Vì không được ở phòng tốt nhất nên Kiều Dẫn Lam hơi khó chịu. Nhưng may mắn là nhà Thịnh Thanh Thanh đã bốc thăm được hòn đảo có điều kiện tệ nhất, điều này mới khiến cô ta phần nào hài lòng. Với loại người như Thịnh Thanh Thanh, lên đảo hoang chắc chắn sẽ làm loạn đủ kiểu, đến lúc đó lại bị mắng lên hot search. Như vậy càng làm nổi bật lên sự tốt đẹp của cô ta.
Kiều Dẫn Lam tắm rửa cho con trai xong, bản thân cũng tắm rửa sạch sẽ. Sau khi dỗ con trai ngủ, cô ta thấy Cố Miễn đang cau mày gõ máy tính, bèn áy náy nói: "Anh yêu, anh đến đây cùng em ghi hình chương trình, không làm ảnh hưởng đến công việc của công ty chứ?"
Cố Miễn lập tức thay đổi sắc mặt, nở nụ cười dịu dàng với Kiều Dẫn Lam: "Không sao, công việc thì làm mãi không hết. Hơn nữa, công ty còn có người khác, không phải thiếu anh không được."
Nói xong, anh ta đứng dậy đi đến trước mặt Kiều Dẫn Lam, hôn cô ta một cái nồng nhiệt, rồi giả vờ đau khổ nói: "Tiếc là đang ở bên ngoài, nếu không anh nhất định phải..."
Kiều Dẫn Lam e lệ nói: "Ghét quá, mai còn phải ghi hình nữa."
Hai người quấn quýt một lúc, Kiều Dẫn Lam phải đi ngủ để giữ gìn nhan sắc, còn Cố Miễn thì mặt không cảm xúc châm một điếu thuốc đứng ở ban công hút.
Lý do Cố Miễn đồng ý để Kiều Dẫn Lam nhận chương trình này cũng là vì lúc đó công ty đang bị Tạ Ly chèn ép, tình hình khó khăn, rất cần một khoản tiền lớn. Tuy cát-xê của chương trình không đủ để bù đắp lỗ hổng, nhưng ít ra cũng có thể tạm thời giải quyết vấn đề cấp bách.
Sau đó, Tạ thị phá sản, Cố Miễn cũng được hưởng lợi không ít. Mặc dù anh ta đã không còn coi trọng số cát-xê đó nữa, nhưng có thể nhân cơ hội ghi hình chương trình để quảng bá cho công ty của mình. Công ty của anh ta gần đây đang chuẩn bị IPO, rất cần mở rộng độ nhận diện thương hiệu. Hơn nữa, việc mượn nền tảng của người khác để quảng bá cho công ty, không những không mất tiền quảng cáo mà còn kiếm được tiền, nghĩ thế nào cũng thấy có lợi.
Hơn nữa, nếu vi phạm hợp đồng thì phải bồi thường gấp ba lần tiền vi phạm, Cố Miễn vốn là người tính toán chi li nên đương nhiên không đồng ý. Nghĩ rằng chỉ một tháng, cứ coi như cả nhà đi nghỉ mát. Hơn nữa, Tạ Ly cũng sẽ đến, anh ta còn có thể nhân tiện thể hiện tình cảm với Kiều Dẫn Lam, vừa hay chọc tức Tạ Ly. Nhìn thấy anh ta yêu mà không được, trong lòng anh ta không biết sướng đến mức nào.
Chỉ là không biết tại sao Tạ Ly lại đột nhiên không còn hứng thú với Kiều Dẫn Lam nữa, điều này khiến Cố Miễn rất khó chịu, ngay cả khi nhìn Kiều Dẫn Lam cũng mất đi lớp kính lọc, trở nên nhạt nhẽo vô vị. Nhưng nghĩ lại, Kiều Dẫn Lam đã ăn trộm tài liệu quan trọng của công ty Tạ Ly, nếu là hắn ta thì chắc chắn sẽ hận c.h.ế.t đối phương, làm sao có thể không tỉnh táo được.
Dù sao thì Tạ Ly cũng đã phá sản, không còn gì đáng lo ngại nữa. Hơn nữa, hôm nay bọn họ đã rút thăm trúng hòn đảo hoang có điều kiện tồi tệ nhất, sau này còn không biết sẽ sống chật vật như thế nào. Đúng rồi, bọn họ cần phải đóng bè gỗ để vượt biển, biết đâu một con sóng ập đến là c.h.ế.t đuối ngoài biển luôn rồi.
Khóe môi Cố Miễn lộ ra một nụ cười nham hiểm, dập tắt điếu thuốc, trở về phòng ngủ.
Tuy nhiên, mong muốn của Cố Miễn đã định sẵn là sẽ thất bại. Phải biết rằng biển cả chính là nhà của Long tộc, về đến nhà mình thì muốn làm gì chẳng được. Đừng nói là đóng bè gỗ vượt biển, cho dù không có bè gỗ, Long Thanh Thanh cũng có thể gói ghém Phượng Ly Cửu và con trai rồi đưa đến những hòn đảo hoang khác.
Lúc này, Phượng Ly Cửu đã tắm xong đang nằm trên giường đọc truyện tranh cho Đản Đản, đồng thời không ngừng dùng ánh mắt thúc giục Long Thanh Thanh mau đi tắm. Chờ đến khi lên đảo hoang, muốn tắm rửa cũng không tiện, biết đâu cả tháng cũng không được tắm một lần.
Trong lòng Phượng Ly Cửu còn đang đắc ý, chỉ có một phòng, lần này vợ không thể đuổi anh ra ngoài được rồi. Phải biết rằng trước khi đến ghi hình show giải trí, anh đã nửa tháng không được ngủ cùng vợ rồi. Haizz! Cũng không biết vợ bị cái gì nhập mà phát điên, rõ ràng trước đây cho dù cãi nhau cũng sẽ không ngủ riêng.
Long Thanh Thanh không có ý định ngủ ngay để dưỡng sức, lên đảo hoang rồi mới làm một trận lớn. Gần biển thế này, cô đương nhiên phải tranh thủ thời gian tu luyện. Không có pháp lực hùng mạnh khiến cô cảm thấy rất bất an, nhỡ đâu ở đây còn có những đại yêu lợi hại khác thì sao?
Mặc dù trước đây cô vẫn luôn cho rằng đây là một thế giới bình thường, cũng chưa từng gặp qua đồng loại nào khác. Nhưng nếu cô và Phượng thối có thể xuyên qua Không Gian Liệt Phùng đến đây, thì cũng khó đảm bảo sẽ không có đại yêu nào khác ở Sơn Hải Giới cũng xuyên qua. Vì vậy, cô phải nhanh chóng nâng cao tu vi.