Chương 350: Quay lại Tập đoàn Lâm Thị
Khi họ đến lối ra, những người còn lại nhìn xung quanh không thấy bóng dáng tên cầm đầu mà lại thấy Dương Hiên dẫn theo nhiều người như vậy liền nhìn nhau, rồi vội vàng rời khỏi nơi này.
Mấy người Dương Hiên nhìn thấy cảnh này, khẽ mỉm cười, không hề nghĩ đến việc đuổi theo.
Khi mọi người đã tới lối ra, Dương Hiên quay đầu lại chắp tay cúi đầu: “Chúng ta tạm biệt nhau ở đây, cảm ơn sự tin tưởng mọi người dành cho tôi.”
Devynn và những người khác gật đầu, họ cũng cúi đầu chào lại.
Sau đó mọi người tách ra và đi về các hướng khác nhau.
Dương Hiên liếc nhìn Lucky Mouse, cả ba trở lại nơi ở của Lucky Mouse. Khi chắc chắn rằng xung quanh mình đã an toàn, anh liền lấy đồ trêи người ra: “Đây là tất cả những thứ của Thần súng, tôi đã lấy chiếc lệnh bài ra rồi, những đồ còn lại đều ở cả trong này.”
Lucky Mouse xem xét kỹ hơn rồi gật đầu: “Đồ của Thần súng dùng đúng là đồ tốt. Vũ khí bình thường không có được chất lượng như vậy.”
Dương Hiên gật đầu nói tiếp: “Theo thỏa thuận ban đầu của chúng ta, đồ sẽ đưa hết cho tôi, tôi sẽ đưa anh một trăm triệu, thứ đó tôi sẽ mang đi.”
Sau khi thu dọn mọi thứ với một nụ cười, anh ta tiếp tục, “Anh đưa tôi tài khoản ngân hàng của anh, tôi sẽ chuyển luôn tiền cho anh.”
Lucky Mouse xua tay: “Tôi đã nói với anh rồi, nếu cứu được James thì tôi không cần trăm triệu đó nữa.”
Dương Hiên lắc đầu: “Tôi không cứu được James ra, điều này có nghĩa là tôi đã không giúp được anh nên không có lý do gì để không đưa tiền cho anh cả.”
Lucky Mouse ngẩn ra một chút, anh ta biết Dương Hiên không phải người thiếu tiền, nhưng một trăm triệu cũng không phải là ít, không phải ai cũng đành lòng lấy ra.
Đang định từ chối lần nữa, nhìn thấy vẻ mặt kiên quyết của Dương Hiên, anh ta bất lực lắc đầu rồi đưa tài khoản ngân hàng của mình cho anh.
Dương Hiên cười, anh cầm điện thoại chuyển một trăm triệu rồi đứng lên: “Vậy tôi xin cáo từ, sự việc đã kết thúc rồi, tôi cũng không cần thiết phải ở lại đây nữa.”
Lucky Mouse gật đầu, anh ta cũng không có ý định kêu Dương Hiên ở lại.
Sau khi Dương Hiên đưa cho anh ta những thứ của thần súng, anh liền đưa Mị Nương đi bộ trêи con đường quay trở lại Tập đoàn Lâm Thị. Anh đã ra ngoài rất lâu rồi, lần trước quay về chỉ ở nhà được có vài phút, cũng không ở bên cạnh người thân của mình được. Lần này nhất định phải dành thời gian ở bên cạnh họ.
Sau nhiều giờ đi đường, cả hai đã trở lại Tập đoàn Lâm Thị. Vừa đến văn phòng của Lâm Toàn, anh đã cảm nhận được vẻ mặt tức giận của Lâm Toàn.
Dương Hiên có chút khó hiểu hỏi: “Em không chào đón anh à? Vừa quay về đã cho anh cái vẻ mặt đó rồi.”
Lâm Toàn trừng mắt nhìn, cô đến bên cạnh Mị Nương, nắm lấy cánh tay của cô ta: “Em gái à, sau này chúng ta phải sống chung với nhau rồi, nếu như chúng tôi có chỗ nào chưa được thoả đáng, em gái cũng đừng chê trách nhé.”
Khi Dương Hiên nghe thấy những lời này, anh nhận ra rằng Lâm Toàn đang ghen vì mối quan hệ của anh với Mị Nương.
“Chị nói như vậy thì khách sáo quá rồi, sau này còn phải nhờ chị chiếu cố nữa kìa.” Mị Nương mỉm cười và tiếp tục nói.
Sau khi ba người nói mấy câu thân mật, Lâm Toàn hơi do dự rồi chậm rãi nói: “Em nghe được một ít tin tức, không biết có nên nói hay không.”
Dương Hiên bật cười khi nghe những lời này: “Giữa chúng ta còn có chuyện gì nên nói với chả không nên nói chứ, em cứ nói thẳng đi, không phải che đậy điều gì.”
“Em nhận được một tin liên quan đến ông nội anh.” Lâm Toàn nói xong liền liếc nhìn Dương Hiên.
Vốn dĩ Dương Hiên đang nằm đột nhiên ngồi bật dậy, vẻ mặt anh đanh lại: “Em nói đi, anh đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi.”
“Em được biết có một phó chủ tịch Ủy ban quân vụ trong quân đội đã hãm hại ông nội của anh nên ông anh mới bị giết. Tin tức đó còn nói ông anh đã bị đầu độc mà chết, không phải bị tập kϊƈɦ.” Lâm Toàn vừa nói, vừa quan sát vẻ mặt của Dương Hiên.
Dương Hiên hít thở sâu để điều chỉnh cảm xúc của mình: “Những chuyện này anh cũng đã suy xét đến từ lâu rồi, nhưng không có bằng chứng. Chuyện này sau này hãy nói, đợi khi nào anh thống trị được các thế lực của quốc gia thì sẽ giải quyết chuyện này.”
Lâm Toàn gật đầu, hiểu ý của Dương Hiên. Anh ấy vẫn đặt đại cục lên làm đầu, đặt toàn bộ tâm tư của mình vào việc bảo vệ đất nước.
“Phải rồi, em sắp xếp cho Lạp Khắc và Nam Cung Khuyết như thế nào rồi?” Dương Hiên muốn tìm hiểu một chút tin tức của họ.
“Lạp Khắc giờ đang ở trong trường học, nơi đó khá an toàn. Nam Cung Khuyết cũng ở đó. Có điều em nghe nói rằng anh ta hiếm khi ra ngoài mà chỉ ở trong phòng của mình, không biết là làm những gì nữa.” Lâm Toàn nói ra suy nghĩ của mình.
Dương Hiên gật đầu, đối với một kẻ phản bội, thật xấu hổ khi cứ lượn lờ bên ngoài, đặc biệt là những kẻ có chút thực lực nữa.
“Còn chuyện gì khác nữa không?”
“Các mạch khoáng sản của châu Phi đã được khai thác và thu nhập mỗi tháng khoảng ba bốn trăm triệu. Em đang nghĩ về việc chúng ta có thể xây dựng một nhà máy chế biến quặng để trực tiếp chế biến quặng chúng ta khai thác được thành thành phẩm. Giá càng cao, chúng ta sẽ kiếm được càng nhiều.” Lâm Toàn đã suy nghĩ về ý tưởng này rất lâu, nhưng gặp Dương Hiên cô mới nói ra.
Dương Hiên gật đầu: “Những chuyện này em tự quyết định là được. Anh không giỏi phương diện này lắm.”
Lâm Toàn gật đầu, hiểu ý của Dương Hiên.
“Những chuyện như vậy giao cho em là được. Nhiệm vụ chính sau này của anh là chinh phục năm gia tộc lớn trong nước và chuẩn bị cho sự trở lại của Ngoạ Long.” Khi Dương Hiên nói ra điều này, anh cảm thấy áp lực trêи vai rất nặng nề. .
“Trước đó, anh muốn giải quyết vấn đề của Lạp Khắc. Dù bây giờ anh ta ở một mình nhưng trong tay anh ta nắm giữ rất nhiều tài nguyên. Nếu anh ta có thể kết hợp với chúng ta, thì đó sẽ là một sự trợ giúp rất lớn cho chúng ta.”
Lâm Toàn hiểu ý của Dương Hiên: “Anh cần gì cứ nói thẳng, chuyện gì có thể giúp được cho anh, em quyết không từ chối.”
Dương Hiên cười cười, chậm rãi nói: “Anh muốn em dần dần chuyển thế lực của Tập đoàn Lâm Thị về nước, để chuẩn bị cho việc tấn công năm gia tộc lớn trong tương lai. Tuy rằng Công Tôn Minh phát triển nhanh chóng nhưng thực lực tương đối yếu, căn bản không có khả năng chống lại năm gia tộc lớn đó.”
Lâm Toàn gật đầu: “Việc này em đã bắt đầu chuẩn bị rồi. Thành phố Giang Đông vẫn còn một chút nền tảng của chúng ta, cộng thêm cả Quách Phong và những người khác nữa, nên chúng ta rất dễ để có được chỗ đứng.”
“Không được, em không được có bất kỳ liên hệ gì với Quách gia. Chúng ta có thể dựa vào thân phận mới để trở về nước. Như vậy mới có thể phát huy được hiệu quả bất ngờ vào lúc then chốt.” Dương Hiên nói đến đây liền cười híp mắt.
“Ý của anh là?” Lâm Toàn suy nghĩ một chút, hình như họ không có thân phận gì để lợi dụng được.
“Sử dụng thân phận tại nước M của chúng ta để về nước, không chỉ dẫn đến sự chú ý mà còn nhận được sự chào đón nồng nhiệt của họ.” Dương Hiên tiếp tục nói.