Chương 339: Bước vào màn sương mù dày đặc
“Muốn có một cô vợ như vậy sao?” Dương Hiên hỏi lại lần nữa.
Lúc đầu Lucky Mouse còn khẽ gật đầu, sau đó lại lập tức lắc đầu, nói: “À không, tôi chỉ muốn ‘sưu tầm’ một vài người đẹp thôi.”
Dương Hiên và Mị Nương cùng liếc nhìn Lucky Mouse với ánh mắt xem thường, căn bản là họ không tin lời Lucky Mouse nói.
Thấy hai người họ coi thường mình, Lucky Mouse nhanh chóng chuyển chủ đề: “Tôi thấy nếu chúng ta xuất phát vào thời gian này thì hơi sớm, nên ở lại đây mấy ngày nữa mới lên đường.”
Dương Hiên sững sờ, hỏi tiếp: “Tại sao?”
“Bởi vì nơi đó sương mù dày đặc, chỉ có vào ngày mười lăm mỗi tháng, sương mù mới đặc biệt tan đi trong vòng từ một đến hai ngày. Nếu tận dụng được khoảng thời gian đó thì cơ hội tìm thấy được đồ vật là rất cao.” Lucky Mouse kiên nhẫn giải thích.
Dương Hiên gật đầu, lập tức nói: “Ý của anh là anh hoàn toàn không biết nơi anh ta giấu đồ, phải không?”
Lucky Mouse vẫy tay: “Tôi làm sao mà biết được, ngoài bản thân Thần súng ra không ai biết được vị trí chính xác cả.”
Dương Hiên trầm tư trong giây lát, anh hình như cũng không hỏi Thần súng vị trí cụ thể rốt cuộc là ở đâu. Anh lập tức cầm điện thoại, gửi tin nhắn cho Thần súng.
Không lâu sau, Thần súng cũng gửi thông tin đến, trêи màn hình chỉ có một câu, trong một hang động nằm bên dưới một tảng đá lớn, dùng giấy nhựa màu trắng bọc lại.
Dương Hiên nhìn thấy tin nhắn, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Mị Nương trông thấy vẻ mặt này của anh, trong lòng hiểu rõ, Dương Hiên đã hỏi thăm được vị trí cụ thể.
Hai người tiếp tục ở lại nơi yên tĩnh này, mấy ngày sau, ông lão gửi thông tin cho anh, gia tộc Tư Tháp Khắc đã bị tiêu diệt, Đồ Lâm chiếm được một phần thị trường ở đây, còn lại phần lớn thị trường vẫn là do các gia tộc nơi đó chiếm lấy. Ông lão cũng bắt tay vào việc xây dựng phát triển hệ thống tình báo với Thần súng, chuẩn bị cho các công việc khác.
Dương Hiên cầm lấy điện thoại, gọi điện cho Hình Minh: “Còn ba anh em Walter thế nào rồi?”
Hình Minh than thở nói: “Họ mang theo những tài sản còn lại của gia tộc Tư Tháp Khắc trở về quê hương của họ, quyết định tay trắng làm nên sự nghiệp. Theo ý của tôi là sẽ giết sạch bọn họ diệt trừ tai họa về sao, nhưng Thần súng đã cản lại, anh ta nói cậu không hi vọng tôi làm như vậy.”
Dương Hiên gật đầu, Thần súng đã nhìn thấu được suy nghĩ của anh: “Không sai, tôi không muốn giết họ. Chỉ cần chúng ta có thực lực, căn bản không sợ bọn họ quay trở lại. Nếu chúng ta không có thực lực đó, cho dù có giết chết mấy người họ, thì sau này cũng sẽ có kẻ khác giết chết chúng ta.”
Hình Minh gật đầu, cảm thấy đúng là có lý, đồng thời cũng tán thưởng sự tự tin của Dương Hiên.
“Hình Minh, sau khi anh giúp Thần súng ổn định lại, hãy đến nước X, tôi cần anh huấn luyện cho một nhóm người, nhanh chóng nâng cao thực lực chiến đấu của chúng ta, nghênh đón trận đấu tiếp theo.” Dương Hiên khi nói ra câu này, trêи mặt anh lộ ra vẻ nghiêm trọng.
Hình Minh gật đầu, anh ta hiểu được đạo lý trong lời nói của Dương Hiên.
Hai người Dương Hiên đợi hai ngày ở chỗ của Lucky Mouse, đến ngày thứ ba thì bắt đầu xuất phát, bọn họ đi cả ngày đường, cuối cùng cũng đi đến bên cạnh một rừng cây Du rậm rạp.
“Dựa vào thông tin mà tôi có được, đồ vật của Thần súng chính là ở bên trong.” Vẻ mặt Lucky Mouse hơi nghiêm trọng nhìn sương mù dày đặc, bởi vì trong này là thiên đường của sát thủ.
“Lần này tôi muốn thay đổi cách thức, tất cả đồ vật của Thần súng do tôi phụ trách, sau khi việc này kết thúc, tôi sẽ đưa cho anh một trăm triệu, xem như là tiền bồi thường cho hành động lần này.” Lúc này Dương Hiên đột nhiên nói. Anh làm như vậy là vì Thần súng, anh ta cần vũ khí của mình.
Khi Lucky Mouse vừa muốn phản bác thì nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Dương Hiên, anh ta cũng chỉ đành gật đầu đồng ý. Nếu không có Dương Hiên, anh ta căn bản không có bất cứ thứ gì: “Tôi đồng ý điều kiện này của anh, sau khi đi vào, tôi không cần gì cả.”
Dương Hiên gật đầu, anh định dẫn đầu đi qua màn sương mù này.
Lucky Mouse bị dọa sợ lập tức nhảy dựng lên, nhanh chóng nói: “Bây giờ không thể đi vào, bên trong rất nguy hiểm, sương mù dày như vậy, nếu như có sát thủ thì chúng ta coi như tiêu đời.”
Dương Hiên nghe anh ta nói vậy, khóe miệng khẽ nhếch, anh chính là sát thủ giỏi nhất, đương nhiên sẽ không quan tâm đến trò ám sát này của họ: “Đi thôi, tin tôi, không sau đâu.”
Lucky Mouse nhìn người bên cạnh mình, nếu Dương Hiên đi rồi, anh ta cũng không bảo vệ nổi cái mạng này của mình, chi bằng đi theo Dương Hiên, may ra còn có hi vọng sống sót.
Mị Nương không chút do dự, lập tức đi vào trong cùng Dương Hiên.
Ba người họ còn chưa đi được mấy trăm mét, Dương Hiên lập tức dừng lại: “Phía trước có người, cẩn thận một chút.”
Lucky Mouse cẩn thận quan sát xung quanh, anh ta không nhìn thấy ai nhưng cũng không phản bác lại lời của Dương Hiên. Bởi vì, anh ta biết rõ năng lực của mình không bằng anh.
Sau khi bọn họ đi thêm mấy trăm mét nữa, Dương Hiên lập tức dừng lại: “Người ở phía trước đang đi vòng quanh, tôi đã đi theo hắn ta lâu như vậy, mà bây giờ lại quay về chỗ cũ.”
“Sao anh biết được?” trêи mặt Lucky Mouse đầy vẻ nghi ngờ, anh ta hỏi.
“Anh xem trêи mặt đất đi, đây là dấu chân chúng ta vừa để lại, bây giờ lại nhìn thấy chúng.” Dương Hiên vừa nói vừa quan sát cảnh vật xung quanh.
Lucky Mouse nghe thấy Dương Hiên nói, anh ta nhanh chóng nhìn thật kỹ dưới đất, quả thật là có chuyện này.
“Chúng ta làm sao đây? Tiếp tục đi theo chúng, hay là tự mình tìm đường đi?” Dương Hiên quay đầu hỏi.
Lucky Mouse suy nghĩ một chút, lấy ra một cái la bàn từ trong túi áo, nhìn thật kỹ la bàn đang chỉ về một hướng: “Hướng kia hướng là đi sâu vào rừng cây Du, đồ vật của Thần súng rất có thể là nằm đâu đó bên trong.”
Dương Hiên gật đầu, lập tức đi theo hướng mà Lucky Mouse nói. Bọn họ đi suốt một tiếng đồng hồ, đi đến cạnh một quả Du vô cùng lớn: “Quả cây Du lớn thật đấy, lần đầu tiên tôi nhìn thấy nó.”
Lucky Mouse nhìn bản đồ và la bàn, lắc đầu: “Chúng ta rất có thể đang ở gần tảng đá lớn, nhưng trước hết cần phải tìm thấy nó, mới có thể xác định được vị trí của mình.”
Dương Hiên đồng ý, anh xoay đầu nhìn quanh một vòng, không nhìn thấy bất cứ thứ gì, sương mù thực sự là quá dày: “Sẽ nghe theo anh chỉ huy, bây giờ chúng ta đi hướng bên kia phải không.”
Lucky Mouse cẩn thận nhìn lại một lần nữa, đưa tay chỉ về một hướng: “Nếu tôi không nhầm thì đi hướng này có thể nhìn thấy tảng đá lớn đó.”
Dương Hiên gật đầu, bây giờ việc cần làm chính là xác định được vị trí của họ. Anh dẫn đầu đi về phía tảng đá lớn.
Khoảng cách của họ với tảng đá lớn ngày càng gần, người xung quanh cũng ngày càng nhiều. Những người đó không phát hiện ra Dương Hiên, nhưng anh đã nhìn thấy bọn họ, bởi dù sao thì năng lực cảm nhận của anh cũng khác với người bình thường.
Anh nhanh chóng dùng ưu thế của mình, không ngừng tránh xa những người xung quanh, nhằm tránh xảy ra xung đột với họ. Sau khi đi được một lúc, Dương Hiên lập tức dừng lại: “Phía trước có người đi tới, nếu tôi đoán không nhầm thì núi đá rất có thể nằm ở chỗ đó.”
Lucky Mouse lấy bản đồ ra, tỉ mỉ xem xét, đột nhiên chỉ về một hướng khác: “Chỗ kia, chính là chỗ mà chúng ta cần tìm, vị trí cuối cùng mà Thần súng xác định là ở bên cạnh một tảng đá vô cùng lớn.”
Dương Hiên ngẩn người, anh không ngờ tin tức của Lucky Mouse lại chính xác đến như vậy, bởi vì Thần súng cũng đã nói với anh về điều này.
“Vậy chúng ta đến đó đi, đừng mất thời gian ở đây nữa. Nếu sương mù tan đi, sẽ không tốt cho việc ẩn nấp.” Họ chỉ có thể lợi dụng sự dày đặc của sương mù để làm ưu thế cho mình, thật sự không còn cách nào tốt hơn nữa.