Rể Quý Trở Về

Chương 84

Trước Sau

break
Chương 84: Nôn nóng

Dương Hiên bình tĩnh gật đầu.

“Là tôi.”

Tất cả mọi người trong phòng làm việc đều chăm chú xem phản ứng của thầy hiệu trưởng thế nào, nhìn thấy sắc mặt hiệu trưởng biến đổi, tất cả đều cho rằng Dương Hiên sẽ phải chịu sự mắng mỏ của hiệu trưởng.

Không ngờ…

Hiệu trưởng cong lưng cúi sâu xuống trước mặt Dương Hiên.

“Thật xin lỗi, thầy Dương, là tôi sơ suất quá, không chào hỏi tiếp đón cậu chu đáo, khiến cậu bị người khác sỉ nhục, thành thật xin lỗi.”


Tất cả mọi người trợn mắt há mồm chết lặng, người này có lai lịch gì, sao có thể khiến hiệu trưởng cúi đầu khom lưng xin lỗi?

Lưu Hạo Nhiên sững sốt đứng ngẩn tò te, kéo vạt áo sau lưng hiệu trưởng, trong miệng không ngừng lải nhải, hi vọng hiệu trưởng uống nhầm thuốc hồ đồ có thể tỉnh táo lại để nhìn rõ bộ mặt thật của Dương Hiên.

“Đợi đã, hiệu trưởng, tôi từng quen biết cậu ta, quá khứ của cậu ta tôi đều biết, cậu ta không thể nào là sinh viên tốt nghiệp khoa hóa học ở học viện 911 gì đó, cậu ta căn bản là…”

Dương Hiên thật ra là giáo sư đặc biệt do cấp trêи của bộ giáo ɖu͙ƈ cử xuống, cấp trêи đã dặn dò hiệu trưởng phải tiếp đón Dương Hiên chu đáo, không ngờ ngày đầu tiên đến đây đã gặp phải chuyện lúng túng khó xử như vậy, trong lòng hiệu trưởng bực bội khó chịu, hất mạnh cánh tay Lưu Hạo Nhiên, “Im miệng, tất cả tài liệu liên quan đến Dương Hiên, hệ thống của bộ giáo ɖu͙ƈ quốc gia đều đã xác thực rồi, không thể có vấn đề gì được.”

“Cái gì? Bộ giáo ɖu͙ƈ đã từng xác thực rồi ư? Sao có thể chứ?”

Hiệu trưởng chẳng thèm quan tâm đến bộ dạng không thể tin nổi của Lưu Hạo Nhiên, ông ấy ném thẳng cho hắn một tập tài liệu chứng minh thân phận và trình độ học vấn của Dương Hiên.


Lưu Hạo Nhiên trừng to mắt nhìn chằm chằm vào tập tài liệu, hận không vạch trần sự thật sau đống giấy tờ trêи tay.

Tuy nhiên, làm sao có thể? Trong tài liệu viết rất rõ ràng về lí lịch cuộc sống của Dương Hiên sau khi tốt nghiệp, không khác biệt lắm so với những gì lúc nãy hắn nhìn thấy Dương Hiên điền vào.

“Thành tích của cậu rõ ràng không cao, thành tích môn hóa học lại càng thê thảm, tốt nghiệp trung học không bao lâu cậu đã kết hôn, sao có thể học thi vào trường đại học ở Thủ Đô còn, còn đạt đến học vị tiến sĩ?”

Dương Hiên lấy ra một tờ khăn giấy, lau những giọt nước bọt bị bắn tung tóe vào mặt: “Chẳng lẽ trêи đời này không cho phép người khác tích cực học tập cầu tiến sao?”

Đúng vậy, vì một số chuyện mới phải nghỉ học giữa chừng, bây giờ có điều kiện, không thể ra sức học tập nghiên cứu lần nữa sao?

Mọi người trong phòng bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Mặc dù hiệu trưởng nói Dương Hiên đã thông qua cuộc kiểm tra trình độ của bộ giáo ɖu͙ƈ, phần lớn mọi người đều đã tin tưởng, nhưng nhìn bộ dạng nói có lý, chắc chắn như đinh đóng cột của Lưu Hạo Nhiên, cũng không giống đang lấy việc công trả thù riêng, khiến bọn họ lại có chút do dự.

Bây giờ hiệu trưởng lấy ra chứng cứ xác thực, bọn họ cũng không thể không tin tài liệu của Dương Hiên đều là thật.


Khuôn mặt Lưu Hạo Nhiên đỏ bừng, ánh mắt giận dữ phẫn nộ tột cùng, nghe thấy tiếng xì xào giễu cợt xung quanh, hắn điên tiết ôm lòng oán hận.

Từ khi hắn được thăng chức lên làm phó chủ nhiệm tới nay, chưa từng xảy ra chuyện xấu hổ lớn như vậy, người khác chê trách lại bị mất mặt làm trò cười cho thiên hạ.

Lưu Hạo Nhiên mắt chặt nắm đấm, ánh mắt u ám đen như mực.

Hắn không tin thành tích học tập của Dương Hiên cao như vậy, học lại một năm có thể thi đỗ vào trường đại học Thủ Đô, chỉ trong một thời gian ngắn đạt được học vị tiến sĩ.

Lưu Hạo Nhiên nhớ đến cậu của hắn, ông ấy là giáo sư ở trường đại học Lĩnh Nam tiếng tăm vang dội, đóng góp to lớn cho khoa hóa học, rất có uy tín và danh tiếng trong các trường học lớn của cả nước, ông ấy luôn là người dẫn đầu có quyền uy trong mỗi hoạt động có liên quan đến khoa hóa học.


Hơn nữa lời nói của cậu hắn cũng rất có trọng lượng, làm người lại vô cùng chính trực ngay thẳng, ngay thẳng đến mức ban đầu khi hắn nhờ cậy ông ấy tạo quan hệ để dễ dàng vào trường, ông cậu nghiêm minh của hắn không chút do dự mà từ chối thẳng thừng, còn mắng té tát hắn một trận, cuối cùng ném cho hắn một tập tài liệu ôn thi, ngày đêm học tập khổ sở hắn mới có thể vào được trường đại học Lĩnh Nam.

Có thể tưởng tượng được, cậu của hắn chính trực ngay thẳng đến mức nào, nếu để ông cậu bảo thủ chính trực của hắn biết được Dương Hiên dựa vào quan hệ mới có thể vào được đây, cho dù không thể làm gì được Dương Hiên nhưng cũng đủ khiến Dương Hiên không trụ nổi trong khoa này.

Lưu Hạo Nhiên quyết định lát nữa sẽ đi tìm cậu hắn, vạch trần bộ mặt thật của Dương Hiên.

Dương Hiên bị vây quanh bởi hiệu trưởng và các giảng viên khác, tâng bốc xin lỗi nịnh bợ một phen, giống như ngôi sao sáng nổi bật giữa bầu trời, khiến người khác chói mắt đồng thời cũng làm người ta ghen ghét đố kị.

Lưu Hạo Nhiên gương mặt u ám căm phẫn nhìn Dương Hiên, rồi ra khỏi phòng.

Dương Hiên, cậu cứ ở đó mà đắc ý đi, đợi lát nữa cậu tôi tới, tập tài liệu của cậu là thật hay là hàng giả bỏ đi, nhìn một cái là biết liền, Dương Hiên, chúng ta đợi mà xem!

Chuyện báo cáo chấm dứt ở đây, Dương Hiên từ chối lời mời dùng cơm của hiệu trưởng, anh trở về chỉnh sửa lại tài liệu, anh mắt chăm chú nhìn vào đống giấy tờ.

Đường Thiên Hào, người đứng đầu trong gia tộc trộm mộ là một trong những mục tiêu nhiệm vụ lần này, con trai của Đường Kế Đức, đang học đại học năm thứ hai ở trường đại học Lĩnh Nam, sinh viên khoa hóa học, đang theo đuổi Trần Trừng – hoa khôi của trường đại học Lĩnh Nam.

Trần Trừng. . . Dương Hiên chăm chú suy nghĩ đến cái tên đã lọt vào tai anh hai lần trong ngày hôm nay, bỗng nhiên hồi tưởng lại hình ảnh cô gái xinh đẹp đáng yêu lúc nãy anh vừa gặp.

Anh và cô gái này đúng là có duyên.

Bên kia, Lưu Hạo Nhiên nuốt khôi trôi cục tức, nổi giận đùng đùng, đến tìm giáo sư Đinh Nhất Vị của trường đại học Lĩnh Nam vào giờ cơm tối.

Đinh Nhất Vị nhìn thấy Lưu Hạo Nhiên gương mặt giận dử bất bình, không nói gì nhiều, chỉ chào hỏi rồi cùng ăn bữa tối.


Trong bữa cơm, Lưu Hạo Nhiên cố gắng kìm nén một lúc lâu, nhìn Đinh Nhất Vị và mợ của hắn ăn gần xong, hắn mới nói ra ý đồ lần này hắn đến đây.

“Cậu, cậu luôn là một người ngay thẳng thanh liêm trong khoa hóa học ở trường đại học Lĩnh Nam, trong mắt không cho phép có hạt cát bụi nào, nhưng cậu biết không, khoa hóa học mà cậu một mực bảo vệ sự trong sạch, đang bị ô uế bởi những kẻ không có năng lực và những kẻ nhận hối lộ.”

Đinh Nhất Vị nhíu mày lại, đặt chén đũa xuống bàn, khuôn mặt nghiêm túc nhìn Lưu Hạo Nhiên. “Nói cho rõ ràng, đừng nói những lời vòng vo sáo rỗng, muốn nói gì thì cứ nói thẳng.”

Lưu Hạo Nhiên che dấu sự khoa trương lúc nãy trêи khuôn mặt hắn, trong lòng đầy căm phẫn.

“Cậu, cậu biết không, chiều nay có một giảng viên đến văn phòng làm việc, người đó là bạn học thời trung học của cháu. . .”

Đinh Nhất Vị vừa nghe vừa gật đầu bày tỏ mình đang chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng lại tỏ ý bảo Lưu Hạo Nhiên tiếp tục.

“Dương Hiên hồi còn học cấp ba, thành tích như thế nào cháu còn không rõ sao? Hầu như mỗi học kì thành tích của cậu ta đều xếp hạng chót ở cuối lớp, rõ ràng học kì cuối cùng đã thôi học, hơn nữa nghe nói vì ham mê tiền tài, còn đi ở rể nhà người ta, người học vấn nông cạn như vậy sao có thể là tiến sĩ tốt nghiệp khóa 911 gì đó được chứ?”

Đinh Nhất Vị càng nghe càng cau chặt chân mày, hiển nhiên đã tức giận, Lưu Hạo Nhiên thầm mỉm cười trong bụng, tiếp tục thêm dầu vào lửa.


“Dương Hiên rõ ràng đang giở trò lừa bịp, cháu đã nhắc nhở, nhưng kết quả hiệu trưởng lại bao che cho cậu ta, hiệu trưởng cầm ra một đống tài liệu không xác thực đưa cho mọi người, giúp Dương Hiên tiếp tục lừa gạt vượt qua trót lọt.”

“Nhưng cháu không tin, Dương Hiên là người thế nào, đức hạnh ra sao, bên trong là kẻ ngu ngốc, hay người có kiến thức uyên bác, cháu đây rõ mồn một, mới chỉ trong vài năm ngắn ngũi sao hắn có thể biến thành giáo sư đặc biệt được bộ giáo ɖu͙ƈ quốc gia xác thực chứ.”

“Cháu chắc chắn đến 80%, vợ của tên Dương Hiên ăn bám này rất giàu có, đã mua tài liệu giả và đút không ít tiền cho hiệu trưởng, nếu không hiệu trưởng cũng sẽ không như chó vẩy đuôi ân cần niềm nở vây quanh hắn như vậy.”

Lưu Hạo Nhiên hồ hởi nói và chú ý quan sát biểu cảm trêи mặt cậu hắn, mà nét mặt Đinh Nhất Vị lúc này quả nhiên giống những gì hắn tưởng tượng.

“Trường đại học Lĩnh Nam còn có chuyện thế này sao ?”

Đinh Nhất Vị hết sức phẫn nộ, đập mạnh xuống bàn, bát canh chưa ăn hết ở trêи bàn bị rơi tung tóe khắp nơi, có thể thấy người này kϊƈɦ động đến mức nào.

“Đúng vậy, trường đại học Lĩnh Nam chịu sự quản lý và giám sát của cậu, tất cả đều trong sạch liêm minh, không ngờ lại đột nhiên xuất hiện một tên chuột thối như vậy, cho nên, cậu, nếu cậu không quan tâm, thì sau này trường đại học Lĩnh Nam sẽ trở thành thiên hạ của đám chó má chuyên đi cửa sau hối lộ, con sâu làm rầu nồi canh.”

Đinh Nhất Vị đã bị Lưu Hạo Nhiêu gợi dậy tinh thần chính nghĩa căm ghét sự giả dối, hắn ta tranh thủ thời cơ, hoàn thành mục tiêu cuối cùng.

Đinh Nhất Vị nắm chặt nắm đấm, gương mặt nghiêm nghị chính trực.

“Ta lại muốn xem xem tên chuột thối này làm sao có thể phá hủy sự thanh liêm trong sạch của trường đại học Lĩnh Nam, ngày mai ta sẽ đi gặp hắn.”

Đã đạt được mục đích, Lưu Hạo Nhiên cũng không nán lại nói chuyện với ông cậu bảo thủ cứng nhắc, hắn chào tạm biệt rồi nhanh chóng về nhà, mang âm mưu thâm độc và nụ cười nham hiểm chìm vào mộng đẹp.

Còn Dương Hiên vẫn chẳng hay biết gì, sau một giấc ngủ ngon, sáng sớm anh cần tập giáo án mà hôm qua trước khi ngủ anh đã chỉnh sửa xong, một lần nữa đi qua khu nhà tập thể cũ kỹ, bước lên xe buýt đến trường đại học Lĩnh Nam.

Lần này đường đi không chút trở ngại, cũng không phát sinh chuyện gì bất ngờ.

Dương Hiên ăn sáng xong, nhìn vào đồng hồ chỉ còn hai phút nữa, anh bước vào giảng đường bậc thang đang huyên náo.

Giảng đường bậc thang có thể chứa mấy trăm người, bình thường lớp học nào bao gồm tất cả sinh viên của cả khoa, mới lựa chọn sử dụng giảng đường bậc thang.

Khoa hóa học có hơn ba trăm sinh viên, ngồi gần kín hết các vị trí trong giảng đường, mọi người trò chuyện hăng hái sôi nổi, cũng chẳng ai chú ý đến nam thanh niên xa lạ vừa bước vào, dẫu sao trong khoa này mỗi người cũng chỉ quen biết vài người, hơn nữa thỉnh thoảng những sinh viên khoa khác cũng sẽ tới nghe giảng, bọn họ căn bản không ngờ đến thân phận giảng viên khoa hóa học của Dương Hiên.

Nhưng bọn họ không nghĩ đến, không có nghĩa là Trần Trừng không suy nghĩ.

Hôm qua Dương Hiên cũng không tới tìm cô, trong thâm cô còn đang tiếc nuối vì quên chưa hỏi phương thức liên lạc của vị anh hùng, dẫn đến việc hai người bị mất liên lạc, cô mất đi cơ hội báo đáp ân tình.

Không ngờ hôm nay vừa lên lớp, vị anh hùng vô danh ngày hôm qua lại xuất hiện ngay trước mắt, hơn nữa còn đi về phía bục giảng.

Trần Trừng nhớ lại chuyện hôm qua cô hỏi anh có phải là sinh viên trường đại học Lĩnh Nam hay không, đối phương chỉ lắc đầu, đó chính là sự phủ nhận.

Đúng lúc này tiếng chuông vang lên, giảng viên khoa hóa học vẫn chưa tới, vị anh hùng vô danh kia vẫn đứng trêи bục giảng.

Trần Trừng trong lòng hồi hộp, anh ấy không phải là giảng viên mới của khoa hóa học chứ?

“Chào mọi người, tôi là Dương Hiên, bởi vì giảng viên hóa học trước đây đang trong thời gian nghỉ ngơi về nhà chờ sinh em bé, cho nên những bài giảng khoa hóa học tiếp theo sẽ do tôi phụ trách giảng dạy.”

Đám sinh viên nghi hoặc về thân phận của Dương Hiên bỗng nhiên xôn xao bàn tán.

Nhìn Dương Hiên mới chừng hai mươi tuổi, cũng chỉ lớn hơn bọn họ hai đến ba tuổi là cùng, một giảng viên trẻ tuổi như vậy, e là vừa tốt nghiệp đại học, vậy thì có thể có tài cán học vị gì chứ?

Đại học Lĩnh Nam thiếu nhân tài đến mức độ nào, mới lựa chọn qua loa một giáo viên thực tập đến giảng dạy những sinh viên ưu tú trong khoa hóa học bọn họ chứ?

Đám sinh viên bực tức oán trách trong lòng, có người không nhịn được liền trực tiếp tỏ thái độ bất mãn với Dương Hiên.

“Thầy ơi, thầy mới vừa tốt nghiệp đại học, đã tới giảng dạy đám sinh viên ưu tú này, như vậy có hơi nôn nóng quá không?”

————————

 

break
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc