng đói cồn cào. Nghe tiếng động từ gian trong, Thải Lê vội thắp lên mấy ngọn nến. Giờ dùng bữa đã qua từ lâu, ngay cả nhà bếp chuyên chuẩn bị đồ ăn khuya cho các nữ quan cũng đã đóng cửa im lìm. Uẩn Đường khoác vội chiếc áo mỏng rồi ngồi dậy. May sao Thải Lê vẫn còn để dành cho nàng chút cơm canh, chỉ có điều tất cả đã nguội lạnh.
“Để nô tỳ tìm cách hâm nóng lại cho tiểu thư.” Thải Lê nói. Uẩn Đường lắc đầu: “Đêm hè oi bức, không cần đâu.”
Thải Lê lấy thức ăn từ trong cặp lồng ra, có một đĩa thịt viên tam tiên, một đĩa rau xanh xào theo mùa, cùng một bát cơm trắng. Nàng rót cho Uẩn Đường một cốc nước ấm. Cơm canh tuy đã nguội, nhưng bụng đang đói nên Uẩn Đường ăn vẫn thấy khá ngon miệng.

Thải Lê nói: “Giá mà ở trong phủ thì tốt biết mấy, nô tỳ còn có thể nấu cho tiểu thư một bát mì.” Nàng nhớ lại lời căn dặn của Lão phu nhân, bất giác thở dài. Tiểu thư làm quan trong cung đã lâu, không biết đến khi nào mới chịu từ quan, trong khi chuyện đại sự cả đời cứ lơ lửng mãi.
Tay cầm đũa của Uẩn Đường khựng lại giây lát, rồi nàng mới từ từ gắp một viên thịt. Ở nhà cố nhiên là tốt đủ đường, nhưng mình đâu thể cứ trông chờ vào sự bảo bọc của gia đình mãi được.
Dùng xong bữa tối muộn, bụng còn hơi ngang, Uẩn Đường bèn ra ngoài sân đi dạo cho dễ tiêu. Đêm nay trăng chỉ còn lại một mảnh khuyết, ánh sáng cũng vì thế mà yếu ớt, mờ ảo. Dạo này quả thực quá bận rộn, nàng đã lâu lắm rồi không có chút thời gian rảnh rỗi để tĩnh tâm suy nghĩ. Ngày kia là sinh nhật Bùi Hàm. Người nắm giữ cả thiên hạ như ngài ấy, có lẽ cũng chẳng thiếu thứ gì nữa. Có những chuyện, nghĩ nhiều cũng vô ích.
Uẩn Đường khẽ mỉm cười, chợt nhớ lại lời hứa với chính mình vào đêm Thất Tịch năm nào. Có lẽ mình nên sớm bước ra khỏi vũng lầy này thì hơn. Cứ dùng dằng thiếu quyết đoán mãi thế này, đến chính mình cũng sắp thấy chán ghét bản thân rồi.
Chiều hôm sau, Uẩn Đường vừa về đến phủ đã được tổ mẫu cho gọi ngay đến viện Thái An. Các vị muội muội trong phủ cũng đều đã có mặt đông đủ, hẳn là cũng vì chuyện lễ Gia Hội.
Khương Thượng Thư ngày mai giờ Thìn sẽ đến điện Triều Hòa, cùng văn võ bá quan chúc thọ Bệ hạ. Đến giờ Ngọ, tiệc mừng thọ ngoài điện Triều Hòa bắt đầu, kéo dài đến tận giờ Mùi mới kết thúc. Thân tộc vương thất, các vị phiên vương cùng trọng thần trong triều đều sẽ có mặt đông đủ, quan viên bình thường nếu được tham dự cũng lấy đó làm niềm vinh hạnh lớn lao.
Dạ yến do chính tay Trang Tuệ thái hậu đứng ra tổ chức cho Bệ hạ, địa điểm được ấn định tại điện Thừa Minh. Mấy vị nữ quyến của Khương phủ cũng đều có tên trong danh sách khách mời.
Uẩn Đường ngồi nghe An thị tỉ mỉ dặn dò từng điều cần lưu ý trong buổi yến tiệc: khi nào thì vào cung, đến nơi nào sẽ có nữ quan dẫn lối, vị trí ngồi ra sao, cách thức hành lễ thế nào, v.v... Buổi yến tiệc này vốn có phần nàng tham gia chuẩn bị, mọi chi tiết chỉ vừa mới được quyết định cuối cùng vào hôm qua, nên nàng là người hiểu rõ hơn ai hết. Nghĩ lại cũng lạ, mọi việc vốn dĩ đã được sắp đặt đâu vào đấy, không có gì trở ngại, thế mà chỉ trong mấy ngày cuối cùng lại liên tiếp bị vin vào đủ thứ lý do để thay đổi, khiến nàng cứ phải chạy đôn chạy đáo, bận đến không kịp thở.
Khi thì nói là không hợp với thiên tượng, lúc lại chê là quá cổ hủ, sáo mòn. Đủ thứ lý do trên đời, mà oái oăm thay, phần lớn lại nhắm thẳng vào những việc vốn thuộc thẩm quyền của Thượng Nghi cục. Giờ ngẫm lại, mọi chuyện dường như quá đỗi trùng hợp, cứ như thể... như thể có kẻ nào đó đang cố tình gây khó dễ cho Thượng Nghi cục của nàng vậy.
“Các con đã nghe rõ cả chưa?” Giọng An thị vừa dứt.
Tiệc tối mai trong cung vô cùng quan trọng, bao nhiêu mệnh phụ vương tôn quý tộc đều sẽ hiện diện, tuyệt đối không thể để các tiểu thư Khương gia làm mất thể diện. Vì thế, bà ta đã dặn đi dặn lại rất nhiều lần, đặc biệt là với trưởng nữ Khương Uyển Đường của mình, lại càng căn dặn tỉ mỉ hơn.
Thấy mấy vị tiểu thư đều đã tỏ ý ghi nhớ, Lão phu nhân mới khẽ gật đầu. Các thị nữ của viện Thái An liền bưng những chiếc khay chạm vẽ tinh xảo tiến lên, dừng lại trước mặt mỗi vị tiểu thư.
Những viên đá quý mà các tiểu thư đã chọn lựa lần trước, nay đã được thợ khéo chế tác thành những bộ trang sức cài đầu tinh xảo. Một nửa chi phí được lấy từ quỹ chung của phủ, nửa còn lại là tiền riêng của Lão phu nhân.
Trong kho riêng của Khương lão phu nhân vốn cất giữ không ít bảo vật, nhân dịp này bà cũng lấy ra một ít.
Khương Diệu Đường lòng tràn đầy vui sướng ngắm nhìn bộ trang sức của mình: một đôi hoa tai bạc chạm lộng gắn đá quý hồng phấn, một chiếc vòng cổ vàng ròng đính hồng ngọc, ngoài ra còn có một chiếc trâm đỉnh, một đôi trâm tóc mai, một chiếc trâm cài tóc, tất cả đều là một bộ vàng gắn hồng ngọc tinh xảo. 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc