Sau Khi Biến Dị Cứ Bị Đối Thủ Dính Lấy

Chương 8

Trước Sau

break

Một lát sau, Tô Vũ phục hồi tinh thần lại, đẩy mạnh Sở Thành Phong ra, vẻ mặt lạnh băng nói: “Cút đi.” Theo sau anh đưa tay giật chăn mỏng về, đắp ở trên người mình.

Sở Thành Phong nhanh chóng mặc quần xong, liếc nhìn Tô Vũ một cái, vẻ mặc chưa đã thèm, “Còn chưa xong đâu.” Hắn ngồi xổm trước người Tô Vũ, xốc cái chăn mới vừa đắp ở trên người anh, chui nửa người vào bên trong.

Tô Vũ kinh hãi đến biến sắc, nắm tay đấm vào lưng Sở Thành Phong, “Ra ngay!” Nhưng anh sợ bị người khác trên xe nghe thấy, không dám thật sự dùng sức, cuối cùng thành một đấm không đau không ngứa ở trên lưng của Sở Thành Phong, sức lực y như mèo cào.

Nhưng còn không phải là mèo sao? Sở Thành Phong nghĩ, Tô Vũ ở trong mắt hắn chỉ là một chú mèo giương nanh múa vuốt, phô trương thanh thế mà thôi.

Dưới chăn mỏng, Sở Thành Phong nhanh chóng cởi quần của Tô Vũ đến đầu gối, nâng hai chân của Tô Vũ lên, linh hoạt mà chui vào giữa hai chân của anh, thoạt nhìn tựa như bị Tô Vũ dùng đùi kẹp lấy đầu.

Hai chân Tô Vũ bị đặt ở trên vai Sở Thành Phong, phần eo lơ lửng, bả vai bị ép vào lưng ghế trong tư thế không được tự nhiên.

Hô hấp nóng rực của Sở Thành Phong phả ở giữa hai chân của anh, khiến cho Tô Vũ không nhịn được phát run. Theo sau Sở Thành Phong vén dương vật mới vừa bắn của anh, huyệt nữ giấu ở phía dưới  hoàn toàn bại lộ ra.

Trong bóng đêm, Sở Thành Phong điều động cảm quan, nhìn rõ ràng đóa hoa cái giữa hai chân Tô Vũ. Rõ ràng mới bị chịch mạnh cách đây không lâu, nơi này hiện giờ đã khôi phục lại thành cái khe nhỏ rồi.

Sở Thành Phong đưa tay đẩy môi âm hộ, thấy âm hạch vẫn là một viên nho nhỏ vô cùng đáng thương vô rúc ở trong bao âm vật, giống như một cô gái còn chưa lấy chồng. Lỗ niệu đạo bên dưới tựa như chưa từng được sử dụng. Mà huyệt nữ nằm ở phía dưới toàn bộ cơ quan sinh dục lúc này đã đóng chặt lại, bởi vì khẩn trương mà co rúm lại, giống như bướm còn zin.

Hắn lại có hơi giận.

Tô Vũ cũng đã bị hắn hung hăn chịch như vậy, sao còn giống gái còn zin thế này. Giả ngây thơ cái gì chứ?

Sở Thành Phong ác liệt mà nghĩ, không sao, chịch nhiều tý là được rồi. Hắn nhất định phải hung hăng chịch cái bướm nhỏ của Tô Vũ, chịch đến sưng đỏ không chịu nổi, chịch đến thành dâm phụ không thỏa mãn dục vọng mới thôi.

Tốt nhất là làm cho Tô Vũ vừa thấy hắn hoặc vừa nghe đến giọng của hắn liền nhịn không được mà chảy nước.

Tô Vũ nhìn không nhìn thấy ánh mắt tàn nhẫn của Sở Thành Phong, anh duỗi tay đẩy bả vai Sở Thành Phong, đối phương lại lù lù bất động, ngay sau đó, phía dưới Tô Vũ ẩm ướt, có thứ gì đó mềm mại trơn trượt liếm láp đùi trong một đường lên trên, cuối cùng liếm giữa hai chân của anh.

Tô Vũ ý thức được đó là đầu lưỡi của Sở Thành Phong, anh nháy mắt da đầu tê dại.

đầu lưỡi linh hoạt ướt mềm của Sở Thành Phong làm loạn ở dưới háng của anh, đầu lưỡi chậm rãi liếm môi âm hộ, lột bao âm vật, vòng quanh khiêu khích hạt đậu mẫn cảm dâm đãng từ phần gốc.

Tô Vũ bị liếm đến hai chân run lên, bụng dưới nóng lên, giữa hai chân vừa ướt vừa ngứa, còn mơ hồ bốc lên khoái cảm mãnh liệt.

“A…… Ưm……” Tô Vũ cảm thấy cảm thấy hoảng sợ vô cớ, đưa tay nắm chặt tóc của Sở Thành Phong, giống như người sắp chết đuối nắm lấy một khúc gỗ trôi dạt, không biết là muốn kéo Sở Thành Phong về phía mình, hay đẩy hắn ra xa hơn.

Sở Thành Phong cảm nhận được phản ứng nhỏ bé trong cơ thể Tô Vũ, đầu lưỡi càng nhanh chóng khảy thịt âm vật, thỉnh thoảng lại dùng hàm răng day day hạt thịt nhỏ nhạy cảm, mãi cho đến khi viên âm vật bị chơi đến đến sưng to ứ máu, giống như một hạt mã não đỏ như máu.

Sau khi lăn qua lộn lại hết liếm rồi lại cắn, Tô Vũ cảm giác bản thân như bị nướng trên lửa, rồi lại trôi dạt chìm xuống đáy biển sâu. Hai bắp chân của anh run rẩy, bụng dưới căng chặt, sắp đạt tới điểm mấu chốt của dục vọng.

Khi Sở Thành Phong phát động cuộc tiến công tiếp theo, Tô Vũ đã hoàn toàn tan tác.

“A a!” Sâu trong cổ họng của anh phát ra một tiếng nức nở cao trào, lại bởi vì sợ  bị những người khác nghe thấy nên cắn chặt môi dưới, đôi tay nắm chặt tóc của Sở Thành Phong.

Âm vật bước lên cực lạc cũng mang theo cả âm hộ run rẩy không thôi, ngay cả miệng bướm vốn đóng chặt cũng nhanh chóng co rút lại, như một con trai khép mở, làm cho Sở Thành Phong có thể nhìn thấy mị thịt non mềm ở bên trong.

Sở Thành Phong nắm lấy cơ hội, đầu lưỡi trượt xuống dưới, liếm huyệt nữ của Tô Vũ.

Miệng huyệt con mềm khít hẹp bởi vì nứng mà ướt át, hiện ra ánh nước óng ánh, Sở Thành Phong lạicòn ngại không đủ, dùng lưỡi liếm quanh miệng huyệt nhỏ một hồi giống ăn kem vậy.

Tô Vũ vừa mới hồi thần  từ trong cao trào âm vật, giờ phút này anh rõ ràng ý thức được Sở Thành Phong đang liếm bướm phía dưới của anh. Nhận thức này làm cho toàn thân của anh run rẩy lên giống bị điện giật, tần xuất khép mở miệng huyệt càng kinh người hơn.

Sở Thành Phong nhân cơ hội dùng đầu lưỡi đâm thọc vào miệng huyệt, bướm nhỏ khít hẹp lập tức mở ra một khe hở cho hắn, Sở Thành Phong cong cong khóe miệng, rất vừa lòng với phản ứng cơ thể của Tô Vũ.

Hắn nhân cơ hội thâm nhập đầu lưỡi vào lối giữa, kề sát vách trong chui từ từ vào bên trong, bề mặt lưỡi ướt nóng liếm phẳng toàn bộ nếp nhăn ở bên trong.

Tô Vũ bị liếm đến môi khẽ nhếch, hai mắt mê ly. Cảm giác này thật sự quá kỳ quái, anh nghĩ, Sở Thành Phong thế mà dùng lưỡi xâm phạm bướm của anh. Ngay khi ý tưởng này xuất hiện, cả người Tô Vũ đều không kiềm được run lên.

Đúng lúc này, một âm thanh đột ngột phá vỡ sự tĩnh lặng của màn đêm, có người gõ kính xe cửa sổ phía trước.

Âm thanh đột ngột vang lên khiến Tô Vũ giật mình, anh nháy mắt cơ bắp căng chặt, lông tóc dựng đứng, huyệt nữ gắt gao rụt lại, miệng huyệt trơn ướt lập tức kẹp lấy đầu lưỡi Sở Thành Phong.

Tô Vũ nắm chặt lấy đầu tóc Sở Thành Phong, ý bảo hắn đừng cử động, đồng thời ngừng thở, chuyển ánh mắt đến hàng phía trước.

Đội viên của tiểu đội Nuốt Chửng bị tiếng gõ cửa sổ đánh thức, xoa xoa đôi mắt, ngồi thẳng người ấn mở cửa sổ xe.

Kính xe chậm rãi hạ xuống, lộ ra khuôn mặt của Tống Tuyết Nhụy. Cô gái trẻ tuổi đứng ở ngoài cửa sổ xe, trong miệng thở ra hơi trắng, lộ ra nụ cười xin lỗi với đội viên bị đánh thức, “Chị ơi, xin lỗi vì đã đánh thức chị.” Cô chà xát tay, nói: “Có thể cho tôi hai ly socola nóng không?”

Đội viên bị đánh thức không để bụng, nhỏ giọng nói: “Trong không gian của tôi có, chờ xíu nhé.”

“Ừm” Tống Tuyết Nhụy gật đầu, đồng thời ánh mắt nhìn về phía hàng phía sau. Tô Vũ lập tức cảnh giác mà nhắm mắt lại.

Tống Tuyết Nhụy rõ ràng đang tìm Sở Thành Phong, nhưng mà…… Ơ, hình như không thấy đội trưởng Sở đâu nhỉ?

Nàng trong lòng kinh ngạc, chẳng lẽ đội trưởng xuống xe rồi?

Lúc này, dội viên Nuốt Chửng đã lấy ra hai ly socola nóng, mùi thơm ngọt ngào nhanh chóng tràn ngập trong thùng xe.

Tống Tuyết Nhụy nhận đồ uống nóng, nhỏ giọng nói lời cảm ơn cô ấy, sau đó cô không cam lòng mà nhìn ra hàng phía sau lần nữa, vẫn không tìm được Sở Thành Phong. Tống Tuyết Nhụy cuối cùng cũng không miệt mài theo đuổi nữa, cô xoay người tiếp tục chấp hành nhiệm vụ gác đêm.

Nữ đội viên kéo kính xe lên, đắp chăn mỏng ngủ lại lần nữa.

Trong xe hoàn toàn yên tĩnh lại.

Tô Vũ lúc này mới dám mở mắt. Dây thần kinh vốn đã bị kéo căng theo bỗng nhiên thả lỏng, huyệt nữ siết chặt đột nhiên thả lỏng, sự thay đổi trong thời gian rất ngắn khiến da đầu anh tê dại, huyệt nữ bắt đầu co rút không hề báo trước.

Một dòng chất lỏng trong suốt chảy ra từ giữa huyệt, phun ướt đầu lưỡi của Sở Thành Phong. Sở Thành Phong ngẩn người, hắn không ngờ Tô Vũ lại lên cao trào dễ như vậy, quả thực cảm thấy ngoài ý muốn, hắn rút đầu lưỡi rời khỏi miệng bướm, liếm âm vật lần nữa, kéo dài khoái cảm của Tô Vũ.

“A……” Hai luồng kích thích làm Tô Vũ gần như muốn điên, đôi tay canh bịt chặt miệng mình, phòng ngừa tiếng rên rỉ lộ ra ngoài, đồng thời hưởng thụ cao trào dưới háng.

Lần cao trào này kéo dài từ từ, giằng co tầm mấy phút. Sau khi kết thúc Tô Vũ cả người thoát lực, mặc cho Sở Thành Phong giúp anh mặc quần, còn thuận tiện giở trò một phen. Tô Vũ đã lười mắng hắn rồi.

Một lát sau, Sở Thành Phong động tác linh hoạt chui ra chăn lông, giống như người không có việc gì tựa lưng vào ghế ngồi chợp mắt.

Nửa giờ sau, đến phiên thay ca gác đêm, cũng đến phiên Tô Vũ, anh cố sức đứng dậy, lại bị Sở Thành Phong đè lại bả vai, Sở Thành Phong nhàn nhạt nói: “Ngủ đi.” Nói xong hắn đã đi xuống xe.

Tô Vũ ngơ ngẩn nhìn bóng dáng cao lớn của hắn, trong lòng cực kỳ loạn, anh dứt khoát kéo chăn lông lên che khuất mặt của mình, lựa chọn nhắm mắt làm ngơ.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc