Tống Minh và Tống Lễ mặc đồ hầu gái lên cho Quý Thư, khi mặc đồ cả hai người Quý Thư và Tống Lễ đều rất sốc, mặc dù tuổi ba đã lớn thế này rồi, nhưng cũng biết chơi quá đi.
Bộ đồ hầu gái này...thật sự quá ngắn, chỉ che được nửa cái mông, hai bầu vυ" trắng của Quý Thư lại to, cổ áo của bộ hầu gái rất thấp, bó chặt hai bầu ngực, quầng vυ" màu hồng trên ngực lộ ra ngoài hơn nửa, chỉ hơi cử động nhẹ, núm vυ" đã như yêu tinh bật nhảy ra ngoài. Dưới váy mặc một chiếc qυầи ɭóŧ chữ T bằng ren, lông l*и xoăn tít len lén chạy ra khỏi lớp ren, đôi chân trắng nõn hấp dẫn cứ như vậy mà lộ ra ngoài.
Tống Minh bảo Quý Thư ngồi ở giữa giường, hai tay bị trói lên cột trên đầu giường, Quý Thư chỉnh lại tư thế kẹp chặt hai chân, vành mắt hồng hồng nhìn ba chồng và em chồng của mình, không chịu nổi cau mày yếu ớt cầu xin thương xót: "Ba, em chồng, xin hai người tha cho con...sau này Tống Cận có thể hoạt động lại, sao con có thể làm vợ chồng với anh ấy được nữa..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trông rất đáng thương và tội nghiệp.
Tống Lễ không mềm lòng chút nào, cười da^ʍ đãиɠ nói: "Anh cả không cần, thì em và ba cần. Thấy chị dâm như vậy, em và ba sẽ thay phiên nhau thỏa mãn chị."
Tống Minh cầm điện thoại tạo dáng chụp tất cả hình ảnh của Quý Thư lại: "Bé ngoan...có mấy tấm hình này rồi, sau này nếu nửa đêm con dám không tới phòng ba và Tống Lễ, ba sẽ gửi những tấm hình này qua cho Tống Cận."
Nước mắt Quý Thư chảy xuống, mũi đỏ bừng, lắc đầu nguầy nguậy: "...Đừng mà, ba..."
Tống Lễ thấy Tống Minh đã chụp gần xong, ngay lập tức leo lên giường, từ phía sau ôm cô vào trong lòng, hai tay cách lớp vải xoa hai bầu ngực giống như đám mây của cô, đồ hầu gái quả thật thiếu vải, Tống Lễ vừa sờ, núm vù liền cọ vào lớp vải nhảy ra ngoài, trắng hồng giống như một trái anh đào đỏ mọng, Tống Lễ sờ hai cái còn cảm thấy chưa đã, quay đầu lại cắn hai ngụm, cả gương mặt gần như chui hết vào trong hai ngọn đồi thịt, Hừ, chị dâu thơm quá đi, kiếp này cho dù chết trên người cô cũng đáng mà.
Tống Minh không đi thẳng đến vùng hoa tâm của cô mà dùng hai tay ôm mông cô, mạnh đến mức suýt chút nữa kéo cô vào trong hai lòng bàn tay, nắn bóp thật mạnh, giống như nhào bột vậy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Thư vô thức rên lên một tiếng: "A..." Hai tay bị trói, chỉ sợ mình ngã xuống.
Tống Lễ giống như nhìn ra lo lắng của cô, cười phóng đãng nói: “Chị dâu đừng sợ, em trai sẽ đỡ chị.”
Nói xong, nhắm ngay miệng Quý Thư, vừa gặm vừa mυ"ŧ, ra sức hút lấy chất lỏng thơm ngọt bên trong khoang miệng của cô.
Tống Minh cũng không chậm trễ nữa, bàn tay lần mò từ mông đến nơi riêng tư của cô, chỗ có vải ren, cũng không biết tìm ở đâu ra một cây kéo, ông nói với Ji Shu: "Con dâu, đừng cử động nhé, ba giúp con cắt đứt dây trói. "
Tống Lễ hôn một lúc rồi buông Quý Thư ra.
Quý Thư còn tưởng rằng Tống Minh sẽ cắt bỏ dây trói trên tay cô, nhưng không ngờ Tống Minh lại trực tiếp banh háng của cô ra, chiếc qυầи ɭóŧ chữ T hoàn toàn không ngăn được cảnh đẹp bên dưới, cái l*и nhỏ đang chảy nước cứ như vậy mà lộ ra trong không khí, Tống Minh cầm kéo nhẹ nhàng cắt qua đáy qυầи ɭóŧ kia.
Quý Thư bị cái lạnh truyền đến từ cây kéo làm cho hãi hùng: "A...ba...đừng mà..."
Tống Minh cười da^ʍ đãиɠ: "Cục cưng...đừng nhúc nhích nào...kéo không có mắt đâu, đừng để nó làm bị thương con chim đáng yêu của con chứ."
Sau khi Tống Minh dùng kéo cắt xong, ngón tay bắt đầu chơi đùa cửa mình và âm đế của cô, cọ xát theo biên độ nhẹ xung quanh âm đế, lượn quanh mấy vòng, nhưng lại không chạm vào đóa hoa đang nở rộ kia, Quý Thư nhạy cảm đến mức nổi lên phản ứng rồi, đè giọng nỉ non: "Ư...ưm...A.aa..."
Tống Minh đẩy da thịt non mềm bên ngoài âm đa͙σ sang một bên, cúi đầu thổi hơi vào bên trong, hột le bị thổi một cái, thoải mái đến mức bắt đầu run giật, Tống Minh thấy phản ứng của Quý Thư, cũng không chờ thêm nữa, tiếp tục làm cho xong việc ông đang làm, để Quý Thư đứng lên một chút, ông nằm ngửa ở phía dưới, cầm gậy thịt, kêu Quý Thư tự mình ngồi lên.
Quý Thư được Tống Minh đỡ, hai chân dạng rộng ra, dươиɠ ѵậŧ của Tống Minh nhắm chuẩn ngay cái miệng nhỏ kia, Quý Thư từ từ ngồi lên quy đầu, nhìn cây hàng to kia, Quý Thư nghiêm túc cảm thấy l*и của mình sẽ bị đâm hỏng mất, lắc đầu khóc nói: "Đừng, ba...không vào được đâu."
Tống Minh nói: "Ngoan, sao có thể đυ. hỏng lồm con được chứ? Ngoan, tự mình vào đi"
Quý Thư để cho l*и nhỏ bị lấp đầy, thích ứng một chút rồi mới ngồi xuống thêm chút nữa, mới ngồi được nửa đường đã muốn lùi lại phía sau, cô chỉ cảm thấy lỗ nhỏ của mình bị lấp đầy, không dám ngồi xuống tiếp nữa.
Tống Minh bị ŧıểυ yêu tinh này hành hạ đến mức cả người khô nóng, đưa mắt ra hiệu cho Tống Lễ, Tống Lễ trực tiếp đè Quý Thư xuống.