Chương 209: Trụ sở chính
Thực ra Lâm Toàn ít nhiều gì cũng có suy nghĩ phải trông coi công ty bảo an của mình như sản nghiệp gia đình. Loại áp lực đó từng khiến cô gần như không thể thở được, nhưng sau khi gặp được Dương Hiên thì đã vượt qua và phát triển không ngừng.
Tuy nhiên đối với cô, phần sự nghiệp của ngày hôm nay giống như một loại hồi sinh khác.
Cô cầm danh sách lên nhìn tỉ mỉ: “Một người, hai người …”
Tổng cộng có 45 người đặt hàng, chỉ là hôm nay, loại kinh doanh này được xem như thực sự mở cửa hàng bán sao? Niềm vui sướиɠ hoàn toàn không giống với việc điều hành công ty bảo an.
Lâm Toàn kết thúc một ngày bận rộn, lái xe về nhà.
Khi về đến nhà, Dương Hiên đã làm xong bữa tối.
Em gái Lâm Nhã dường như có mâu thuẫn gì đó với Dương Hiên, giận dữ chạy đến kéo cô, mắng Dương Hiên một trận.
“Chị, chị xem anh ấy…….”
Dương Hiên bất lực nhún vai, vẻ mặt không biết làm sao. Không quan tâm lắm đến việc càn quấy của Lâm Nhã.
Lâm Toàn đưa danh sách đã ghi kĩ đến trước mặt Dương Hiên, khi nhìn thấy biểu cảm ngạc nhiên trêи khuôn mặt anh, trong lòng Lâm Toàn rất tự hào đắc ý.
Ngay sau đó xua tay trước mặt anh, giống như muốn khoe khoang.
Dương Hiên mỉm cười: “Vợ thực sự rất gỏi.”
Chỉ có Lâm Nhã không hợp thời nói một câu: “Anh rể thực sự rất lưu manh”.
Không có ý khác à… Vẻ mặt Dương Hiên không nói nên lời, còn Lâm Toàn mỉm cười tủm tỉm.
……
Vài ngày sau, một công ty có tên là y dược Vân Trúc đã mở tại vùng phồn hoa nhất ở Trung Giang.
Sản phẩm phát triển chính của công ty là thuốc chăm sóc và dưỡng da, đi kèm với đủ loại dịch vụ làm đẹp, chỉ chuyên dành cho nhóm người nhà giàu.
Công ty do Tần Bàn Nhược làm đại diện, sau một loạt quảng cáo mở rộng, hôm nay khách hàng đông nghịt, Dương Hiên nhìn từng bà chủ nhà giàu ăn mặc sang trọng ung dung bước vào cửa hàng của mình, thở phào nhẹ nhõm, mấy ngày nay cuối cùng cũng không làm không công.
Trước tiên gửi đồ đến cho cục quản lý dược, sau khi đã đạt tiêu chuẩn, lập tức chuẩn bị mặt tiền cửa hàng.
Để duy trì nhóm người nhiệt tình này, trong một lần lấy được cả thị trường phu nhân giàu có ở Trung Giang.
Thế nhưng, đúng lúc này, điện thoại của Hình Minh gọi đến, Dương Hiên nhìn số điện thoại, đi đến một nơi yên tĩnh mới nghe điện thoại.
“Sếp, có chuyện gì vậy …”
“Bây giờ cậu đang ở Trung Giang à?”
“Đúng vậy, trong khoảng thời gian này giúp gia đình làm một số việc.”
“Ngọa Long đã xảy ra chút chuyện, cậu đến trụ sở chính một chuyến!” Hình Minh nghiêm túc nói: “Trong điện thoại nói không rõ, lần này cậu không thể nghỉ ngơi lâu rồi.”
Dương Hiên lắng nghe giọng điệu của Hình Minh, không nhịn được hơi nghi ngờ, rốt cuộc là chuyện gì có thể khiến giọng điệu của nhân vật có uy quyền nhất này trở nên nghiêm trọng như vậy?
Trong lòng hiểu được tầm quan trọng của vấn đề, Dương Hiên vội vàng chào tạm biệt vợ, Lâm Nhã và những người khác, rồi mua vé máy bay tới Thủ Đô.
Bây giờ anh đã đưa phương pháp sản xuất viên thuốc cho Lâm Toàn, đồng thời dặn dò, nhất định phải trao cho cấp dưới đáng tin cậy nhất, một khi bài thuốc bí truyền bị lộ ra ngoài, giá của thuốc dưỡng nhan có thể sẽ giảm mạnh, đây là điều Dương Hiên không muốn nhìn thấy.
Thị trường cao cấp luôn kiếm được nhiều tiền hơn so với thị trường bình dân.
Một người dùng thuốc dưỡng nhan cao cấp có giá trị bằng hàng trăm người dùng thông thường.
……
Nhịp điệu của thành phố lớn như Thủ Đô nhanh hơn nhiều so với Trung Giang, Dương Hiên vừa bước xuống máy bay liền cảm nhận được điều này.
Có người mặc âu phục gọi điện thoại, vội vã tiến về phía trước để đi mua bán, vài người kinh doanh nhỏ la hét kêu gào, còn có các sinh viên làm việc bán thời gian phát tờ rơi gần sân bay, tất cả đều có khuôn mặt mệt mỏi.
Bầu trời có chút ảm đạm, Tề Cấm từ không xa bước đến, đấm nhẹ vào vai anh.
“Chưa đến thăm trụ sở chính phải không? Đợi lát nữa đến đó, nói chuyện chú ý một chút, trong đội A có những kẻ tính cách rất kì quái.”
Tề Cấm coi anh như bạn bè, cho nên mới nói như vậy, Dương Hiên gật đầu, nhận lấy phần tình cảm này.
Trụ sở chính của Ngọa Long nằm ở khu phía Đông, kiến trúc bên ngoài của tòa nhà không đáng để mắt tới.
“Bên ngoài nhìn có vẻ rất xấu, nhưng đây chính là hiệu quả mà chúng tôi muốn.” Từ Cấm nói, bước vào thang máy cùng anh.
Khi vào trong thang máy, Dương Hiên nhìn thấy đi lên trêи chỉ có ba tầng, nhưng đi xuống lại có ba mươi tầng!
Cũng có thể nói, bộ mặt thật của Ngọa Long nằm dưới lòng đất mấy trăm mét!
Cần bao nhiêu nhân lực và nguồn lực cho một công trình như vậy? Dương Hiên nhìn đến đây, trong lòng không kiềm được đánh giá Ngọa Long cao hơn mấy phần.
Họ xuống tầng 22 dưới lòng đất, khi Dương Hiên bước ra, Hình Minh đã tiến tới chào đón anh.
“Cậu đi vào trong ngồi trước, tôi có chút việc, lát nữa sẽ quay lại.”
Dương Hiên gật đầu, sau khi vào phòng, tìm một chỗ trống ngồi xuống.
Lúc này đã có khoảng ba mươi người đến, mọi người đều im lặng ngồi trêи ghế, bầu không khí trong phòng hơi bí bách.
Bây giờ Tề Cấm bước tới và ngồi bên cạnh anh.
“Người đàn ông cao lớn mặc đồ đen ở đó tên là An Hữu Ý, người của đội A, hiện tại đạt đến cấp bậc luyện khí tầng sáu. Là người thích việc lớn hám công to, trong đội A cũng có rất ít người quan hệ tốt với anh ta.”
An Hữu Ý nhắm chặt mắt nghỉ ngơi, khí thế toàn thân không để lộ ra ngoài, xem ra là người cực kì kiêu ngạo tự phụ, bên cạnh có hai ghế trống không có người ngồi.
Khi Dương Hiên đang quan sát người đó, An Hữu Ý mở mắt nhìn anh, Dương Hiên sững sờ, sau đó mỉm cười hờ hững.
Người đó hình như hơi bất ngờ trước biểu cảm của Dương Hiên, vẻ mặt có chút phức tạp, sau đó gật đầu, xem như là đáp trả.
“Người phụ nữ bên cạnh cũng thuộc đội A, anh đừng thấy cô ta xinh đẹp, cô ta là người hạ độc lợi hại nhất ở Ngọa Long! Tên là Trúc Thanh Đàm, anh nên cẩn thận với người phụ nữ này, khi cô ta phát điên thì ngay cả người của mình cũng sẽ hạ độc.”
Dương Hiên quay đầu nhìn sang phía bên kia, một người phụ nữ mặc váy đỏ đang cầm lấy chai thuốc đỏ chăm chú quan sát.
Người phụ nữ này rất cao, Dương Hiên nhìn một hồi, cho dù người phụ nữ này không đi giày cao gót, chiều cao đã là 1m75, chứ đừng nói đến việc cô ta còn mang một đôi giày đế cao.
Mặt của cô ta cũng cực kì đẹp, mái tóc nhuộm màu đỏ rượu vang tự nhiên suôn mượt, toát ra sức hút ma lực. Mặc dù không trang điểm, nhưng làn da của người phụ nữ này vô cùng trắng nõn, đã đạt đến mức không trang điểm đánh bại người có trang điểm.
Không biết chuyện gì đang xảy ra, Dương Hiên nhìn vào gương mặt của người phụ nữ này, luôn không tự chủ bị nốt ruồi như giọt nước mắt dưới mí mắt của cô ta thu hút, khi nhìn thấy, dường như muốn đắm chìm vào trong đó.
Làm thế nào nốt ruồi như giọt nước mắt này có thể đẹp như vậy?
Hình như có một âm thanh trong lòng không ngừng nói.
“Ơ …” Tề Cấm đẩy đẩy vai anh.
Cả người Dương Hiên kinh ngạc, rồi mới phản ứng lại, bản thân đã sinh ra ảo giác?
Người phụ nữ này rõ ràng chỉ là một luyện khí sư…
“Quên nói với anh, tuyệt đối đừng nhìn chằm chằm người phụ nữ này quá năm giây, nếu không sẽ bị ma thuật của cô ta mê hoặc. Cho dù là người đạt đến cảnh giới Trúc Cơ nếu không phòng bị cũng sẽ trúng chiêu!”
Lúc này Dương Hiên mới nhận thức muộn màng gật đầu.
Trong lòng nghĩ rằng, nếu anh dùng chân khí để duy trì tỉnh táo, vậy thì ma thuật của người phụ nữ này sẽ vô dụng sao?
Nghĩ đến đây, Dương Hiên một lần nữa nhìn lên gương mặt Trúc Thanh Đàm.
————————