Tần Mặc uy hiếp tựa hồ còn ở bên tai, khi Tiếu Dao trở về, chỉ cảm thấy cả người đều rét run, phát lạnh.
Tần Nhất Phi không ở chung cư, không để lại tin tức gì, cũng không có một cuộc điện thoại, Tần Nhất Phi biến mất, vào lúc cô qua đêm tại Nam Cung gia.
Kế tiếp mấy ngày, Nam Cung Tịch thật sự làm thủ tục nhập học cho cô, tuy rằng Nam Cung Tịch không hay ở trường học, nhưng, hắn chỉ cần có tiết, liền sẽ tới đón đưa Tiếu Dao đi học.
Mấy ngày nay, Tiếu Dao vẫn luôn thấp thỏm bất an, vẫn luôn suy nghĩ lời Tần Mặc uy hiếp, nhưng, Tần Mặc gần đây giống như rất bận, liên tiếp mấy ngày không gặp hắn. Có lẽ, hắn đã quên cô rồi.
Đã quên cũng tốt, Tiếu Dao thật sự rất sợ người đàn ông đó, nhưng mà, nhiệm vụ của cô làm sao bây giờ?
Ngày thứ năm, Tần Nhất Phi như cũ không trở về, Nam Cung Tịch mời Tiếu Dao ăn cơm xong, đưa cô về chung cư trong ŧıểυ khu.
Tiếu Dao lại ở chung cư, gặp được một phụ nữ làm da đầu cô tê dại: "... Chị Hồng?"
... Tần Nhất Phi hẳn đã trở về căn cứ, trong tình huống bình thường, trở về căn cứ thì điện thoại cũng không cho gọi, rất nhiều người gặp tình huống vội vã bị người mang về, cho nên, Tần Nhất Phi cũng chưa kịp gửi tin cho Tiếu Dao, cũng không có gì phải kỳ quái.
Trước đó loại tình huống này, Tiếu Dao cùng Tần Nhất Phi cũng trải qua quá nhiều lần, cho nên Tần Nhất Phi bỗng nhiên không thấy, Tiếu Dao cũng không có nghĩ nhiều.
Nhưng lần này, thấy chị Hồng xuất hiện ở chung cư, trong lòng Tiếu Dao liền bắt đầu bất an.
Chị Hồng đưa cô rời đi từ cửa sau, lúc lên xe, Tiếu Dao dường như ngửi được một mùi thơm lạ lùng, lúc sau liền ngất đi rồi, chờ cô tỉnh lại, liền phát hiện mình ở trong mật thất.
Chị Hồng đứng ở một bên, đang lạnh buốt mà nhìn chằm chằm mình, cô hơi động, đột nhiên phát hiện mình bị trói trên một cái ghế.
"Chị Hồng, đây là ý gì?" Sau lưng cô ta có một tấm mành đen, sau mành đen có một thân ảnh, tuy rằng Tiếu Dao thấy không rõ thân ảnh kia, nhưng, theo bản năng liền cảm thấy, hơi thở từ người này, quá lạnh!
Mặt chị Hồng vô biểu tình nhìn cô: "Ngày đó ở Nam Cung gia, ngủ với Tần Mặc rồi?? Đồ vật từ hắn đâu? Vì sao chưa lấy về?"
Trong lòng Tiếu Dao hoảng hốt, bọn họ thế nhưng cái gì cũng biết, ngay cả cô ở Nam Cung gia đã làm với Tần Mặc, cư nhiên cũng tra đến rành mạch! Những người này tầm mắt quá rộng!
"Tần Mặc có phòng bị em, sau khi làm xong, hắn tự mình đem em..." Tiếu Dao liếc sau rèm đen một cái, kể cả không thấy được, tiềm thức cũng biết, người ngồi phía sau, nhất định là đàn ông.
Cô có chút xấu hổ khi mở miệng, nhưng ở trước mặt chị Hồng, lời cần thiết phải nói: "Hắn tự mình rửa cho em, đồ trong người em bị hắn rửa sạch rồi, em không có cơ hội ra tay."
"Vậy mấy ngày nay cô, mỗi ngày quậy với Nam Cung Tịch là sao? Nếu tôi nhớ không lầm, Nam Cung Tịch cũng không phải nhiệm vụ tôi an bài cho cô."
Tiếu Dao biết, vấn đề này nhất định sẽ đối mặt, cô nhìn thân ảnh phía sau rèm, bỗng nhiên lớn gan nói: "Tiên sinh, cầu anh phân lại nhiệm vụ cho em, em... em không muốn tiếp tục làm việc này, anh muốn em làm cái gì cũng có thể, có điều, không cần bắt em câu dẫn đàn ông, tiên sinh, cầu anh!"
Sắc mặt chị Hồng trầm xuống, đang muốn trách cứ, người đàn ông phía sau rèm đen bỗng nhiên xoay người, cách rèm nhìn chằm chằm Tiếu Dao bị trói ở ghế.
Người đàn ông vừa động, chị Hồng lập tức cung cung kính kính đứng một bên, một câu cũng không dám nói, kiên nhẫn chờ đợi.
"Không muốn làm chuyện đó với đàn ông?" Giọng người đàn ông nọ thực khàn khàn, rõ ràng có thể là ngụy trang, hắn nhàn nhạt nói: "Có thể, nhưng, có điều kiện."
Trong lòng Tiếu Dao tức khắc vui mừng: "Điều kiện gì?"
Môi mỏng lạnh băng của người đàn ông gợi lên, nói một câu máu tanh tàn nhẫn chứa ý cười: "Giết Nam Cung Tịch."