Tiếu Dao tắm xong, buồn rầu quấn mình trong chăn, một câu cũng không nói, ngay cả Tần Nhất Phi gọi cô, cô cũng không có bất luận phản ứng gì.
Tần Nhất Phi biết trong lòng cô khổ sở, kỳ thực, hắn cũng không chịu nổi, Tần Mặc khó đối phó hơn trong tưởng tượng nhiều.
Hắn cho rằng bằng mỹ mạo Tiếu Dao cùng dáng người, muốn bắt tâm của một người đàn ông làm tù binh hẳn là thực dễ dàng, nhưng bọn họ đều sai rồi, Tần Mặc căn bản không giống đàn ông khác.
“Đừng khổ sở, trong lòng không thoải mái thì nói, tôi giúp cậu được không?” Tần Nhất Phi rốt cuộc không thể nhìn cô buồn một mình, đem cô từ trong chăn ôm lên.
Kỳ thật nếu tối nay hắn không qua đó, có phải Tần Mặc đã muốn cô hay không, Tần Nhất Phi lúc ấy cũng không biết mình suy nghĩ cái gì, đây rõ ràng là nhiệm vụ Tiếu Dao, nhưng hắn cảm thấy Tần Mặc thật sự quá nguy hiểm, tự dưng thực lo lắng.
“Có phải tôi phá hỏng kế hoạch của cậu rồi hay không?” Hắn vươn tay đặt bên môi cô, “Tới, không vui liền cho cậu cắn một ngụm, cắn xong liền vui vẻ.”
Tiếu Dao thật đúng là không khách khí, cắn một ngụm cắn trên mu bàn tay Tần Nhất Phi, lần này cắn hơi mạnh, đã nếm tới một chút hương vị huyết tinh.
Cô cuống quít mở miệng, nhìn mu bàn tay Tần Nhất Phi điểm điểm tơ máu, chính cô cũng sợ hãi: “Nhất Phi, thực xin lỗi, tôi không cố ý, tôi không biết...”
“Hiện tại, khá hơn chút nào không?” Tần Nhất Phi thu tay về, căn bản không để trong lòng, “Tâm tình có tốt chút nào hay không?”
“Tốt một chút rồi.” Tiếu Dao biết hắn quan tâm mình, không muốn làm hắn cũng không dễ chịu theo, cô chỉ có thể miễn cưỡng lên tinh thần.
“Cậu không phá hư nhiệm vụ của tôi, kỳ thực, kể cả cậu không tới, đêm nay Tần Mặc cũng sẽ không muốn tôi, hắn chỉ là đùa bỡn tôi, ngay cả nút thắt quần áo đều chưa cởi ra.”
Tần Nhất Phi không nói chuyện, đêm nay hắn cũng ở hiện trường nhìn, lúc ấy quần áo trên người Tần Mặc chỉnh tề, ngón tay cắm ở ŧıểυ huyệt Tiếu Dao, xác thật chỉ là ở đùa bỡn cô.
Phóng một đại mỹ nữ cũng chỉ đùa bỡn như thế, mà không muốn cô, Tần Mặc này, đến hắn cũng nhìn không thấu tâm tư thâm trầm của hắn ta.
Nhiệm vụ đầu tiên của Tiếu Dao liền đụng tới nhân vật lợi hại như vậy, đại khái là vận khí không tốt.
“Nếu không, chúng ta đổi một mục tiêu xuống tay trước, mục tiêu Tần Mặc này không bằng hoãn một chút.” Hắn không muốn nhìn cô lại bị khi dễ.
Nhưng Tiếu Dao lại quật cường lên: “Không được, tôi nhất định phải chinh phục hỗn đản kia! Kể cả tâm hắn là cây vạn tuế, tôi cũng muốn hắn nở hoa!”
Thật quá đáng! Thế nhưng có thể bình tĩnh mà đùa bỡn cô! Thù này không báo, cô liền không gọi Tiếu Dao!
“Chờ một chút.” Tần Nhất Phi nghĩ nghĩ, bỗng nhiên nói: “Ngày trước đội trưởng cho tôi xem qua tư liệu mục tiêu kế tiếp, hắn... hình như có quan hệ vô cùng chặt chẽ với Tần Mặc.”
“Có quan hệ với Tần Mặc?” Chuyện mục tiêu kế tiếp, Tiếu Dao cũng không biết, đội trưởng bên kia an bài nhiệm vụ cho cô, cũng chỉ đưa tư liệu một lần.
Tần Nhất Phi nghĩ nghĩ, mới nói: “Hắn kêu Quân Dạ Huyền, cháu nɠɵạı trai Tần Mặc, sinh viên năm tư học viện thủ đô, là kỳ tài IT, hacker thần bí.”
Quân Dạ Huyền... Cũng không biết vì sao, chỉ là nghe thấy cái tên này, Tiếu Dao liền cảm thấy tuyệt đối không phải đàn ông dễ ứng phó.
Người ta tuy rằng là học sinh, nhưng, kỳ tài IT, còn là hacker, lại là thiếu gia Quân gia, một chút đều không đơn giản.
Tần Nhất Phi tựa hồ biết cô suy nghĩ cái gì, hắn cười nói: “Đừng sợ, tuy rằng Quân Dạ Huyền một chút đều không đơn giản, nhưng, có một điểm hết sức đơn giản chính là, cậu và mẹ hắn thời thanh xuân rất giống nhau.”