- Anh nghĩ tôi nghèo thế sao! Tôi là ăn trộm mà cái gì cũng trộm kể cả nụ hôn đầu của anh.
Tô Mạc Hân dựa vào tường, cười khinh nói. Những gì cô thấy bề ngoài của hắn là sự đầy đủ thì ra hắn cũng thiếu tình, hay là hắn chỉ giả vờ thôi......
- Hừ.......cô nói hay lắm......tối nay làʍ t̠ìиɦ một đêm với tôi. Hàn Tử Phong dồn cô vào tường, dùng sức của mình mà mạnh bạo hôn vào môi của cô. Mặc cho cô có dãy dụa đập vào người mình, anh vẫn gặm lấy đôi môi đó khiến nó đỏ ửng lên.
- ư....anh bỏ tôi ra.
- có đồng ý không.
- c...ó....
Cô ú ớ nhìn vào anh mà trả lời, trong đầu vẫn nghĩ rối loạn trong hai lựa chọn, nếu cô nói là có cô phải làʍ t̠ìиɦ cùng hắn còn nếu nói không cô sợ sẽ bị hắn mần nhục chết mất. Chọn cả hai đều bị hắn hại, chi bằng nói có cho ngắn gọn...
Bầu không khí bỗng nhiên yên lặng, tiếng thở tiếng tim đập thình thịch như rộn lên. Cô ngại ngùng nhìn hắn, trông hắn cao thật, cô chỉ đến vai hắn. Mà lúc cô nhìn hắn cũng khổ sở lắm chứ, phải ngước mắt lên mới nhìn thấy gương mặt của hắn, còn hắn, hắn còn tỏ ra gương mặt gian tà làm cô càng thấy ghét hơn.
- Lạ lắm........tôi cũng có cảm giác với cô đấy.
Hàn Tử Phong nói rồi, cúi xuống chuẩn bị hôn lên cô thì cô lại tránh né, quay đầu xang chỗ khác.
Thấy cô cứ tránh né, anh liếʍ môi cười khẩy:
- Tôi giết cô....hay tôi có ăn thịt cô đâu...tôi chỉ muốn thưởng thức lại hương vị trên cô thôi mà....sao cô sợ đến vậy.
-.... trước khi hôn tôi phải..à...à..tôi đi uống nước..đúng rồi uống nước.. Tô Mạc Hân lúng túng lắp bắp, tay múa máy trước mà mặt anh.
-............
- Tôi thấy khát....cổ khô hết rồi.....khụ khụ...... Cô gả vờ giả vịt.
- Đi đi. Anh nói
- Ha ha...cảm ơn...anh hào phóng lắm đó. Tô Mạc Hân mỉm cười, kéo hai tay của anh đang trống ở tường ra, rồi lặng lẽ đi uống nước. Nhưng mục đích vẫn là chạy trốn.....
Vừa bước đến cửa thì điện sáng lên, cô quay lại đã thấy hắn ngồi trên ghế, khoảnh tay ngồi chờ, thay đổi phắt 180°
- Uống nước. Tô Mạc Hân chỉ ra ngoài nói.
- ừ. Anh gật đầu cười với cô.
*******
Tô Mạc Hân đi ra phòng, men theo lối thang bộ mà đi, bởi vì đi thang máy bọn chúng rất dễ phát hiện ngay tức khắc. Bây giờ cô lại phải trốn tránh 2 người, một tên là cầm đầu băng đảng Mafia, tên thứ hai là giám đốc đào hoa Hàn Tử Phong - một trong tối một trong sáng......tốt nhất cô chuồn là thượng sách..
Cuối cùng đã đến được lối ra bí mật, Tô Mạc Hân thở hổn hển mồ hôi nhễ nhại..
- Phù....thật tuyệt. Cô cũng thoát ra rồi, cô hít thở thưởng thức không khí buổi đêm ở nơi này.
Cạch...cạch....pằng....viên đạn văng ra găm đúng vào chân cô