Trong văn phòng tư lệnh.
“Thành Phong, Tô Vũ, làm tốt lắm!” Tư lệnh Hà Khang ít khi nói cười ngày thường nghe nói bọn họ tìm được một kho hàng siêu lớn chứa mười tấn vật tư, nhịn không được lộ ra ý cười, “Tôi lập tức sắp xếp tiểu đội dị năng không gian, tranh thủ vận chuyển vật tư về trong hai ngày này, các thành viên của mấy cậu cứ sẵn sàng đợi lệnh bất cứ lúc nào.”
“Rõ!” Sở Thành Phong và Tô Vũ trăm miệng một lời nói.
Hai người báo cáo xong thì đi ra khỏi văn phòng Hà Khang, Tô Vũ lập tức đi về phía trước, bày ra dáng vè không thèm quan tâm đến Sở Thành Phong.
Sở Thành Phong đi ở phía sau anh, ánh mắt dính chặt vào bóng lưng của Tô Vũ.
Bọn họ vừa trở về liền vội vàng đi báo cáo, còn không kịp thay quần áo, bởi vậy trên người Tô Vũ vẫn còn đang mặc bộ đồng phục tác chiến được thiết kế đặc biệt, bộ dồng phục tác chiến này không chỉ phác họa hoàn mỹ vòng eo rắn chắc dẻo dai của anh, thậm chí còn làm nổi bật đường cong của cái mông.
Sở Thành Phong nhìn chằm chằm cái mông của Tô Vũ nửa ngày, trong mắt tựa như dấy lên hai ngọn lửa đen, hắn vươn đầu lưỡi liếm liếm môi, trong lòng âm thầm đánh giá: “Mẹ nó, mông vễnh thật.”
Tô Vũ đi ở phía trước hoàn toàn không biết ánh mắt Sở Thành Phong nhìn về phía anh dâm ô đến thế nào, nhiệm vụ lần này anh ra rất nhiều mồ hôi, giờ phút này anh chỉ muốn đến nhà tắm công cộng tắm một cái.
Theo lý thuyết, Tô Vũ là đội trưởng, trong ký túc xá ở hằng ngày cũng có phòng tắm riêng, anh cũng không cần phải đến nhà tắm công cộng. Nhưng mà mỗi lần tắm ở phòng tắm riêng đều tốn đến 150 tích phân, Tô Vũ vì tiết kiệm tích phân cho các bạn nhỏ mà mình đã cứu về, thà rằng lựa chọn đến nhà tắm công cộng một phút một tích phân.
Tô Vũ đến nhà tắm công cộng, anh thoải mái cởi đồng phục chiến đấu trong phòng thay đồ, để lộ làn da màu lúa mì và thân hình săn chắc không có một chút mỡ thừa.
Nhìn từ phía sau, Tô Vũ có bờ vai rộng, vòng eo săn chắc, đôi chân thon dài, vóc dáng vô cùng hoàn hảo.
Sở Thành Phong dựa vào tủ lẳng lặng ngắm nhìn.
Tô Vũ cầm thau rửa mặt và khăn lông xoay người, thình lình đối mặt với Sở Thành Phong, anh giật mình.
“…… Sao anh lại ở đây?”
Tầm mắt của Sở Thành Phong từ từ di chuyển xuống, hắn phát hiện phía trước của Tô Vũ cũng rất hấp dẫn, cơ ngực cơ bụng đều rõ ràng. Ánh mắt anh thoáng tối sầm, ra vẻ tùy ý nói: “Nơi này là nhà tắm, đương nhiên tôi đến tắm rồi.”
Tô Vũ lộ ra vẻ mặt không thể tin, “Anh, đến nơi này tắm? Anh không sao đấy chứ.”
Ai mà không biết Sở Thành Phong là con ông cháu cha trong căn cứ. Hiện tại ba của hắn đang là lãnh đạo cấp cao của căn cứ, còn mẹ của hắn là viện trưởng của viện nghiên cứu trong căn cứ.
Hắn còn đến nhà tắm công cộng tắm á?
Sở Thành Phong không để ý tới châm chọc mỉa mai của Tô Vũ, mắt thấy Tô Vũ muốn vào nhà tắm, hắn nhanh chóng cởi đồ tác chiến ở trên người của mình, cơ thẻ trần trụi đi theo sát ở phía sau Tô Vũ.
Trong thời gian này nhà tắm công cộng hoàn toàn không có ai, Tô Vũ chọn bị trí trong góc, sau khi quét vân tay thì sử dụng vòi sen.
Dòng nước ấm áp đổ xuống rửa sạch cơ thể của Tô Vũ, đôi tay của Tô Vũ vuốt mặt, thoải mái đến thở dài một hơi.
Lúc này Sở Thành Phong cũng tới, hắn đứng ở ngay bên cạnh Tô Vũ, cũng mở vòi hoa sen.
Tô Vũ vừa vuốt mặt xong mở mắt ra thì liền thấy được Sở Thành Phong đứng bên cạnh, tầm mắt anh rơi xuống giữa hai chân Sở Thành Phong, một câu “Móa” buột miệng thốt ra.
Anh cũng không phải là cố ý muốn nhìn, thật sự là thứ bên dưới của Sở Thành Phong quá đáng chú ý, cái chiều dài kia, cái độ to kia……
Móa.
Hơn nữa không riêng gì cái gậy phía dưới đáng chú ý, dáng người Sở Thành Phong cũng…… Tóm lại là hoàn toàn một trời một vực với bề ngoài của hắn.
Màu da của Sở Thành Phong thiên về trắng, vẻ ngoài anh tuấn pha chút nữ tính, các đồng đội của Tô Vũ còn lén trêu chọc Sở Thành Phong là đại tiểu thư.
Thật sự không ngờ thân hình của đại tiểu thư lại…… cường tráng như vậy.
Cơ ngực căng phồng, khối cơ bụng rõ ràng, lại xuống phía dưới……
Ặc, khuôn mặt của Tô Vũ đột nhiên đỏ lên, anh đột nhiên cảm thấy nóng quá, vội vàng hạ nước xuống hai độ. Sau đó anh dứt khoát xoay người đưa lưng về phía Sở Thành Phong, nhắm mắt làm ngơ.
Sở Thành Phong thấy vẻ mặt của Tô Vũ liên tiếp biến hóa, thoáng cái liền đoán được anh suy nghĩ cái gì. Sở Thành Phong nhìn bóng dáng bị nước xối của Tô Vũ, ánh mắt càng thêm sâu thẳm.
Mà Tô Vũ đưa lưng về phía Sở Thành Phong càng tắm càng nhanh. Anh luôn cảm thấy Sở Thành Phong đang nhìn chằm chằm chính mình, trong lòng rờn rợn.
Anh thành thạo tắm sạch sẽ toàn thân rồi bước ra khỏi phòng tắm như chạy trốn, lúc đi đến phòng thay đồ, lau người thật kỹ, sau đó mua một bộ quần áo dùng một lần từ máy bán hàng tự động, mặc vào xong thì nhanh chóng rời khỏi nhà tắm công cộng.
Lần này Sở Thành Phong không đi theo Tô Vũ, sau khi người ta rời đi, hắn đứng ở dưới vòi sen Tô Vũ vừa mới tắm, trán chống vách tường, tay cầm dương vật thô dài của mình, trong đầu phác họa ra khuôn mặt và cơ thể của Tô Vũ, thở hổn hển tuốt thứ kia của mình.
“Ha…… Ha, Tô Vũ……” Nhớ lại nhớ lại dáng vẻ thường ngày của Tô Vũ: Nghiêm túc khi huấn luyện, tích cực khi đi làm nhiệm vụ, không phục khi thua mình. khi thắng lại thần thái sáng láng…… Gậy thịt trong tay càng lúc càng thô to dữ tợn hơn dưới động tác tuốt lên xuống của hắn.
Móa, đúng là gặp quỷ rồi.
Sở Thành Phong vừa tuốt vừa nhíu mày, hắn không biết bắt đầu từ khi nào, đối tượng ý dâm đã biến thành Tô Vũ.
Có thể là tần suất xuất hiện của tên kia quá cao cũng quá khoe khoang, khiến cho hắn không muốn chú ý cũng khó.
Chờ khi hắn phản ứng lại, hắn chỉ nghĩ muốn đè Tô Vũ ở dưới người, ép người đàn ông cao lớn kia phải thuần phục hắn.
Sở Thành Phong càng nghĩ càng xúc động, dương vật trong tay như con rồng lớn hung mãnh, tuốt nửa ngày mới bắn ra. Theo sau hắn tắt vòi sen, bình tĩnh mà rời khỏi nhà tắm.
Mà bọn họ không một ai biết, ban đêm cùng ngày, một tia gamma quét về phía trái đất mà không báo trước, trực tiếp gây ra biến dị lần hai trong cơ thể một số người.
Tô Vũ chính là một trong số đó.
Đêm đó Tô Vũ ngủ rất không yên, giữa hai chân vừa xót vừa tê. Rạng sáng 4 giờ, anh xuống giường, mơ mơ màng màng đi vào toilet, đứng ở trước bồn cầu xả nước.
Giữa hai chân thật sự quá ngứa, Tô Vũ tiện tay sờ bên dưới một chút, lần này khiến cho anh sửng sốt tại chỗ, ngón tay của anh sờ đến một cái khe thịt nhỏ hẹp, xúc cảm mềm mại trơn ướt.
Tô Vũ đưa tay ra trước mắt, không thể tin nhìn chằm chằm vào ngón tay của mình trong vài giây, trái cổ lăn lộn, vô thức làm động tác nuốt nước miếng.
Mình sờ trúng cái gì thế?!
…… Giống như sờ được một khe thịt. Rất mềm, rất ướt.
Không có thể nào! Nhất định là sờ nhầm rồi.
Tô Vũ lại duỗi tay như mộng du, sờ ở giữa hai chân lần nữa.
Lúc này đây, anh hoàn toàn ngây người. Anh đúng là sờ được một cái khe thịt.
Sao có thể?!
Tô Vũ nhấn nút xả nước, căng thẳng mà bước đến bồn rửa tay. Anh ấn chức năng gương, toàn bộ bức tường phía sau bồn rửa tay biến thành một tấm gương, phản chiếu rõ ràng thân hình cao lớn của Tô Vũ.
Anh là một người đàn ông cao 1m85, vai rộng chân dài, trên người mặc áo thun màu đen cũ, bên dưới mặc quần đùi màu xám rộng thùng thình, vì đi vệ sinh nên quần đùi bị kéo xuống đùi, dương vật tượng trưng cho đàn ông rũ ở giữa hai chân.
Tô Vũ căng thẳng nâng dương vật lên ở trước gương, lần này anh khó tránh khỏi nhìn thấy khe nhỏ như ẩn như hiện ở phía sau dương vật của mình.
Tô Vũ nháy mắt da đầu tê dại, dứt khoát cởi quần đùi và quần lót, hoàn toàn trần trụi nửa người dưới, lại vén dương vật trước gương lần nữa.
Dưới ánh đèn sáng ngời chiếu xuống, anh nhìn thấy rất rõ ràng.
Phía sau dương vật có anh có một cái khe thịt hẹp.
Móa móa móa!
Cả người Tô Vũ nổi da gà đều đi lên, phía sau lưng ứa ra mồ hôi lạnh.
Mình đang nằm mơ nhỉ?
Anh từng tham gia lớp sinh lý, biết khe thịt là cái gì.
Đùng, nhất định là mình đang nằm mơ rồi.
“Chát!” Tô Vũ dứt khoát tát cho mình một cái, trên má phải lưu lại một dấu tay rõ ràng.
Tát xong, tầm mắt của anh lại dừng ở giữa hai chân lần nữa.
Hiển nhiên, cái khe thịt cũng không có biến mất.
“……”
Tô Vũ cảm thấy hoang đường lại tuyệt vọng, đôi tay anh phát run mà chuyển qua giữa hai chân, đẩy khe thịt ra, nhẹ nhàng kéo ra hai bên.
Lúc này đây, cuối cùng anh không thể lừa chính mình nữa, cảm giác đau đớn còn sót lại trên má phải nhắc nhở anh rằng tất cả những điều này là sự thật, giữa hai chân của anh thật sự mọc một cái bướm.
Một người đàn ông sống hơn hai mươi mấy năm như anh, chưa bao giờ biết mình có bộ phận sinh dục như vậy.
Sao lại mọc một cái bướm thế này?
Anh bị nhiễm virus xác sống?
Không đúng, virus xác sống bùng nổ ba năm rồi, chưa từng nghe nói bị nhiễm sẽ mọc bướm.
Vậy…… Đây là một loại virus kiểu mới sao?
Có lẽ vậy rồi.
Nhưng mà là virus triệu chứng gì mà làm cho đàn ông mọc bướm chứ!
Tô Vũ quả thực muốn suy sụp rồi, anh hận không thể lập tức báo cáo cấp trên nhưng anh không dám.
Cảm thấy quá xấu hổ, huống hồ anh vẫn còn ôm một tia may mắn tâm lý, có lẽ còn có thể chuyển biến thì sao, qua thêm hai ngày, không, nói không chưng ngày mai, cái bướm này sẽ biến mất thôi.
Ôm suy nghĩ này, Tô Vũ động tác cứng đờ mà mặc quần vào, sau đó trở lại giường nằm xuống như một linh hồn lang thang.
Anh hoàn toàn không ngủ được, trong đầu cực kỳ hỗn loạn, cứ thế cho đến 7 giờ sáng, Tô Vũ xuống giường, sau khi rửa mặt xong thì ra ngoài.
Anh cất bước đi về phía trước, cảm giác tồn tại của khí quan mới giữa hai chân anh rất mạnh mẽ, không có lúc nào là không ở nhắc nhở anh sự tồn tại của nó.
Tô Vũ mỗi một bước đều lòng mang bí mật, anh lo lắng bị người khác phát hiện, đội trưởng của tiểu đội0718, anh, Tô Vũ, một người đàn ông, hiện giờ đã mọc một cái bướm.
Tô Vũ tràn đầy tâm sự đi đến căng tin, đụng phải Sở Thành Phong ở cửa. Trên mũi của Sở Thành Phong đeo một cặp kính trông rất buồn cười, nếu như là bình thường thì Tô Vũ chắc chắn sẽ cà khịa một phen, nhưng hôm nay bản thân anh đang có bí mật, hoàn toàn không có tâm trạng, cố ý bước nhanh qua Sở Thành Phong, chột dạ mà tránh đi.
Anh lại không ngờ bị Sở Thành Phong phát hiện ra mình không đúng!
Mà Sở Thành Phong nhìn chằm chằm bóng lưng của Tô Vũ, hỉnh lại gọng kính, ánh sáng xanh lóe lên trên tròng kính.
Tô Vũ lấy cơm, sau đó cùng ăn sáng với các đội viên 0718. Bữa sáng ăn được một nửa, anh nhận được mệnh lệnh của Hà Khang, bảo anh đến văn phòng một chuyến. Tô Vũ lau miệng, vội vàng rời khỏi căng tin.
Khi đến cửa văn phòng của Hà Khang, cửa không đóng, anh mơ hồ nghe thấy Hà Khang đang hỏi khi nào kính sẽ được sản xuất, một giọng nói lạnh nhạt thuộc về Sở Thành Phong, hắn trả lời đây là bí mật của viện nghiên cứu.
Tô Vũ cũng không nghĩ nhiều, gõ cửa.
“Vào đi.”
Tô Vũ đi vào văn phòng.
Hà Khang thấy anh tới thì bảo anh ngồi xuống, cũng không qaunh co dài dòng, dứt khoát nói mục đích gọi bọn họ đến.
“Kêu các cậu đến là có chuyện tốt muốn nói. Xác sống xung quanh kho hàng các cậu tìm được đều đã bị giải quyết, căn cứ sẽ phái đội dị năng không gian đến thu thập vật tư. Nếu kho hàng là hai ngươi phát hiện, các cậu cũng dẫn mấy đội viên cùng đi đi.”
Tô Vũ biết tư lệnh đây là muốn chia cho bọn họ nước luộc. Nếu là bình thường anh nhất định sẽ tranh thủ nhiệm vụ này, ai mà không muốn kiếm tích phân chứ? Nhưng hôm nay suy xét đến tình huống cơ thể của mình, anh do dự.
Cho dù là ai, từ bên ngoài trở về căn cứ đều phải trải qua ba lần kiểm tra an ninh, bị kiểm tra toàn thân không góc chết, anh lại không muốn điều tra ra mọc thêm cái bướm.
Lỡ như bị đưa đến viện nghiên cứu làm vật nghiên cứu thì sao?
Hà Khang thấy mặt của Tô Vũ lộ vẻ khó xử, lạnh lùng nói: “Tô Vũ, cậu có suy nghĩ gì? Nói nghe thử xem.”
Hà Khang biết Tô Vũ và Sở Thành Phong luôn không hòa thuận, ông ta cho rằng Tô Vũ sẽ như thường lệ giẫm đạp Sở Thành Phong, hoặc là dứt khoát nói thẳng không muốn đi cùng Sở Thành Phong.
Ai biết Tô Vũ lại nói: “Tư lệnh, lần này…… Tôi không đi.”
Câu này đừng nói là Hà Khang, ngay cả Sở Thành Phong cũng cảm thấy kinh ngạc.
Tô Vũ giải thích nói: “Gần đây tôi làm liên tục mấy nhiệm vụ, đúng là có hơi mệt. Không phải ngài cũng nói làm nhiệm vụ phải biết lượng sức, giữ lại sức lực sao. Cho nên lần này tôi xin nghỉ ngơi, để đội viên của tôi đi là được rồi.”
Anh nói nghĩa chính nghiêm từ, Hà Khang im lặng một lát, vẫy vẫy tay duyệt lời xin của anh.
Vốn dĩ đây là phúc lợi cho Tô Vũ anh, anh không cần thì còn rất nhiều người cần.
Sở Thành Phong nhìn về phía Tô Vũ, hắn còn đeo cái kính xấu hoắc kia, ánh mắt mờ mịt khó hiểu, vẻ mặt như suy tư gì.
Tô Vũ nói xong thì nhanh chóng rời khỏi văn phòng của Hà Khang, Hà Khang lại giữ một mình Sở Thành Phong lại.
“Thành Phong, cậu ở lại một chút.” Vẻ mặt ông ta nghiêm túc, lấy một phần văn kiện từ trong ngăn kéo bàn làm việc lấy ra đưa cho Sở Thành Phong.
Sở Thành Phong nhận lấy văn kiện, mở ra, quét mắt xem nội dung phía trên, lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Tia gamma thứ hai?”
Hà Khang gật đầu, hai người nhỏ giọng thảo luận.
Cùng lúc đó, Tô Vũ trở về ký túc xá, sau khi khóa cửa lại thì đi thẳng đến nhà vệ sinh, anh vừa đi vừa cởi quần, vừa cởi hết thì sờ sờ, phát hiện nơi đó vẫn còn, lại không cam lòng mà soi gương.
Người đàn ông trẻ tuổi thân hình cao lớn đứng trước gương có một khuôn mặt anh tuấn nam tính, nhưng người đàn ông như thế phía sau dương vật ở giữa hai chân lại có một cai khe thịt, hoàn toàn không hợp với bề ngoài và thân hình của anh, thậm chí để lộ ra dâm mĩ kỳ lạ.
Cuối cùng Tô Vũ cũng đã xác định, cái bộ phận mọc ra lúc nửa đêm này hoàn toàn không hề biến mất.
“A ——” Anh suy sụp mà hét lớn một tiếng, ủ rũ mà nằm ở trên giường, cả người thoát lực.
Làm sao bây giờ…… đến bây giờ cái bộ phận đó còn chưa biến mất nữa, rốt cuộc có nên báo cáo với tổ chức hay không, nhưng anh nên nói kiểu gì đây, thật sự rất khó có thể mở miệng.
Tô Vũ ôm gối ôm đầu, bực bội mà lăn lộn trên giường..
Đúng lúc này, cửa phòng ký túc xá vang lên tiếng gõ cửa.