Tôi sợ hãi tới mức sắc mặt trắng bệch. Tôi biết ông ta đang nổi giận. Chu Dung Thành rất hiếm khi bại lộ cảm xúc của mình, trừ phi ông ta tức giận đến cực hạn. Ông ta siết chặt cằm tôi. Thư ký thấy cảnh này thì im lặng dâng tấm chắn lên, tôi bị bao vây trong bóng đêm kín không kẽ hở, trong không khí tràn ngập khí tức đáng sợ của ông ta.
Tôi cho rằng ông ta sẽ đánh tôi. Tôi không rõ Chu Dung Thành có ham thích đánh phụ nữ hay không, dù sao ông ta từng ở trên giường đánh tôi, bóp rất nhiều dấu tay trên mông và trên eo tôi, không phải là vì phẫn nộ, mà là quá sung sướиɠ. Ông ta từng liếʍ tai tôi nói tôi thật khít, khít y hệt trinh nữ, kẹp cho ông ta suýt nghẹt thở.
Thực ra đó là thuật súc âm mà chị Bối dạy tôi. Khi đàn ông tiến vào thì dùng sức co thắt phần bụng và phần ông, vậy thì phần trong đùi sẽ căng cứng, chỉ cần hàng của đàn ông đủ lớn thì chắc chắn sẽ cảm thấy tiến vào rất khó, nhưng lại không có tác dụng với hàng nhỏ. Chu Dung Thành cũng thực sự thích, chẳng qua là quá mệt mỏi.
Tôi nhắm mắt lại không dám hít thở, nhưng cơn đau trong tưởng tượng của tôi không ập tới, ông ta chỉ ngậm môi tôi, dùng sức cắt nát lưỡi tôi. Máu chảy ra, chỉ thoáng chốc tôi đã đau đớn đến nỗi ướt đẫm mồ hôi, ông ta bóp cổ tôi không cho tôi kêu, nuốt chửng tiếng nức nở vào miệng. Ban đầu ông ta còn mang theo tức giận, đến sau này đều bị tính dục lấn át. Một tay ông ta trói buộc tôi, một tay cởi quần, ông ta nói với tai tôi rằng nếu muốn đàn ông thì tôi sẽ thỏa mãn em.
Nghe tiếng váy của tôi bị xé, thư ký ý thức được xảy ra chuyện gì. Anh ta đẩy cửa xe đi xuống, cầm thứ khác chặn biển số xe. Người trong cục cảnh sát thành phố đều biết xe của Chu Dung Thành, sẽ gây ảnh hưởng không tốt, tôi cũng không ngờ ông ta lại to gan làm ngay bên ngoài cục cảnh sát như vậy.
Tôi nằm trên ghế, ông ta ép tôi mở hai chân tiến vào từ đằng sau. Tôi còn chưa ướt, cây hàng to đùng của ông ta đâm xuyên qua người tôi mà không có một chút dạo đầu nào, tôi suýt nữa đau đến ngất xỉu. Tôi lớn tiếng kêu lên, ông ta bịt miệng tôi lại, ngực kề sát trên lưng tôi, thúc mạnh một phát, hỏi tôi bằng giọng đáng sợ, thoải mái không? sướиɠ không? Hài lòng không? Tôi lắc đầu, nức nở nói không dám nữa.
Cuối cùng, Chu Dung Thành gầm lên một tiếng ôm chặt tôi. Tôi ngồi trên đùi ông ta, ông ta đỡ eo tôi thúc mấy cái cuối cùng, run rẩy đè đầu tôi lại hôn tôi. Khoang miệng của ông ta rất sạch sẽ, không hề tanh tưởi như mấy kim chủ trước của tôi. Kỹ thuật hôn của ông ta cũng rất thành thạo, chỉ cần dùng lưỡi ông ta cũng có thể khiến phụ nữ nổi điên. Tôi chưa từng thấy người đàn ông nào có thể hôn cho phụ nữ thoải mái đến thế.
Chu Dung Thành thở hổn hển dư vị lại, còn chưa rút ra từ trong người tôi, tôi vẫn có thể cảm nhận được sự bàng trướng của ông ta, tôi dùng sức lực cuối cùng ôm bờ vai đầy mồ hôi của ông ta. Tôi biết ông ta đã tha cho tôi, kể từ khi ông ta dung hợp với tôi mà không cần bất cứ biện pháp tránh thai nào.
Chu Dung Thành say mê thân thể tôi, say mê đến mức ông ta không so đo thân thể của tôi mà hôn mỗi một vị trí trên thân thể tôi. Những chị em làm nghề này đều biết, giường chiếu là ôn nhu hương mà chúng tôi lấy lòng đàn ông, tất cả đều vì mục đích đạt được sự yêu thích của kim chủ. Xúc động lớn nhất của Chu Dung Thành đối với tôi là ông ta không ghét bỏ tôi.
Trong giới này mỗi khi đi theo một người đàn ông đều là một bộ huyết lệ sử. Đắc ý phong cảnh nhất cho nguời ngoài xem, khổ sở đau đớn nhất đều tự nuốt vào. Kim chủ làm quan biến thái, kim chủ kinh doanh gian trá, đều không phải là hạng tầm phào dễ tính kế, vớt một khoản tiền hao tổn bao nhiêu tâm cơ.
Lúc trước Ái Ly từng đi theo một cán bộ xuất ngũ ủy ban quận, hơn sáu mươi tuổi, mỗi lần đi tìm Ái Ly đều uống thuốc trước, lấy thắt lưng cột cô ta trên giường, dùng thắt lưng quất. Cô ta kêu càng thảm thì ông ta lại càng hưng phấn, rất nhiều lúc không chơi bình thường thì đều trực tiếp BJ. Ái Ly nói cô ta chưa bao giờ thấy cái nào tanh hôi đến thế, nơi đó toàn là lốm đốm đồi mồi cùng nếp nhăn, lúc đó cô ta thậm chí chỉ muốn chết, nhưng cô ta không dám chạy, cô ta có thể thoát khỏi lòng bàn của loại đàn ông có quyền thế như vậy sao? Trò chơi của giới thượng lưu, quyền quý không kêu dừng thì phụ nữ không có tư cách dừng lại.
Những người đàn ông này luôn ghét bỏ căm thù tình nhân, họ chỉ biết hưởng thụ cùng đòi hỏi, hoàn toàn không suy xét tôn nghiêm cảm nhận của tình nhân. Chu Dung Thành cho tôi cảm nhận được mình là con người, thậm chí đôi lúc giống như vợ ông ta, chỉ cần tôi không chọc giận ông ta thì ông ta sẽ cho tôi cuộc sống có tôn nghiêm, chứ không phải là đồ chơi tiết dục.
Tôi vẫn không hiểu tại sao ông ta trà trộn chốn quan trường bao lâu nay, chưa từng để lại nhược điểm cho người khác, tại sao lại chết dưới hai chữ “Sắc đẹp”?
Thư ký từ bên ngoài ngồi vào xe, anh ta gõ tấm chắn hỏi bây giờ về sao? Chu Dung Thành vẫn không nhúc nhích, ôm tôi thở dốc, tôi đành phải trở lời giúp ông ta rằng trở về biệt thự. Sau khi tài xế khởi động máy, tôi nhìn chằm chằm mái tóc ướt sũng của ông ta: “Tại sao ngài lại tìm ông Rỗ muốn em? Ngài thích em à?”
Thân thể nóng bỏng của Chu Dung Thành hơi cứng đờ. Tôi chờ thật lâu mà ông ta không hề đáp lại. Tôi dùng bộ ngực trần trụi của mình cọ mặt ông ta. Mỗi lần tôi khiêu khích ông ta sau khi xong chuyện bằng kiểu này, ông ta đều sẽ không nhịn được đè tôi ra làm thêm lần nữa. Có lẽ tôi chính là người phụ nữ duy nhất thấy Chu Dung Thành mất khống chế, ngay cả vợ ông ta chắc gì cũng đã thấy?
Đàn ông nếu đã bao nuôi tình nhân thì chắc chắn sẽ đồng sàng dị mộng với vợ mình, chẳng qua ngại cho danh dự không thể ly hôn mà thôi. Bảo mẫu nói tình cảm của ông ta với vợ rất tốt, khi đó tôi hỏi bà ấy sao lại biết, bà ấy bảo cục trưởng cực kỳ nghe lời phu nhân, phu nhân không cho ông ta hút thuốc thì ông ta sẽ dụi tắt, phu nhân hắt xì một cái ông ta cũng vô cùng khẩn trương.
Đàn ông trên chốn quan trường giỏi diễn kịch nhất, từ đầu tới chân đều viết hai chữ dối trá. Ngay cả ánh mắt của họ cũng biết lừa gạt người khác, Chu Dung Thành càng là người xông ra từ quan trường, ông ta muốn giấu diếm thì ai có thể nhìn thấu?
Ông ta vùi mặt trước ngực tôi gặm cắn, trong tầm mắt tôi chiếu rọi ánh đèn mờ ngoài cửa sổ, gương mặt của ông ta như ảo ảnh, ánh sáng sặc sỡ chiếu rọi, ông ta đắm chìm trong cám dỗ ôn hương nhuyễn ngọc của tôi, thật lâu sau mới dừng lại, mặc quần áo cho tôi, lại hỏi tôi, tôi nói tôi thích cục trưởng Chu. Lúc ông ta mỉm cười, khóe mắt có nếp nhăn rất nhỏ: “Thích tiền của tôi hay quyền của tôi?”
Tôi ôm cổ ông ta, nở nụ cười quyến rũ: “Đều thích, em càng thích sự dũng mãnh của cục trưởng Chu.”