Mấy tên binh lính quân ngũ kia cũng đều lớn lên ở Thai Kinh Thành, tuy rằng chưa từng nhìn thấy Thất hoàng tử, nhưng nghe Thất hoàng tử chính miệng nói ra hai tiếng ‘bản cung’, lại nhìn đến quần áo trên người Thất hoàng tử, vẻ mặt không khỏi có chút hoang mang do dự.
- Lớn mật! Cuồng đồ từ nơi nào đến! Nhìn thấy Thất hoàng tử còn dám lỗ mãng!
Tám gã Thiết giáp thị vệ tùy thân của Thất hoàng tử kia cũng cùng nhau vọt tới, giơ lên cao Thần Minh chiến đao, uy phong lẫm lẫm, bao vây mấy tên binh lính quân ngũ vào giữa.
Tám gã Thiết giáp thị vệ, tất cả đều là cường giả Nhân Nguyên Cấp ngũ cấp trở lên. Với tu vi như vậy, trong binh lính Ngự lâm quân ít nhất cũng tương đương với thống lĩnh một trăm người. Ở trong chiến trường lấy một địch trăm cũng không phải là vấn đề, chỉnh tề ngay ngắn đứng ở đó, khí thế trấn áp khiến mấy tên binh lính quân ngũ nơm nớp lo sợ, không thể động đậy.
Mặc dù Đại Minh Triều tôn nghiêm trong lòng Đường Tiêu giống như chó má, nhưng đối với những binh lính quân ngũ mà nói, cũng tuyệt đối không thể xúc phạm tới Thiên Uy! Chẳng may có chút sai lầm, đó là lo lắng tới tính mạng, hoặc là đại họa liên luỵ sống chết của cửu tộc!
Sau khi mấy tên binh lính quân ngũ tin chắc người mới tới là ai, trong lúc nhất thời run rẩy, sợ tới mức vội vàng nằm úp sấp xuống đất, không ngừng dập đầu về phía Thất hoàng tử, liên tục xin tạ tội, cũng không dám... tiếp tục lỗ mãng đối với Đường Tiêu. Đường Tiêu thấy cảnh tượng như vậy, thật ra trong lòng đang cười thầm, Thất hoàng tử, ngươi tới thật đúng lúc, nhân cơ hội mượn sức lôi kéo lòng người mà thôi!
Nếu đổi lại là tên phế tài thiếu gia Đường Tiêu, được Thất hoàng tử ra tay cứu giúp, lúc này hơn nửa đã cảm động đến rơi nước mắt. Nhưng hiện tại là Đường Tiêu một đời làm sát thủ, hắn hiểu rất rõ động cơ mờ ám phía sau hành động của Thất hoàng tử. Tất nhiên, hắn sẽ không dễ dàng bị Thất hoàng tử thu chuộc.
Hơn nữa trong lòng Đường Tiêu vô cùng rõ ràng, nếu vừa rồi hắn không thể đánh bại Từ Tiều, Thất hoàng tử rất có thể vẫn khoanh tay đứng nhìn, sẽ không đứng ra vì cái đầu này của hắn, bởi vì không đáng.
Hiện tại đã khác hẳn. Hắn dựa vào bằng vào thực lực cường đại bản thân đánh bại Từ Tiều, hiển nhiên đã không còn là thiếu gia ăn chơi trác táng như trước kia. Hơn nữa, đứng phía sau Đường Tiêu chính là Trấn Quốc Hầu Đường Uyên, một nhân tài có bối cảnh và thân thế giống như Đường Tiêu vậy, đối với Thất hoàng tử mà nói, vẫn chưa hết hy vọng. Thất hoàng tử nghĩ thầm muốn đoạt lấy hắn, nhất định phải hết sức lôi kéo để phục vụ cho mình.
- Những tên cuồng đồ không biết trời cao đất rộng này, khiến Đường công tử bị sợ hãi.
Vẻ mặt ác lạnh của Thất hoàng tử Chu Vũ được thu liễm lại, hắn quay đầu lại nhìn về hướng Đường Tiêu cười cười, ý đồ lôi kéo đã bộc lộ rõ ràng trong lời nói. Từ trước đến nay công chúa Dực Thai ở trong cung có quan hệ vô cùng thân mật với Thất hoàng tử. Đường Tiêu là phò mã tương lai của công chúa Dực Thai. Nếu đã như vậy, Thất hoàng tử lôi kéo Đường Tiêu cũng không tính là đường đột.
- Đa tạ Thất hoàng tử.
Đường Tiêu nhếch miệng lên, nửa cười không cười. Lợi dụng lẫn nhau thôi, trong lòng mọi người đều rõ là tốt rồi.
- Đường công tử khách khí!
- Ha ha ha ha...
Hai người cùng phá lên cười.
Hôm nay Thất hoàng tử ở võ đài Thai Kinh Thành, trước mặt mọi người che chở Đường Tiêu. Chuyện hai người giả vờ giả vịt cùng luyến tiếc nhìn nhau cười to một trận, lập tức được truyền khắp trong giới quý tộc sĩ tử. Đương nhiên, vì vậy mà mọi người đều cho rằng, trong tương lai Đường gia Trấn Quốc Hầu sẽ phải ủng hộ Thất hoàng tử Chu Vũ trong cuộc tranh giành chính thống!
Từ Tiều lau vết máu ở trên miệng, oán hận nhìn về phía Thất hoàng tử Chu Vũ và Đường Tiêu. Hiện tại hắn đã hoàn toàn mất tất cả năng lực chống lại Đường Tiêu. Nếu muốn tiếp tục đối phó với Đường Tiêu, nhất định phải muốn tìm tỷ tỷ Từ Tích và Nhị tỷ Từ Lệ cùng cha khác mẹ với hắn vậy.
Tỷ muội Từ Tích, Từ Lệ, cũng được gọi là Thai Kinh Song Xu, nổi danh trong Thai Kinh Thành là tỷ muội đẹp như hoa.
Trưởng nữ Từ gia là Từ Tích và Đại hoàng tử Chu Kình mến nhau từ thuở nhỏ. Năm mười sáu tuổi, vừa trưởng thành liền được đưa vào hoàng cung, làm bạn ở bên cạnh Đại hoàng tử Chu Kình, tương lai là chắc hắn là người được chọn làm thái tử phi và hoàng hậu.
Nhị nữ Từ gia là Từ Lệ được gả cho Tứ Hoàng Tử Chu Tân. Tứ Hoàng Tử Chu Tân có tư chất võ học tư chất bình thường, cũng không có khát vọng to lớn kế thừa sự nghiệp, thống nhất đất nước. Nhưng hắn rất am hiểu việc kinh doanh, trong cung vẫn đi theo từng bước chân của Đại hoàng tử, vì Đại hoàng tử có thể được sắc lập làm thái tử, kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước, tìm kiếm tài chính bốn phương, thu mua nhân tâm.
Từ gia Hưng Quốc Hầu có thể từ một quý tộc Hầu Môn rất bình thường, một lần hành động nhảy lên chức danh môn vọng tộc. Trong Thai Kinh Thành. Từ gia gầm như ngang hàng với Đường gia Trấn Quốc Hầu, khiến rất nhiều quan viên trong triều đình âm thầm quăng kỳ môn xuống, trở thành một trong những thế lực quan trọng nhất để bậc hoàng đế thi triển rắp tâm kiềm chế sự phát triển an toàn của Đường Uyên. Trong việc này, Từ gia không thể bỏ qua công lao này của hoa tỷ muội.
Ở trong cung, có thể nói Đại hoàng tử, Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử là tam giác vững chắc. Dưới tình huống như vậy, các hoàng tử khác muốn kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước, ngay cả Nhân Hoàng Chu Hi cũng phải suy xét hoàng tử kế vị sau này, có năng lực trấn áp tam giác vững chắc này hay không. Bằng không tương lai Đại Minh Triều tất nhiên sẽ rơi vào trong sự hỗn loạn. Từ trước tới nay, phế trưởng lập ấu vẫn là khởi đầu cho sự biến động của một quốc gia. Hơn nữa Nhị hoàng tử đã chết, cho nên sắc lập Đại hoàng tử làm thái tử là một kết cục đã được định sẵn.
Vốn người được chọn đứng là Nhị hoàng tử Chu Hoằng. Phía sau lưng Chu Hoằng là trấn thủ Nghi Lan Thành - Lan Vương Chu Hiền. Sau khi Nhị hoàng tử chết, thái độ của Lan Vương Chu Hiền vẫn không rõ ràng. Lúc này đây, Thất hoàng tử đi theo đám sĩ tử quân sự xuất hành tới Ngạnh Phương Ngư Cảng trong Nghi Lan Thành. Đúng lúc cũng mượn cơ hội này đi Nghi Lan Thành thăm Lan Vương, với ý định thăm dò Lan Vương, mưu đồ đánh cược một lần cuối cùng.