“Hộc hộc…” Rốt cục, nương theo một tiếng thở dốc trầm thấp, dương vật run rẩy vài cái, một lượng lớn chất dịch màu trắng bắn ra.
Kỳ Thịnh nhìn bàn tay dính đầy tinh dịch của mình, cười khổ một tiếng.
Có lẽ con người luôn không có cách nào kháng cự được nội tâm của mình.
Hắn là đóa hoa cao ngạo lạnh lùng trong lòng mọi người, không nhiễm chút khói lửa nhân gian.
Nhưng mà trên thực tế, hắn cuối cùng cũng chỉ là phàm nhân, sẽ có thất tình lục dục, chẳng qua dĩ vãng là hắn khắc chế quá tốt.
Hắn đứng dậy đi tới bên thùng tắm, cúi người, nâng mặt A Kiều lên, nhẹ nhàng hôn lên môi nàng, giống như chuồn chuồn lướt nước.
“A Kiều, ta rất thích muội.”
…
Lúc bắt đầu có ý thức, A Kiều mơ hồ cảm thấy cả người đau nhức.
Nàng mở mắt ra, đập vào mắt là đỉnh màn quen thuộc -- đây là gian phòng của nàng.
Đại não còn có chút mê mang, mệt mỏi chưa tiêu tan, A Kiều mơ mơ màng màng nhắm mắt lại.
Nhưng chỉ chốc lát sau, nàng lại đột nhiên mở bừng mắt -- bây giờ là giờ nào?!
Ngoài cửa sổ trời đã sáng hẳn, chắc cũng đã không còn sớm nữa.
Nội tâm A Kiều rất sụp đổ - - xong rồi, nàng chắc chắn sẽ không đến kịp tiết học buổi sáng! Càng bất ổn hơn là, hôm nay chính là tiết học đại sư huynh giảng bài a a a a! Hôm qua mới bởi vì luyện kiếm lười biếng nên bị hắn phạt, hôm nay tiết học buổi sáng lại đến muộn...
Nghĩ như vậy, trước mắt phảng phất như xuất hiện khuôn mặt lạnh như băng của đại sư huynh: hắn nhíu mày, mắt đen như sơn nhìn chằm chằm vào nàng... Chỉ tưởng tượng tới đó thôi, A Kiều đã không nhịn được rùng mình một cái.
Mặc dù nàng sùng bái đại sư huynh, nhưng trong nội tâm phần nhiều hơn là sợ hãi.
Có lẽ là bởi vì đạo hạnh của hắn cao thâm, làm cho người ta có cảm giác xa không thể với tới. Hoặc có lẽ là bởi vì hắn ngày thường luôn lạnh như băng, cảm xúc trong mắt đạm mạc, đôi mắt như một đầm nước đọng, không dính nổi nửa điểm gợn sóng. Hoặc có lẽ là bởi vì khi hắn dạy dỗ các đệ tử có yêu cầu rất nghiêm khắc. Cũng có lẽ là bởi vì hắn chấp chưởng Giới Luật Đường...
Tóm lại, nàng kính hắn, cũng sợ hắn.
Không biết đại sư huynh sẽ phạt nàng như thế nào... Ai, bất quá việc đã đến nước này, nàng vẫn là ngoan ngoãn đi thỉnh tội đi. Thái độ tốt, nói không chừng có thể phạt nhẹ một chút.
Không biết đại sư huynh sẽ phạt nàng thế nào… Aiz, nhưng việc đã đến nước này rồi, tốt nhất là nàng nên ngoan ngoãn tới thỉnh tội đi. Nếu như thái độ tốt, nói không chừng sẽ bị phạt nhẹ hơn một chút.