Quý Thư mệt đến mức đầu ngón tay cũng không nhấc lên nổi, Tống Minh thấy Quý Thư mệt mỏi như vậy thì thấy thương đút cơm cho Quý Thư ăn.
“Ba, không cần đâu, để con tự ăn.” Quý Thư đỏ mặt ngượng ngùng nhìn ba chồng của mình, không hiểu sao lại cảm thấy ba chồng như trẻ ra mấy tuổi.
“Cần, nào, ba đút.” Tống Minh dùng thìa xúc một muỗng cơm, đặt các món ăn kèm lên, nhẹ nhàng thổi bớt hơi nóng rồi đưa lên miệng Quý Thư.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hưởng thụ qua cái miệng nhỏ nhắn ẩm ướt đỏ tươi giống như anh đào, hơi hé mở, đầu lưỡi bên trong trông vừa mỏng vừa mềm, Tống Minh rất muốn biến thành cái thìa, bị Quý Thư ngậm trong miệng mà liếʍ mυ"ŧ.
Tống Minh lại đút thêm hai miếng, sau đó đột nhiên đặt bát đũa xuống, ghì chặt lấy gáy Quý Thư, sáp đầu lại gần, miệng đối diện với khuôn miệng anh đào của Quý Thư, chiếc lưỡi thô chắc linh hoạt mυ"ŧ liếʍ từng tấc da thịt bên trong miệng cô, cố gắng mυ"ŧ sạch thứ nước miếng ngọt ngào bên trong khoang miệng của cô.
"Ư...A..." Quý Thư không nói được lời nào, chỉ có thể không ngừng ngả ra đằng sau, khi lùi tới mức không thể lùi được nữa, lưng đè lên lưng ghế lạnh lẽo. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trước ngực Qúy Thư nóng như lửa, sau lưng lại lạnh như băng, quả thực chính là băng và lửa hai phe đối lập.
Tống Minh liếʍ láp chơi đùa một lúc, liếʍ đến mức cả người nóng rực, ngón tay thô ráp từ dưới bộ đồ ngủ màu hồng của cô một mạch đi thẳng lên, bóp bộ ngực đồ sộ của cô. Cơ thể Quý Thư thực sự quá nhạy cảm, chỉ sờ soạng một tí mà đầu vυ" liền dựng đứng lên trong lòng bàn tay to lớn của Tống Minh.
Môi của Tống Minh theo đó trượt xuống, từ miệng Quý Thư đến xương quai xanh xinh đẹp của cô.
Quý Thư hơi cau mày: "Ưmm...A...ba, đừng...đừng như vậy mà...Tống Cận còn chưa ngủ..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tống Minh thở hổn hển, nghĩ đến con trai Tống Cận, chỉ đành phải miễn cưỡng buông miệng ra, nhưng cũng không vội vàng rút tay ra, cố tình nhẹ nhàng vuốt ve trên đầu ti của cô hai cái, tay kia luồn thẳng đến vị trí giữa hai chân, nhẹ nhàng đẩy khu rừng rậm đen nhánh ra, dọc theo khe hở tìm thấy dòng suối nhỏ ở chính giữa, đầu ngón tay sờ lên lỗ l*и, nơi đó đang "ọc ọc" chảy đầy thứ nước nhầy nhụa.
"Con dâu...con thật da^ʍ đãиɠ...nhìn nước của con đi, mới sờ một chút thôi mà đã chảy đầy tay ba rồi, đêm nay nhớ lên giường ba nhé, ba chơi với con vài trò khác..."Hơi thở Tống Minh ấm nóng quấn quít bên tai Quý Thư, Quý Thư bị sờ đến mức không nhịn được kêu "Ư...A...." trong cổ họng.
Tống Minh nghĩ đến con trai, cuối cùng mới lưu luyến miễn cưỡng thu ngón tay lại.
---
Khoảng tám chín giờ, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, Tống Minh đang thu dọn bát đũa đi ra mở cửa, thì ra là con trai út của ông Tống Lễ đã về rồi.
Tống Lễ 20 tuổi, đang học đại học ở thành phố này, thường sống trong ký túc xá của trường học, chỉ khi tới thứ sáu với đến nhà anh cả ở. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tống Minh thấy cậu con trai út của mình đã về, mới nhận ra hôm nay đã là thứ sáu rồi.
Tống Minh và Tống Lễ nói chuyện cười đùa một lúc, Tống Lễ liền trở về phòng của mình, phòng của Tống Lễ nằm đối diện với phòng của Tống Cận, khi Tống Lễ bước đến cánh cửa phòng Tống Cận đang đóng chặt, dừng bước chân lại, liếʍ nhẹ cánh môi khô khốc, quay người đi vào phòng mình.
Rạng sáng khoảng hai giờ, Quý Thư bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Quý Thư liếc nhìn thì thấy đó là số điện thoại của ba chồng Tống Minh, cô sợ đến mức vội vàng nhấn nút cúp máy, lén lút nhìn sang Tống Cận đang ngủ ngon lành bên cạnh.
Tin nhắn của Tống Minh cũng theo sau mà đến: 【 Con dâu cưng của ba, mau đến phòng của ba, ba đang đợi con. 】
Mặc dù Quý Thư đã đồng ý với Tống Minh, nhưng mà thật sự kêu cô tự mình leo lên giường ba chồng, dù thế nào đi nữa cô cũng không thể buông bỏ lòng tự trọng của mình được, trong lòng cô ngổn ngang trăm mối, cộng thêm túng dục quá đà, hai chân cô mỏi nhừ, cô thật sự rất mệt mỏi, chỉ muốn ngủ.
Tống Minh đợi một lúc nhưng không thấy Quý Thư trả lời, lại gọi điện thoại tới quấy rầy.
Quý Thư quyết định sẽ không đi, cuối cùng chọn tắt máy.