Sau Khi Biến Thành Người, Cô Dần Bị Dạy Hư

Chương 4

Trước Sau

break

Người đàn ông xăm mình nhanh chóng lấy lại tinh thần, gã ho nhẹ một tiếng để che giấu sự sững sờ của mình: “Fritz, tin tức cậu hỏi được rất hữu ích, sau khi sếp Solas biết sẽ rất vui.”

“Vậy thì tốt, hy vọng chúng ta còn có cơ hội hợp tác lần sau.” Fritz khách sáo nói xong, tay nắm cửa hơi hướng về phía trước, hiển nhiên đã có ý tiễn khách.

“Mick, ông chủ còn bảo chúng ta hỏi một chuyện.”

Một giọng nữ vang lên từ phía sau gã đàn ông xăm trổ kia, lúc này Panboo mới chú ý đến hai người đang đến, đó là một người phụ nữ cao gầy, mắt nhỏ xếch lên, trông rất khó chọc.

Cô có biết người này, trước đây cô đã tiếp xúc rất nhiều lần trong nhiệm vụ.

“Tôi nhớ rồi, không cần cô phả nhắc đâu…” Mick quay đầu lại liếc nhìn người phụ nữ, có chút không vui, sau đó quay sang Fritz, chuyển đề tài: “Đúng rồi, về chất ức chế mất kiểm soát của người đính kèm mà anh cung cấp trước đây, anh thật sự không cân nhắc bán công thức cho chúng tôi sao?”

Thấy đề cập đến chủ đề này, Fritz hơi khựng lại, nhưng vẫn lắc đầu: “Tôi tạm thời chưa cân nhắc đến chuyện này.”

Hắn bổ sung: “Hơn nữa hiện tại nghiên cứu phát triển của tôi vẫn đang tiến hành, chỉ cần các anh cần, sau này tôi sẽ cung cấp cho các anh chất lượng ức chế tốt hơn.”

Trong mắt Mick hiện lên vẻ thất vọng, gã không từ bỏ ý định, khuyên nhủ: “Oong chủ thật lòng muốn mua công thức từ tay anh, giá cả có thể thương lượng, nếu được, ông chủ còn hy vọng anh có thể gia nhập đội nghiên cứu người đính kèm dưới quyền ông ấy, cùng nhau thúc đẩy nghiên cứu phát triển thuốc ức chế.”

Fritz lại một lần nữa chậm rãi nhưng kiên định lắc đầu, lịch sự mỉm cười: “Xin lỗi nhé.”

Hắn không nói nhiều, nhưng trong lời ngoài lời đã để lộ ra sự từ chối rõ ràng.

Vẻ vui mừng trên mặt Mick biến mất, gã giật giật khóe miệng, vẫn miễn cưỡng nở một nụ cười không được coi là tươi cười: “Thế thì thôi vậy, chúng tôi cũng không thích ép buộc người khác, lần sau có cần sẽ liên lạc lại với anh…”

Gã nói được một nửa, bỗng nhiên ngừng lại, ánh mắt chậm rãi chuyển hướng phía sau Fritz.

Fritz nhạy bén bắt được ánh mắt của gã, đó là hướng cầu thang.

Trong lòng hắn dâng lên một dự cảm xấu, quay đầu nhìn lại.

Trên cầu thang phủ một lớp bụi mỏng, một đôi chân trần bước lên, sau đó là đôi chân và phần thân trên cũng trần trụi tương tự, cô gái tóc trắng từ từ bước xuống bậc thang, dáng vẻ vẫn chưa tỉnh ngủ, nổi bật trên nền cầu thang gỗ sồi sẫm màu, giống như một con tinh quái vừa mới biến hình.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc