Quý Thư cho rằng sau khi mọi người đυ. xong rồi thì sẽ kết thúc, nhưng không ngờ trong tay người đàn ông đầu tiên chơi cô không biết từ khi nào đã nhiều thêm một cây roi da.
Quý Thư căng thẳng nhìn cây roi: "Đừng...nô tì tình nguyện cho các ông chủ đυ....đừng mà, đừng dùng roi..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Thư bị đánh đến hoa mắt chóng mặt, vậy mà bất tri bất giác đã lên cao trào hai lần.
Người đàn ông đặt roi sang một bên, thấy Quý Thư đang mơ mơ màng màng, trong tay cầm một con bọ rung rồi nhét thẳng vào bên trong bím của Quý Thư.
“Con điếm nhỏ, lát nữa sẽ tham gia cuộc bầu chọn giáo viên xuất sắc, múa cho đẹp biết chưa...” Lời này người đàn ông làm Quý Thư bị sốc giật mình tròn mắt nhìn người đàn ông lạ mặt trước mặt: “Anh...Anh là ai? "
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người đàn ông bật công tắc, con bọ rung kia nhảy loạn xạ trong âm đa͙σ của Quý Thư, ngứa đến nỗi Quý Thư muốn dùng tay móc nó ra.
Người đàn ông kia tát lên mặt Quý Thư hai cái: "Nếu dám lấy nó ra, tôi sẽ làm cho cô qua không nổi cuộc bầu chọn này. Đúng rồi, phải gọi nô tì...cô lại phạm quy rồi..."
Khi Quý Thư tỉnh lại cô đang ở trong nhà vệ sinh, nếu không phải bọ rung giữa chân còn đang quậy phá, cô còn tưởng rằng mình vừa mơ một giấc mơ.
Nữ giáo viên trước đó vừa khéo đi ra từ trong nhà vệ sinh, nhìn Quý Thư nghi hoặc hỏi: "Này, cô giáo Quý, sao cô không đi biểu diễn? Chỉ còn lại một mình cô chưa tham gia thôi đó, nhanh lên đi."
Quý Thư vội vàng vịn bồn rửa tay bên cạnh ổn định lại: “À, không sao.” Mặt cô kìm nén đến đỏ bừng, đôi chân cựa quậy khiến cô chỉ muốn rút con bọ rung giữa chân ra ngay.
Quý Thư kẹp chân bước vào phòng bầu chọn, khi nhìn thấy những người đàn ông ăn mặc chỉnh tề trước mặt, cô sững sờ, những người này...những người này không phải chính là những người muốn cô gọi là ông chủ đây sao?
Chỉ thấy một người đàn ông cười dâm với cô hai tiếng: Nô lệ tình duc....Tới rồi à?"
Mặc dù trên người Quý Thư đang mặc quần áo và váy ngắn, nhưng trong mắt nhóm đàn ông mặt người dạ thú này, như thể cô đã bị lột sạch vậy.
Người đàn ông ở giữa thấp giọng nói: "Dâm nô, múa cho đẹp nhé."
Người đàn ông đứng giữa nói: "Thôi đi thôi đi, không cần cô múa nữa, cô biểu diễn màn tự lấy trứng rung ra ở đây đi."
Quý Thư hoảng sợ nhìn những người đàn ông trước mặt, người đàn ông ở giữa nghiêm mặt liếc nhìn cô: "Sao nào? Không muốn? Nếu không muốn, vậy thì việc bình chọn giáo viên xuất sắc này không được rồi."
Quý Thư hoảng hốt giống như một con thỏ nhỏ, nhẫn nhục chịu đựng cắn môi.