Giang Thạch hoàn toàn cảm nhận được cơ thể mềm mại phía dưới, mùi thơm ngào ngạt tỏa ra từ Vân Kỳ quanh quẩn nơi đầu mũi cũng đủ khiến cho hắn phát điên rồi.
Vốn muốn hù dọa ŧıểυ cô nương này khiêu khích người ta là không tốt, đem cái đó ra cho cô biết sợ. Không ngờ, cô còn hứng thú vuốt ve cho nó. Giang Thạch trán nổi gân xanh, Vân Kỳ thực sự không muốn hắn làm người đàn ông đàng hoàng đây mà.
Vân Kỳ vẫn tiếp tục xoa xoa cái quy đầu tròn vo, cô nghe thấy hơi thở gấp gáp càng lúc càng tăng đều lên của Giang Thạch. Thỉnh thoảng, còn thấy hắn rên nhẹ trong cổ họng. Đột nhiên, Giang Thạch rít kẽ răng, có vẻ đang tức giận:
- Vân Kỳ, đây là do em lựa chọn đấy biết không?
Nói xong, Giang Thạch không hề cố kị gì nữa liền lao tới hôn lấy Vân Kỳ. Ở phía dưới, chỉ vài động tác đơn giản, Giang Thạch lột được chiếc khăn tắm mỏng của cô, vứt mạnh ra chỗ khác. Cả người Vân Kỳ hoàn toàn trần trụi.
Vân Kỳ hoàn toàn bị động. Lưỡi của Giang Thạch tiến vào quấn lấy lưỡi của cô. Vân Kỳ bị sự mạnh mẽ của Giang Thạch áp đảo, hoàn toàn không theo kịp hắn, chẳng bao lâu đã thiếu mất không khí, muốn hắn buông ra một lúc để hít thở. Bàn tay dán trên cơ ngực hắn tựa hồ muốn đẩy ra, nhưng môi vẫn bị dán chặt không có cách nào thoát. Vân Kỳ khẽ rên vài tiếng trầm thấp trong cuống họng.
Phía dưới, Giang Thạch không để bàn tay mình rảnh rỗi, liên tục bóp lấy bầu ngực to tròn của Vân Kỳ nhào nắn liên tục. Bàn tay thô ráp cảm nhận được ở giữa bầu ngực, có hạt tròn cưng cứng đang cọ vào lòng bàn tay. Hắn hưng phấn không thôi.
Môi và lưỡi của Giang thạch điên cuồng cuốn chặt lấy miệng của Vân kỳ. Đôi bàn tay kia dần dần trở nên thô bạo hơn, ngón trỏ và ngón cái còn cầm hẳn lấy núm vυ", véo mạnh một cái, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh bạo cơ thể của cô. Song Vân Kỳ có muốn la cũng không thể được.
Mãi một lúc sau, Giang Thạch mới nhả miệng Vân Kỳ ra, một cái dây dinh dính ướt nhẹp như sợi tơ lỏng lẻo nối giữa hai cái miệng. Vân Kỳ có được sự hít thở bình thường, nhanh chóng thở dồn như để bù lại cho cơ thể lượng không khí đã mất.
Mấy ngón tay của Giang Thạch đã mò xuống dưới mép huyệt của Vân Kỳ. Chỗ đó đã ướt đẫm. Giang Thạch thấy cô chảy nước rồi thì vô cùng kinh ngạc, đưa hai ngón tay chọc thẳng vô ŧıểυ huyệt. Hắn nhếch mép cười đểu:
- Cái gì đây? Chỉ mới hôn một chút đã ướt rồi? Kỳ Kỳ, em dâm tới mức nào vậy hả?
Vân Kỳ bị hai ngón tay tấn công đột ngột không khỏi giật nảy người, động huyệt co rút lại, bóp chặt lấy hai ngón tay chai sần của Giang Thạch. Hai ngón tay liên tục chà xát vách thịt mềm. Cùng lúc, hai quả vυ" cô bị lồng ngực của Giang Thạch áp sát. Hắn chỉ dùng hai ngón tay thúc vào đã khiến người cô nẩy lên, hai bầu vυ" căng tròn ma sát liên tục với làn da thô ráp kia.
- Không… ưm… không phải… thế… ưm ~!
Vân Kỳ khó khăn phản bác, dù cô có cố ý câu dẫn hắn thì cô vẫn nên giữ lấy chút liêm sỉ còn lại của bản thân. Cả người cô bây giờ đều nhộn nhạo, cảm giác mới lạ len lỏi toàn thân, vừa khó chịu lại vừa thoải mái. Giang Thạch mò được một mô thịt mềm hơi nhô ở phía trong, hắn ấn mạnh vào, sau đó liên tục thọc rút chỗ đó, khiến cho ŧıểυ huyệt càng thít chặt đến lợi hại.
- A… ah… ư… chỗ đó… lạ quá… ưm ~!