Tài xế phía sau tôi có chút tức giận, chắn trước mặt tôi cảnh báo tú bà đừng có nói hươu nói vượn.
Tú bà trừng mắt, “Tôi không có nói hươu nói vượn, từ hôm trước luôn là bao Lâm Mặc, tối hôm qua lại tới nữa, bây giờ cô ta đã không nhận khách, đến cả phụ nữ cũng không gặp, chỉ hầu hạ tốt vị đại gia này, cũng đủ cho cô ta cơm ngon rượu say.”
Tài xế cười lạnh một tiếng, chỉ chỉ vào tôi, “Biết người phụ nữ đứng trước mặt cô là ai không.”
Tú bà tử nhìn từ trên xuống dưới một lần nữa đánh giá tôi, cô ta lắc đầu, “Chưa từng gặp qua, lần đầu đến đây sao?”
Cô ta nhìn chằm chằm vòng cổ phỉ thúy trên cổ nói, “Nhìn cách trang điểm của phu nhân thì chắc chắn là một phu nhân nhà hào môn, sau này người mà cô để mắt đến, là phúc khí ba đời nhà anh ta.”
Tài xế nói, “Phu nhân của chúng tôi, là bà lớn của nhà quan lớn.”
Tú bà sửng sốt, những biểu cảm trên mặt biến đổi cực kì đặc sắc, cô ta nhoẻn đôi môi đỏ tươi như ăn phải chuột chết nịnh nọt cười, “Ai da, tôi đúng là có mắt không tròng, ngài ngàn vạn đừng trách tội tôi, khi ngài bước vào tôi liền nhận ra ngài là một người có địa vị.”
Cô ta xoa xoa tay, muốn qua đây đỡ tôi, lại nhìn thấy vẻ mặt tôi có vẻ muốn từ chối, xấu hổ thu tay về, nghiêng mình mời tôi đến bên cạnh sô pha ngồi xuống, tài xế trực tiếp từ chối nói nơi này làm ô uế đôi mắt của phu nhân chúng ta, lập tức dẫn đi vào gặp Lâm Mặc.
Tú bà làm khó nói không thể gặp được, ngài đến đây với tư thế hung hãn như vậy, đi vào không phải muốn làm loạn sao.
Người lái xe chỉ vào con đường trải thảm đỏ dẫn vào trong, “Chỉ một câu nói của phu nhân nhà chúng tôi, có thể điều động tất cả cảnh sát của thành phố, đóng cửa nơi này, muốn lấy trứng chọi đá thì các cô cứ thử xem.”
Tú bà sợ tới mức ai u hai tiếng, “Đừng làm như vậy, chúng tôi mở cửa làm ăn buôn bán kiếm cơm không dễ dàng, ngài đừng phô diễn quyền lực tại nơi này của tôi mà, tôi dẫn ngài đi còn không được sao.”
Tú bà vừa dẫn tôi lên lầu miệng vừa lẩm bẩm là đã phạm vào Thái Tuế nhà ai rồi, tại sao lại đưa một vị Diêm Vương như vậy đến nơi này chứ.
Cô ta dừng trước ở ngoài một cánh cửa, nói cho tôi biết đây là phòng thuê Lâm Mặc, nếu đại gia bao nuôi cô ta mười giờ không đến, thì chính là không tới, chúng tôi lại sắp xếp tài xế đưa cô ta về.
Tôi xua tay để cô ta đi xuống, cô ta hết lần này tới lần khác xin tôi thưởng tiền cho cô ta, tài xế gõ cửa hai tiếng, bên trong truyền ra một giọng nói của người phụ nữ, chúng tôi đều không có trả lời, cô ta hỏi hai câu là ai, đi tới mở cửa ra.
Cô ta mặc một cái váy ngủ màu rượu đỏ, nhìn yếu ớt hơn khi rượu mới lấy ra từ hầm ủ rượu, nhưng mà khuôn mặt cực kì xinh đẹp, ánh mắt của cô ta lập tức dừng ở trên mặt tôi, hình như đã nhận ra tôi là người phụ nữ buổi tối hôm đó đi theo Chu Dung Thành, cô ta rất không thân thiện nói không tiếp khách, vừa muốn đóng cửa, tài xế dùng mũi chân chống lại, “Tiếp hay không tiếp không phải do cô quyết định.”
Anh ta đột nhiên đã văng cánh cửa, tay của người phụ nữ bị va chạm một chút, cơ thể lảo đảo về phía sau chỗ bức tường, váy ngủ cũng xiêu xiêu vẹo vẹo tuột ra, lộ ra bả vai và bộ ngực tròn trịa, tôi chỉ cần nghĩ đến cơ thể đẹp đẽ dẻo dai này nằm trần truồng bên cạnh cơ thể của Chu Dung Thành liền cảm thấy chướng mắt, tôi liền rời tầm mắt từ trên người cô ta lạnh lùng dời đi, âm thầm bình tĩnh nhìn bốn phía xung quanh, “Cô đã sớm tìm hiểu, phải không.”
Cô ta là người thông minh, lập tức hiểu rõ tôi đang nói cái gì, cô ta phục hồi tinh thần lại lười biếng phong tình dựa nghiêng vào vách tường, “Thân phận của anh ta tôi không có hứng thú, anh ta là một nhân vật lớn, diện mạo không tồi, loại đàn ông như thế này đốt đèn lồng đi tìm, còn khó tìm thấy, tôi không quan tâm anh ta là ai.”
Cô ta nói xong đi đến trước bàn trà cúi đầu xuống, cô ta không có mặc nội y, hai bầu ngực đầy đặn rung rung, làn da trắng đến mức khiến người khác chói mắt.
Những ngón tay đẹp đẽ của cô ta đẩy hộp trang điểm ra, từ bên trong lấy ra một lọ sơn móng tay, ngồi ở trên giường bôi, “Cô là nhân tình của anh ta sao.”
Tài xế quát lớn lên, đây là phu nhân của chúng tôi.
Cô ta nhướn nhướn chân mày có chút nghi hoặc, “Phu nhân? Còn trẻ như vậy sao.”
Tôi không quan tâm đến cô ta, cô ta cười quyến rũ đứng dậy hất một ly nước lên đầu tôi, “Đây là đa͙σ đãi khách, không phải tôi sợ cô.”
Đặt ly nước ấm đó vào trong tay tôi, tôi cực kì chán ghét duỗi tay đẩy ra, “Nhìn trình độ thành thạo của cô, có lẽ đã làm nghề này khá lâu, tôi nghĩ cô rất rõ ràng những chuyện gì có thể làm điều gì không thể làm, đừng có ra tay làm những trò gian lận, đừng có dung trên người anh ấy, nếu không khi tôi ra tay, hậu quả cô chưa chắc có thể chống cự được.”
Trên mặt cô ta vốn dĩ khá bình tĩnh và dịu dàng, vì những lời nói này của tôi liền hiện lên một vẻ khinh thường, “Hóa ra cô tới đây là để thị uy.”
Tôi thong dong mỉm cười, “Chờ đến khi nào cô có bản lĩnh chấn động được tôi, trở thành sự uy hiếp của tôi, tôi lại làm những hành động này cũng muộn, hiện tại năng lực của cô còn quá kém, tôi chỉ là cảnh cáo cô, đừng tự đào mồ chôn mình vì chỗ đứng của cô.”
Cô ta cười duyên vén mái tóc dài của mình lên, đưa ngón tay trỏ bên phải mới vừa bôi sơn móng tay lên thổi thổi, “Nếu cô coi thường tôi như vậy, cũng đã không tới. Bị một người phụ nữ có lực hấp dẫn hơn bản thân mình uy hiếp đến đại vị, cô còn không phải là đang sợ điều này sao.”
Cô ta nói xong ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm trên trần nhà chưa có bật thủy tinh đèn lên, vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ đôi hồng nhuận môi nói, “Chuyện mang thai này mà, côn về dặn dò người đàn ông của cô, nếu anh ta muốn bắn tinh trùng vào trong tôi cũng không còn cách nào khác. Người đàn ông khi đang trong trận mây mưa, trên phương diện này cẩn thận thì thật là cẩn thận, không cẩn thận thì nơi nào cũng lưu lại giống nòi, những vị khách khác muốn tôi mang thai tôi cũng không chịu, nhưng mà là anh ấy thì được.”
Cô ta cười giống như một con hồ ly, “Người đàn ông tốt ai cũng không muốn buông tha, làʍ t̠ìиɦ nhân hay là làm vợ thì đều phải dựa vào bản lĩnh, bản lĩnh của cô lớn tôi chấp nhận điều đó, bản lĩnh của cô không bằng tôi, cô cũng phải chấp nhận. Cô nói đúng, tôi xác nhận tôi muốn thế vị trí của cô.”
Cô ta ném lọ sơn móng tay ném lên trên giường, có một làm hương thơm thổi đến bên người tôi, “Tôi đã ở nơi này rất lâu rồi, rất nhiều vị khách muốn bao nuôi tôi, muốn chuộc tôi ra để tôi làʍ t̠ìиɦ nhân của bọn họ, tôi đều từ chối, tôi chán ghét những người đàn ông có bộ dạng xấu xí đó, làʍ t̠ìиɦ trừ tiền ra, cũng rất thoải mái. Con mồi mà tôi đợi đã lâu như vậy xuất hiện, tại sao tôi lại không cần chứ.”
Cô ta ngừng ở ta trước tôi, cúi đầu nhìn tôi, “Tôi cảm thấy tôi sẽ yêu anh ta, cô có được một người đàn ông ưu tú như vậy, tôi rất hâm mộ cô, tôi là một người phụ nữ biến sự hâm mộ thành động lực, đi tranh đoạt đàn ông.”
Tôi buông chiếc bật lửa thêu mà vẫn luôn chơi đùa trong tay xuống, thong thả từ trên sô pha đứng lên, “Vậy sao, tranh đàn ông với tôi.”
Cô ta nhướng mày cười nhạt, “Đàn ông còn không phải là phải tranh giành sao.”
Rất nhiều năm không gặp được đối thủ như vậy, dứt khoát thẳng thắn, phong tình quyến rũ, lại rất biết giả vờ, đừng nói kỹ nữ, cô ta là người xuất sắc nhất trong những người mẫu trẻ và đám tình nhân, đứng trước mặt cô ta cũng phải cân nhắc lại nhiều lần.
Ngón tay tôi nhẹ nhàng thắt chiếc thắt lưng quanh eo cô ấy, trước mắt bỗng nhiên hiện lên bộ dạng tôi lần đầu tiên gặp Chu Dung Thành, cũng là cùng một loại váy như vậy, bị anh ta hấp cạp váy lên, rồi sau đó tới người phụ này xuất hiện, từ bên trong di chuyển ra ngoài, càng cực kỳ giống trong tiệc mừng thọ của sở trưởng Hồ, tôi xuất hiện với dáng vẻ cực kì xinh đẹp.
Tôi cười nhạo nói, “Em gái, em đây là tự tin quá mức rồi.”
Tôi buông thắt lưng của cô t ra, “Có thể đánh vài hiệp với tôi, coi như là cô cũng khá giỏi, kể cả thắng tôi, cô còn vẫn kém hơn một chút sức nóng.”
Tôi nghiêng người về phía trước, để đôi môi mình dựa vào gần lỗ tai của cô ta, “Tôi còn chưa sử dụng đến thủ đoạn của mình, cô tốt nhất đừng nghĩ muốn đánh bại tôi.”
Cô ta né tránh về phía sau, “Nhưng anh ấy không có cảnh cáo tôi.”
Cô ta mỉm cười vuốt tóc sang một bên, “Hiện tại cô cũng đừng quá lo lắng, qua một khoảng thời gian nữa thì khó nói, thủ đoạn mê hoặc đàn ông của tôi, còn không có ai có thể chống cự nổi.”
Mặt tôi không cảm xúc, khi cô ta đang nở nụ cười đắc ý nhất liền hạ tay xuống cào một vệt thật mạnh, và đánh cô ta thêm một cái tát, cô ta hiển nhiên không nghĩ tới tôi sẽ đánh cô ta, hơn nữa đánh đến mức tàn nhẫn như vậy, tôi cảm giác được chính lòng bàn tay của mình tê tê, mặt cô ta cũng nhanh chóng sưng đỏ lên.
Cô ta ôm mặt cả nửa ngày cũng vẫn chưa lấy lại được tinh thần, tài xế mở cửa, ở giữa tôi và cô ta tài xế luôn để giữ một khoảng cách khoảng một cánh tay, phòng ngừa cô ta xông tới đánh tôi, tôi từ trên bàn trà rút ra một tờ giấy, lau lau trên bàn tay đã đánh cô ta, trong mắt cô ta nổi lên hơi nước, tôi không có bất kì sự do dự nào đem giấy đã vo lại ném vào trên mặt cô ta, “Nếu cô không biết trời cao đất dày, vậy thì hãy nhìn xem ai là người có bản lĩnh, có thể cười đến cuối cùng.”