Cuối cùng thì sự tò mò của cậu cũng chiến thắng sự thẹn thùng, Trình Cảnh cúi đầu nhìn xuống nơi đó của mình, vừa nhìn thấy mặt Trình Cảnh nháy mắt đỏ tới có thể chảy cả máu ra.
Thiệu Nghị Ngạo.... hắn..... hắn thế nhưng lại dùng bàn chải đánh răng cắm vào nơi đó của cậu!!!
"Lấy....lấy ra đi....ô ô... Thiệu Nghị Ngạo... anh... anh khi dễ người... ô ô"
Hắn sao có thể dùng vật đó cắm vào nơi đó của cậu chứ?! Trình Cảnh nhìn đến liền thầm nghĩ, bàn chải đánh răng còn thô hơn một ít đồ vật, đang tách hoa môi của cậu ra mà thẳng tắp cắm vào trong động nhỏ, hai mắt cậu liền ứa nước mắt, rốt cuộc cũng chịu đựng không được mà rơi xuống. Việc này so với tư thế dâm đãng kia còn làm cậu thấy thẹn hơn nữa.
"Bảo bối, chồng đây là giúp em trị ngứa, có nơi nào là khi dễ em đâu."
Thấy Trình Cảnh thật sự khóc đến hai mắt đỏ lên, trong lòng Thiệu Nghị Ngạo liền không đành lòng mà dỗ dành, chạm nhẹ vào bên phải mặt cậu, nhẹ nhàng an ủi cậu. Còn thường dùng đầu lưỡi nóng ướt của mình nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt còn vương nước mắt của cậu.
Nhưng mà, đau lòng thì đau lòng, nhưng động tác của hắn chưa bao giờ bị gián đoạn mà dừng lại. Bàn chải đánh răng cũng chỉ cắm vào một phần ba chiều dài, Thiệu Nghị Ngạo không hề dùng nó để tiến sâu vào trong. Nếu muốn vào đó, chỉ dùng cự long của hắn mà thôi, làm như vậy chỉ muốn ở động nhỏ này mở rộng ra, hắn không muốn cái bàn chải này chiếm tiện nghi của vợ hắn đâu. ( đoạn này thật ra tớ cũng phân vân, những đoạn cũ của các chương trước tác giả dùng dương v*t sang đây dùng cự long:))) nên thôi tớ cũng để cự long luôn nhennnn).
Cầm lấy phần còn sót lại bên ngoài của bàn chải, TNN nhắm ngay động nhỏ đang hơi hé mở mà bắt đầu mạnh mẽ thọc vào rút ra.
"A....a... ưm.... đừng di chuyển.... đừng di chuyển.... xin anh đừng di chuyển mà...a....ưm...."
Rốt cuộc thì bàn chải đánh răng cho với cự long của TNN vẫn nhỏ nhắn cùng tinh tế hơn nhiều, khiến nước dâm thì miệng nhỏ chảy ra càng nhiều, cái miệng nhỏ càng lúc càng mềm mại hơn nhiều. Cứ như thế, cả quá trình bàn chải đánh răng thọc vào rút ra miệng nhỏ luôn cố gắng cắn hút giữ nó lại, trong lòng TNN lại linh động lạ kỳ, liền nắm lấy bàn chải mà lập tức đâm vào phía thịt non thật mạnh, nơi đó như dòng nước mật bất tận, bàn chải đánh răng bắt đầu dọc theo thịt non mà trái phải đâm chọc.
d*m thủy bị bàn chải đánh răng mạnh mẽ quấy phá mà thầm thì thầm thì phát ra tiếng nước.
"Không... không cần....a....a...ô ô.... không cần chọc vào nơi đó.... không cần mà....a....ưm..."
Thịt non trong miệng nhỏ bị bàn chải đánh răng mạnh mẽ cọ xát mãnh liệt, nhanh chóng lan truyền tới thần kinh của TC, làm cậu thống khổ không thôi. Nhưng chỗ bị cọ xát ấy lại mà càng lúc càng nóng, ngứa ngáy tê dại lại là toàn thân TC bủn rủn, lâm vào khoái cảm vô tận đang diễn ra.
= = = = = = = =
"Được được được, không chọc vào."
TNN liền đồng ý, thật sự dừng lại động tác trên tay. Nhưng ngay sau đó, hắn lại dây dưa vành tai của TC khàn khàn giọng mà nói:
"Bảo bối, mở mắt ra nhìn xem, ngoan, mở mắt ra nhìn chính bản thân em xinh đẹp đến độ nào!"
"Không cần... không cần.... không cần làm như vậy...."
Trình Cảnh khóc thút thít, dùng sức lắc đầu, tỏ vẻ chính mình không chấp nhận chuyện như vậy.
Hắn đã sớm đoán được phản ứng này của cậu, trên mặt cũng không biểu tình gì thêm. Mà tiếp tục dây dưa cắn vành tai của Trình Cảnh, chậm rãi dùng âm thanh mang theo uy hiếp khó làm người khác kháng cự nói:
"Bảo bối, em nếu không mở mắt ra nhìn, thì chồng em... liền tiếp tục việc này giúp em ngăn ngứa được không? Bảo bối, em nói xem?"
Nói xong, Thiệu Nghị Ngạo liền nắm lấy bàn chải đang cắm ở động nhỏ tiếp tục cắm vào, lại ở nơi d*m thủy của cậu đang chảy ra trong bướm nhỏ mà tùy ý quấy phá lung tung.
"Không.... Không....không cần... không cần như vậy mà"
Cảm giác được bàn chải đánh trang đang bên trong mình quấy phá, YC gắt gao nhắm chặt hai mắt, sợ hãi mà lớn tiếng ngăn cản lại.
"Nếu không bảo bối liền ngoan ngoãn mở mắt ra nhìn, được không?"
Đều đã hỏi tới lúc này, ngay cả Thiệu Nghị Ngạo cũng không thể không bội phục chính mình lại có kiên nhẫn đến như vậy.
Cuối cùng, dưới sự lừa gạt của hắn, Trình Cảnh vẫn là ngoan ngoãn mở mắt ra. Hai mắt trong veo sớm đã mê mang mà nổi lên một tầng nước mắt ướt át, Trình Cảnh hai mắt hồng hồng, gắt gao cắn môi dưới, hai má đỏ ửng mà nhìn vào gương đối diện hai người.
= = = = = = = =
Chỉ thấy, trong mặt gương to lớn đó, cậu mềm như bông mà dựa vào trước khuôn ngực rộng lớn của Thiệu Nghị Ngạo. Theo tầm mắt nóng bỏng của hắn, Trình Cảnh cũng dần nhìn xuống dưới thân dưới của mình, chân chính thấy được bản thân mình dâm đãng đến cơ nào, trần trụi thân mình ra sao.
Hai chân bị banh mở thật rộng, càng tiến về nơi kỳ bí lại càng đỏ hơn, bướm nhỏ giữa hai chừng không ngừng chảy nước, so với khi vừa nhìn thấy lại càng dâm đãng hơn nữa. Càng khiến cậu trở nên thẹn hơn chính là bướm nhỏ béo múp ấy lại mà lúc đóng lúc mở cực lực co rút lại, kẹp lấy bàn chải đánh răng, giống như một cái miệng nhỏ tham ăn, không muốn nhả ra.
Giữa hai chân và giữa đùi nơi nơi đều đã trở thành một mảnh dính nhớp. Nhìn xuống chút nữa, ngay trên bệ rửa mặt thủy tinh tất cả nước trên đó đều là d*m thủy của chính mình chảy ra.
Đúng lúc này, Trình Cảnh lại cảm thấy nơi phía sau ở mông cậu dưới sự ướt át nhờ d*m thủy lại bắt đầu co rút liên tục. Như thế nào... như thế nào sẽ thành ra như thế này.
"Ngoan, bướm nhỏ cắn thật gắt gao, đem nó kẹp chặt thật tốt... chờ một lát, chồng sẽ yêu thương em thật tốt..."
Thiệu Nghị Ngạo dùng tay nhéo nhéo lấy hoa môi đang dính đầy nước dâm của Trình Cảnh, tức khắc lại khiến cơ thể cậu run rẩy một trận.
"Thiệu Nghị Ngạo, anh....anh... khi dễ người... anh lại bắt nạt người..."
Trình Cảnh ngoài miệng tuy rằng xấu hổ cùng giận dữ hắn mà lẩm bẩm nhưng thực tế bướm nhỏ phía dưới lại ngoan ngoãn kỳ cực, như nghe theo lời của Thiệu Nghị Ngạo mà gắt gao cắn chặt lấy bàn chải đánh răng không rời.
= = = = = = = =
Đối với động tác của bướm nhỏ bép múp của Trình Cảnh nghe lời như thế khiến hắn rất vừa lòng. Buông tay đang nắm lấy bàn chải đánh răng ra, hai tay hắn lập tức liền khiêu khích không ngừng tiến về phía trước, cuối cùng dừng lại trên thân trên của cậu. Chậm rãi cởi bỏ áo quần hỗn loạn của Trình Cảnh, không còn thứ gì che khuất cả người lập tức thân thể trần trụi trắng nõn phấn hồng đáng yêu liền bày ra trước mắt hắn.
Nhìn cảnh đẹp như thế, Thiệu Nghị Ngạo cảm thấy máu toàn thân đang sôi trào cả lên, cố gắng kiềm chế lại không để chúng phát tác.
Hai đầu v* đỏ hồng như hai quả anh đào, dưới cái nhìn của hắn khi chúng bắt đầu hơi run rẩy. Thiệu Nghị Ngạo một phen ôm lấy thân thể trần trụi của cậu xoay người lại đối diện với hắn. Cúi đầu há mồm liền cắn mút mãnh liệt.
đầu v* của Trình Cảnh so với những người nam khác lớn hơn một chút vì vậy hắn liền rất dễ dàng mà ngậm lấy đầu v* mềm mại như vậy. Đầu tiên dùng lưỡi của mình liếm láp đầu v* sau đó lại há mồm đem toàn bộ đầu v* hàm trong miệng, hàm răng cùng đầu lưỡi ăn ý phối hopwj mà chậm rãi nhâm nhi liếm láp.
đầu v* mẫn cảm của Trình Cảnh dưới sự tấn công mãnh liệt liên tục cắn mút của Thiệu Nghị Ngạo bắt đầu to dần lên. Thiệu Nghị Ngạo tựa hồ đã nhận ra sự biến hóa đó, trong lòng kích động không thôi, liền một lần lại một lần cắn mút chúng, cả vùng xung quanh cũng không tha, đều mút máp mãnh liệt.
Không cần phải tiếp tục nhìn vào gương khiến cho cảm giác thẹn trong lòng của Trình Cảnh giảm bớt một ít. Ngón tay của Trình Cảnh nắm lấy phần tóc đen của hắn, ngực lại ưỡn cong về phía trước làm cho Thiệu Nghị Ngạo có thể dễ dàng liếm mút, chiếc cổ trắng duyên dáng ngã về phía sau, phát ra từng đợt rên rỉ tựa vui sướng tựa thống khổ.
đầu v* bị Thiệu Nghị Ngạo từng ngụm từng ngụm dùng sức mút vào như muốn hút ra được sữa từ bên trong. Trình Cảnh cảm thấy đầu v* truyền đến một trận đau đớn tê dại nhưng kèm theo lại lại sảng khoái đến cực hạn, sung sướng lan khắp người.
Dươsi tình huống như vậy, đầu v* bên trái bị Thiệu Nghị Ngạo bỏ qua bắt đầu tê ngứa trở lên, thật muốn, thật muốn hắn chạm vào một chút.
đầu v* bên trái ngứa ngứa không thôi làm Trình Cảnh khó chịu đến mức xoắn cả thân mình, ở trong lòng ngực của hắn cọ đến cọ lui.
"Xảy ra chuyện gì sao, bảo bối?"
Tuy trong miệng vẫn hàm chứa đầu v* của cậu nhưng lời nói của hắn vẫn tương đối rõ ràng.
"Khó...khó chịu... cảm thấy thật khó chịu..."
"Ha?"
Thiệu Nghị Ngạo đầu cũng không ngẩng lên mà đã đáp lại, miệng vẫn ở đầu v* của cậu, vẫn tham lam mà liếm mút liên tục. Hai bàn tay to lớn liên tục sờ soạng cánh mông vểnh cao lên của cậu, mạnh mẽ xoa bóp đến mở ra nhìn rõ vào động nhỏ phía sau. Hai cánh mông trắng trẻo mềm mại kia bị bàn tay thô ráp của hắn xoa nắn đến ửng hồng cả lên, xoa bóp ra đủ loại hình dạng. Chỉ trong một lát, hai cánh mông liền sưng đỏ lên.
"Ưmm...ưmm...a...đầu v*...ngứa... đầu v* thật ngứa....ưm... anh cũng.... Cùng nên thân thân đầu v* khác của bảo bối nha!"
Trình Cảnh lúc này đã bị Thiệu Nghị Ngạo khơi ra một thân đầy tình dục, đã bị dục vọng sâu thẳm trong bản thân mình chỉ phối toàn bộ, chỉ có thể thành thật mà nói ra những suy nghĩ mong muốn nhất của chính mình.
Vì thế vừa nghe xong lời cậu nói, môi lưỡi nóng rực lửa của Thiệu Nghị Ngạo liền như Trình Cảnh mong muốn mà tiến về đầu v* bên trái.
= = = = = = = =
Tình dục đã bị khơi mào ra hoàn toàn, bướm nhỏ phía dưới của Trình Cảnh đã trải qua quá trình khai phá mở rộng lúc này đã ướt đẫm không thôi. dương v*t nhỏ nhắn phía trước đã cương thẳng lên. Bướm nhỏ dính nhớp trải qua tẩy rửa của từng đợt nước dâm, không ngăn được ham muốn bên trong. Từng đợt ngứa ngáy từ chỗ tử cung bên trong co thắt truyền đến, khiến Trình Cảnh sắc mặt ửng hồng mà kẹp chặt hai chân, cọ xát chúng lại với nhau, nhưng chính là không đủ... không đủ... không đủ khiến cậu sung sướng...
Bàn chải đánh răng không biết từ lúc nào đã bị Thiệu Nghị Ngạo lấy ra, mà thay thế nó lại là ngón tay thô to rõ từng khopws xương của hắn.
Nhưng mà ngón tay của Thiệu Nghị Ngạo cũng chỉ có thể nhanh chóng dừng lại bên trong bướm nhỏ ướt át của cậu, liền không màng lấy sự mút máp mãnh liệt của bướm nhỏ Trình Cảnh đang mấp máy giữ lại, vô cùng khí phách mà lui đi ra ngoài.
Trình Cảnh thân thể động tình đã trở nên mẫn cảm, tất nhiên là không thuận theo hắn, liền bắt đầu vặn vẹo, nhanh chóng hướng về phía rời đi của ngón tay hắn mà cắn mút giữ chặt lại.
"Bảo bối, đừng nóng vội, chờ một chút sẽ cho em ăn, ngoan."