- Cô có 10p chuẩn bị, 10p sau tôi ở dưới nhà đợi cô.
– ANH LÀ CÁI GÌ MÀ BẮT TÔI PHẢI NGHE THEO HẢ?
- 10p đếm ngược bắt đầu.
– Anh…Alô…alô…alô…CON BÒ CHẾT BẦM.
10p sau nó cũng bước phải ra khỏi nhà với một sự thay đổi theo phong cách khác khá bất ngờ, váy xòe màu hồng nhiều tầng kết hợp với chiếc áo sơmi tay kiểu cũng hồng nốt, nhìn nó thanh tao, dịu dàng, quyến rũ như một nàng công chứ xinh đẹp vậy, ko còn cái vẻ mạnh mẽ, sexy thường ngày của chị hai thế giới ngầm nữa.
– “Cô cũng biết nghe lời quá ha!” – Thành Phong cũng phải đứng hình 10s trước vẻ đẹp của nó nhưng sau đó định thần lại một cách nhanh chóng và ko quên lên tiếng châm chọc còn gương mặt đã rần đỏ lên.
– Vậy thôi, tôi vào nhà đây, pp anh.
– Khoan.
– Gì?
– Lên xe đi.
– Đi đâu?
– THÌ CÔ LÊN ĐI.
Nó nén giận hậm hực trèo lên xe như vũ bão mặt kệ cái tên kia muốn phì cười trước thái độ vô cùng trẻ con của nó lúc này.
Chiếc xe băng băng trên đường một cách chậm rãi khiến mọi người xung quanh phải ngất ngây trước vẻ đẹp của đôi tình nhân này, nam thì cường tráng với hai màu đen trắng đồng bộ đơn giản nhưng ko dấu đi vẻ trẻ trung sôi động, nữ thì một màu hồng tự nhiên thanh thoát như tiên giáng trần. Họ quả thật là đôi tiên đồng ngọc nữ vừa xuống giới.
– “Ăn kem nhá?” – Hắn dừng xe trước một hàng kem khá khang trang rồi quay mặt sang nhìn nó hỏi.
– Thì anh cũng dừng xe lại rồi đấy thôi. Mà sao tự nhiên hôm nay lại rủ tôi ăn kem vậy?
– Bộ ko được hả? Hôm nay tôi ko muốn gây lộn, ăn kem thôi.
Nói rồi hắn kéo tay nó chạy ngay vào quán, hai người chọn chỗ gần với cửa sổ để có thể quan sát được thế giới bên ngoài. Mọi người bên trong đều ngước mắt lên trọng trầm trồ khen ngợi nó và hắn. Người con gái thì như một nàng công chúa mềm mại, trong sáng, thánh thiện, mong manh, dễ vỡ. Người con trai như một vị hòang tử tinh khôi, lạnh lùng mạnh mẽ nhưng luôn dịu dàng và hiền lành trước nàng công chúa của mình.
– “Hiểu Minh, cô ăn gì?” – Hắn nhìn nó mỉm cười ngất ngây làm cho tim của các cô gái trong quán đều đập liên hồi như muốn vị hoàng tử kia thuộc về mình mà chỉ cười với mình mà thôi.
– “Tôi ăn kem sôcôla và uống capuccino” – Nó đáp lại hắn với một nụ cười cũng làm điên đảo những tên con trai trong quán đồng thời ngã lăn ra đất xịt máu mũi.
– “Hai vị dùng gì ạh?” – Một cô phục vụ nhanh nhẩu chạy đến cúi mình ỏng ẹo “khua tay múa menu” trước mặt hắn làm nó nhìn gai gai mắt vô cùng.
– “Cho chúng tôi hai kem sôcôla, một capuccino và một càfê đen” – Vẫn gương mặt lanh băng ko nhìn cô phục vụ mà vẫn gọi món như thường làm tim cô ta chợt khó chịu phải nhăn mặt âu sầu nhìn mà muốn cười.
– Vâng. Anh chị chờ trong giây lát ạ!
Nó ngước nhìn hắn bất giác nhoẻn miệng cười.
– Cô cười cái gì thế?
– Cười gì đâu, tại tôi đang suy nghĩ xem hôm nay anh ăn phải cái gì mà có lòng tốt dụ tôi đi ăn kem thế này.
– Đưa cô đi ăn, tôi trả tiền mà kêu tôi dụ hả? Bổn thiếu gia chẳng qua chỉ cảm ơn cô vì đã cứu em gái tôi thôi.
– “Thế thôi à? Nếu vậy ko cần phải làm phiền tới đại thiếu gia đâu, dù là ai thì tôi cũng cứu”.
– Với lại…
– Với lại cái gì?
– Tôi…tôi cũng muốn…đi ăn với cô nữa.
Mặt hai người ko hẹn mà cùng đỏ rần lên như cà chua chín sau câu nói đó. Trong lòng Thành Phong thì nghĩ ko biết cô ấy có hiểu lòng mình ko nữa, ko biết có nên nói ra bây giờ ko nữa. Còn nó thì cứ thấp thỏm, lần đầu thấy hắn ta mắc cỡ, trông cũng …dễ thương ra phết ấy nhỉ. Lúc này phục vụ mang đồ ăn ra đã vô tình xóa đi cái ko gian ngượng ngùng giữa hai người. Nó nhìn thấy mặt hắn chụ ụ trông dễ thương cực, liền lấy tay quết một miếng kem phết lên mặt hắn.
– “Này!” – Bên ngoài thì vờ tức giận cực điểm nhưng trong lòng thì lại vui hơn nhiều, rồi hắn cũng dùng tay làm động tác tương tự.
Cả hai cùng phá cười thật vui khiến cho mọi người xung quanh chết đứng tập hai trước bức tranh sinh động vô cùng giữa hoàng tử và công chúa đùa giỡn.