Mà nàng cũng sẽ được ôm trong ngực sói tỷ tỷ, sau lưng tiếp xúc với sói mẹ, Nhị ca Tam ca Tứ ca sẽ dùng lông mình thật dầy che chân nàng, chỉ sợ nàng đông lạnh.
Bao nhiêu ngày mùa đông cứ như vậy qua đi!
nɠɵạı tộc cũng có thể như thế, vì sao loài người phải như vậy?
Đây có lẽ là vấn đề na giải, trăm ngàn năm qua, loài người luôn có thể vì mình tìm ra lý do sinh ra quyết đấu.
Mà có đấu tất nhiên có tử vong, quy luật tự nhiên, cho dù ai cũng không biến đổi được.
Như Ý cười khổ, tự bản thân làm khổ mình. Thân thể bệnh tật, ngay cả tinh thần của mình cũng có vẻ bệnh theo, đây thật là không tốt lắm !
Nên giống như trước đây, cười xem sinh tử tồn vong, dùng thủ pháp xinh đẹp nhất giải quyết những thứ kia vì nàng có thể đổi lấy tiền bạc.
Khanh Như Ý ơi Khanh Như Ý, có một chút kiêu ngạo, có một chút tự phụ, còn có một chút lười biếng.
Nữ hài cười cười, tiện tay đã nắm trái cây trên bàn đưa vào trong miệng.
Lạnh sảng khoái ngọt dịu vào cổ, thành công áp chế từng cơn nôn mửa muốn dâng lên.