Quả nhiên sắc mặt Kỷ Lưu Thành trong nháy mắt liền biến xanh.
Nhưng nam sinh bên ngoài không biết Kỷ Lưu Thành đang ở đây, càng không nghĩ tới giờ phút này anh đang ở gian trong cùng làm Thích Âm, còn tiếp tục nói: “Ngực lớn như vậy, cũng không biết bị chàng trai nào xoa thành.”
“Đừng nói như vậy, nói không chừng là do trời sinh.”
Nam sinh kia không đồng tình với bạn, ngược lại còn suy nghĩ quá phận: “Mày nói xem nếu như ai có thể chơi Thích Âm, lúc làʍ t̠ìиɦ lại nắm lấy vυ" của cậu ta, vậy thì sung sướиɠ biết bao.”
Một nam sinh khác vội vàng ngăn lại: “Đừng nói vậy, cẩn thận Kỷ Lưu Thành nghe được sẽ đánh mày đấy.”
“Cậu ta ở không phải không có ở đây à?” Nam sinh kia nói: “Huống chi dáng người kia, gương mặt kia của Thích Âm, nam sinh trong trường ta có ai không muốn làm chuyện đó với cậu ta chứ?”
“Tao không có, mày đừng có nói lung tung.”
“Tao cũng chỉ suy nghĩ một chút thôi mà.”
Bên cạnh vang lên một tiếng thở dài.
“Thật sự thì, chúng mày có tin Kỷ Lưu Thành không có suy nghĩ muốn chơi Thích Âm không?”
“Không biết, không phải cậu ta nói Thích Âm là em gái cậu ta sao?”
“Cũng không phải anh em ruột, loại em gái này chẳng phải khi chơi càng sướиɠ hơn sao?”
“Mày đừng nói nữa.”
“Dù sao tao không nghĩ ra nếu Kỷ Lưu Thành không muốn chơi Thích Âm, thì tại sao vẫn còn bảo vệ cậu ta như thế?”
Sắc mặt Kỷ Lưu Thành trầm xuống có thể chảy ra nước, nếu không phải cự vật của anh vẫn còn cắm trong người Thích Âm, hiện tại anh sẽ đi ra đánh người.
Tiếng chuông vào học lúc này vang lên, nhóm nam sinh đều sôi nổi rời khỏi nhà vệ sinh chạy vào lớp, toàn bộ WC lại yên tĩnh trở lại.
Nhưng không yên tĩnh được bao lâu, ở gian trong cùng vang lên tiếng bạch bạch mãnh liệt còn có tiếng rêи ɾỉ của con gái.
“A ~ ”
Kỷ Lưu Thành rõ ràng là vì bị những gì nam sinh kia nói chọc giận, anh ấn Thích Âm lên tường, từ sau lưng tiến vào, mãnh liệt công kích ŧıểυ huyệt ướt nhẹp kia.
“Đừng làm loạn!” Kỷ Lưu Thành tức giận mà che lại miệng Thích Âm, thở hổn hển bên tai Thích Âm nói: “Cậu không sợ sẽ đưa người khác tới sao?”
“Đưa tới thì đưa tới…” Thích Âm biết anh để ý đến cái gì, bèn cố ý đẩy rớt tay anh, quay đầu nói: “Lại nói tiếp có vẻ tớ rất được hoan nghênh nha.”
“Đệt!”
Kỷ Lưu Thành nghe được lời này dươиɠ ѵậŧ lại hung hăng đâm sâu hơn, lực đa͙σ tiến vào cũng tăng thêm không ít.
“A ~ đừng đâm vào chỗ đó ~ ”
“Đâm đến điểm G của cậu rồi?”
“Ưm…”
Một tiếng này làm Kỷ Lưu Thành lại vô thức nghĩ tới lời nam sinh kia nói, ngực Thích Âm lớn như vậy, lúc làʍ t̠ìиɦ mà nắm lấy nhất định rất sướиɠ.
Vì thế Kỷ Lưu Thành cơ hồ không tự chủ được mà luồn tay xuống vạt áo tiến vào, chờ đến khi nắm đến bầu vυ" tròn trịa, liền bóp chặt đầu vυ", dùng móng tay đã được cắt chỉnh tề cào mạnh một cái!
“A ~ ”
Quá sung sướиɠ, bị xoa vυ" đã sướиɠ, bị siết núm vυ" càng sướиɠ hơn, Thích Âm cong eo, huyệt đa͙σ cũng không ngừng được co chặt lại hơn.
“Đồ da^ʍ đãиɠ! Đừng kẹp chặt như vậy!”
“A ~ Kỷ Lưu Thành, bọn họ, bọn họ đều muốn chơi tớ? Cậu thì sao? Cậu không muốn sao?” Thích Âm đã biết còn hỏi.
Thích Âm không nhịn được thở hổn hển đứng lên, Kỷ Lưu Thành cũng quá ác, đâm vào quá mạnh, khiến cho cô ngoài “Ư ~ ” “A ~ ” thì không thể nói thêm từ nào khác, càng không thể nói ra một câu đầy đủ.
Mà lúc này Kỷ Lưu Thành ngậm lấy tai cô trả lời vấn đề mà cô vừa hỏi: “Tớ không chỉ muốn chơi cậu, Thích Âm, bây giờ tớ còn muốn chơi chết cậu!”