Chương 396: Vào gia tộc Bắc Minh
Nghe thấy vậy, Trương Hạo thầm thở phào nhẹ nhõm. Nhưng sắc mặt không hề thay đổi, tiếp tục tập trung tinh thần tu luyện.
Sau vài ngày, lượng doanh thu bán hàng của Andrew đã bán ra được một nửa, kiếm được một trăm triệu tệ. Kết quả này khiến Andrew rất vui mừng, với thành tích như vậy ông ta có thể thu hút được sự chú ý của Cữu lão gia, sau đó sẽ để cho ông ta tiếp quản nhiều công việc kinh doanh hơn nữa.
Gia tộc Bắc Minh đã xác định được mục tiêu là Andrew, không phải vì bọn họ tìm được chứng cứ Dương Hiên để lại, mà thông qua lượng hàng hóa gần đây của Andrew.
Nhưng họ không biết rằng Dương Hiên và Andrew đang ở cùng nhau, vì vậy bọn họ không cho rằng hai người cùng một phe. Điều này làm tăng cảm giác bí ẩn của Dương Hiên và anh có thể tránh được việc bị lộ thân phận.
Đêm đến, khi Dương Hiên đang chuẩn bị nghỉ ngơi, bên tai truyền đến tiếng gõ cửa, sắc mặt anh trở nên căng thẳng, vừa chuẩn bị mở cửa thì cơ thể lập tức di chuyển xoay người, kéo ra một khoảng cách với đối phương.
Khi cánh cửa được mở toang, khuôn mặt của một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt anh.
Lúc đầu, anh không nhận ra người này là ai, sau khi nhìn kỹ hơn, anh xác nhận rằng ông ta là Bắc Minh Ninh của gia tộc Bắc Minh.
“Chào ông, xin hỏi ông tìm tôi có chuyện gì sao?”, Dương Hiên cố ý giả vờ không biết đối phương là ai, anh hỏi.
“Chào cậu, cậu quả thực còn rất trẻ tuổi. Khi nghe bọn họ miêu tả, tôi vẫn không tin, nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy cậu, thực sự khiến tôi không khỏi ngưỡng mộ”, Bắc Minh Ninh không hề khách sáo, dẫn theo hai tên vệ sĩ cùng đi vào trong phòng, tiện thể đóng cửa lại.
“Ông nói gì vậy? Tôi không hiểu lắm”, Dương Hiên không phải đang giả vờ, mà thực sự là anh không hiểu ông ta nói gì.
“Mấy ngày trước, cậu đã dạy dỗ mười mấy tên đàn em của tôi, sao giờ cậu có thể quên chuyện này nhanh như vậy được?”, giọng nói của Bắc Minh Ninh cũng không thể hiện sự tức giận.
“Ông là người của gia tộc Bắc Minh?”, Dương Hiên ngồi xuống, mỉm cười hỏi.
Dương Hiên không thể đối phó được với hai tên vệ sĩ phía sau Bắc Minh Ninh, nhưng có Trương Hạo đang ở cách vách, nếu có xảy ra chuyện gì thì cũng có thể kịp thời trợ giúp.
Chính vì điều này mà anh mới có thể bình tĩnh nói chuyện với Bắc Minh Ninh.
“Đúng vậy, tôi là Bắc Minh Ninh, quản gia của gia tộc Bắc Minh”, ông ta rất khiêm tốn, không vì sự lớn mạnh của gia tộc mà tỏ vẻ kiêu ngạo.
“Bắc Minh tiên sinh đến đây tìm tôi có việc gì sao?”, Dương Hiên thật sự không biết ông ta đến đây với mục đích gì.
“Tôi điều tra đã lâu, nhưng vẫn không có được thông tin gì về cậu, cho nên bây giờ muốn đến đây tìm hiểu một chút, không biết cậu có thể giải đáp được những nghi ngờ của tôi hay không?”, vẻ mặt của Bắc Minh Ninh rất thản nhiên, không chút cảm xúc.
Dương Hiên lắc đầu, cười nói: “Chỉ là một người bình thường, không có gì đáng để giới thiệu cả, không cần nhắc tới”.
Bắc Minh Ninh thấy vậy liền gật đầu, sau đó nói: “Tôi muốn mời cậu đến giac tộc Bắc Minh một chuyến, gặp được nhau coi như có duyên, cũng nên tìm hiểu và trò chuyện với nhau một chút”.
Dương Hiên khựng lại, không đồng ý cũng không từ chối ngay. Gia tộc Bắc Minh là miệng cọp, nếu vào đó rồi thì rất khó có thể ra ngoài. Nhưng cũng là nơi tốt để triển khai kế hoạch, lúc nào cũng có thể quan sát và tìm hiểu gia tộc Bắc Minh.
“Có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi, không cần vòng vo như vậy”, Dương Hiên biết ông ta nhất định có mục đích khác.
“Chuyến thăm lần này của tôi có hai mục đích chính. Một là để điều tra xem hai người của gia tộc Bắc Minh bị chết có phải là do cậu làm hay không, ngoài ra mục đích thứ hai là để tìm hiểu tình hình của cậu một chút, xem liệu có thể lôi kéo cậu đến gia tộc Bắc Minh được hay không”, Bắc Minh Ninh không ngần ngại nói thẳng những gì mà bản thân ông ta đã từng nghĩ.
Dương Hiên suy nghĩ một lát, lắc đầu nói: “Tôi không biết chuyện thứ nhất là chuyện gì, cũng không biết hai người mà ông đang nhắc tới là ai. Chuyện thứ hai thì tôi không đồng ý, tôi thích tự do hơn, không thích bị người khác trói buộc khống chế, cho nên sẽ không thể bước vào một gia tộc lớn như các người được”.
Bắc Minh Ninh sửng sốt một hồi, được vào gia tộc Bắc Minh là ước mơ của bao người, hôm nay ông ta đã chủ động tới cửa, nhưng lại bị từ chối.
“Nhóc con, chuyện này cậu phải suy nghĩ cho kĩ, gia tộc Bắc Minh là một trong năm gia tộc hàng đầu cả nước, về kinh tế và sức mạnh vũ lực đều đứng số một. Sau khi gia nhập vào gia tộc của chúng tôi, chúng tôi sẽ cung cấp cho cậu một môi trường sống tốt và đầy đủ nguồn tài nguyên huấn luyện. Trong xã hội bây giờ, những người thầy có năng lực xuất sắc đã rất khan hiếm rồi, cậu phải nắm bắt cơ hội”, Bắc Minh Ninh bắt đầu dụ dỗ Dương Hiên.
Anh biết Bắc Minh Ninh vẫn chưa biết thân phận thật của anh, lần này đến đây chủ yếu là do thấy được thực lực của anh, muốn anh gia nhập gia tộc. Tuy rằng bây giờ anh đang hóa trang, hầu hết người bình thường đều không nhận ra anh. Nhưng bộ dạng hóa trang này không lừa được những người có thực lực mạnh mẽ, nếu như để lão quái vật của gia tộc Bắc Minh nhìn thấy anh, vậy thì chắc chắn ông ta sẽ nhận ra thân phận của anh.
Không phải anh không có tinh thần phiêu lưu mạo hiểm, nhưng tiến vào như vậy quả thực quá nguy hiểm. Anh cũng không quá quen thuộc với gia tộc Bắc Minh, cũng không biết lão quái vật của gia tộc bọn họ ở đâu, nếu vô tình bị phát hiện thì dù có tám cái chân cũng không chạy thoát.
Vừa định tiếp tục từ chối thì Trương Hạo đột nhiên xuất hiện ở ngoài cửa sổ, làm động tác ra hiệu anh cứ đi đi.
Dương Hiên tràn đầy nghi hoặc, anh biết Trương Hạo sẽ không hại anh, nên gật đầu nói: “Nếu gia tộc của các ông có thể làm được những gì mà ông nói, vậy thì tôi bằng lòng gia nhập”.
Bắc Minh Ninh nghe thấy vậy liền bật cười: “Nhóc con, có tiền đồ đó, lập tức thu dọn đồ đạc, bây giờ đi cùng tôi luôn”.
Dương Hiên lắc đầu nói: “Tôi đồng ý với ông, nhưng không có nghĩa là đi ngay bây giờ. Tối nay tôi sẽ thu dọn đồ đạc, ngày mai ông sắp xếp người đến đón tôi”.
Bắc Minh Ninh do dự một hồi, sợ Dương Hiên đột ngột bỏ đi. Sau đó lại nghĩ nếu như anh làm như vậy thì cho thấy anh chính là người không trung thực, cho dù bồi dưỡng xong rồi, cũng không phải là thứ người tốt đẹp gì, vậy thà để anh rời đi cho xong: “Vậy cũng được, ngày mai tôi sẽ sắp xếp người tới đón cậu”.
Khi bọn họ rời đi, Trương Hạo mới bước vào phòng, mỉm cười nói: “Đây là một cơ hội tuyệt vời để tìm hiểu rõ về gia tộc Bắc Minh,rồi chuẩn bị tốt cho kế hoạch thu phục sau này của cậu”.
“Tôi đều biết những điều này, nhưng kỹ thuật ngụy trang của tôi hoàn toàn không thể che giấu được những cao thủ, bọn họ có thể nhận ra thân phận của tôi ngay lập tức. Nếu như tôi gặp phải lão quái vật của gia tộc bọn họ hoặc là trưởng lão nào đó chẳng hạn. Vậy thì nhất định họ sẽ phát hiện ra thân phận thật của tôi, đến lúc đó muốn chạy thoát cũng khó lòng mà chạy được”, sắc mặt Dương Hiên có chút oán hận.
“Yên tâm đi, có tôi ở đó, bọn họ sẽ không làm gì được cậu đâu”, khi Trương Hạo nói sắc mặt của ông ta hơi nghiêm trọng.
Dương Hiên nghi ngờ, đang định hỏi nguyên nhân thì phát hiện trêи mặt Trương Hạo lộ ra sự buồn phiền, những lời muốn hỏi lập tức kìm nén xuống.
Ngày hôm sau, Dương Hiên mang theo hành lý của mình đi đến gia tộc Bắc Minh. Bởi vì thực lực của anh khá mạnh, nên anh được sắp xếp vào ở một phòng rất tốt, lại còn là phòng đơn.
Vừa vào chưa được bao lâu, Bắc Minh Ninh đã đến, hỏi thăm cuộc sống của anh có thiếu cái gì không, sau đó lập tức rời đi. Khi ông ta chuẩn bị rời khỏi phòng của anh, thì đột nhiên nói: “Tối nay tộc trưởng của chúng tôi sẽ gặp cậu, biểu hiện của cậu phải tốt một chút, như vậy mới có thể giành được tài nguyên huấn luyện dồi dào”.