Rể Quý Trở Về

CHƯƠNG 192

Trước Sau

break

Chương 192: Cười khẩy

Hóa ra là Trần Chuẩn đã mang theo sản nghiệp của Trần Bá Nghiệp, phản bội tập thể, đi nương nhờ bên Ninh Khuynh Thành.

“Thằng chết tiệt này, tôi đối đãi với nó cũng không đến nỗi tệ, vậy mà nó lại dám làm phản, nếu để tôi bắt được nó, nhất định sẽ khiến nó tan cửa nát nhà!” Trần Bá Nghiệp điên cuồng nói: “ƈôи ȶɦịt chiều tôi còn bị vệ sĩ của Ninh Khuynh Thành chặn lại, mẹ nó, con đàn bà thối tha, dám chơi chiêu bẩn này với tôi, tôi nhất định sẽ liều mạng với cô ta! Nếu không phải do cậu Dương đã rời đi, mọi chuyện chắc sẽ không đi đến mức này.”

“Trách tôi sao?” Dương Hiên hỏi.

“Không dám, không dám…”

“Được rồi, giờ cứ tới khách sạn của tôi ở đi, sau đó chúng ta từ từ nghĩ cách.”

Cúp điện thoại, hàng lông mày của Dương Hiên khẽ nheo lại, chuyện này, vẫn còn nhiều điểm đáng ngờ…



Điện thoại của Tề Cấm không liên lạc được, những người khác thì là nội ứng ngầm, Dương Hiên cũng đành tạm thời từ bỏ, “Quên đi, con thuyền sẽ tự di chuyển đến đầu cầu, trước tiên phải xem Ninh Khuynh Thành rốt cuộc là đang muốn chơi trò gì.”

Ngày hôm sau, mọi người ai cũng biết chuyện này.

Suốt đêm Trần Bá Nghiệp không sao ngon giấc được, râu mép mọc ra um tùm, quầng thâm mắt thậm chí còn đậm hơn cả gấu trúc, xem ra, chuyện Trần Chuẩn phản bội ông lần này thật sự là đả kϊƈɦ vô cùng lớn.

Hơn nữa Trần Bá Nghiệp cũng tự hiểu được, bây giờ đối với Dương Hiên mà nói, ông đã không dùng được nữa, là một người có thể có ích hoặc cũng có thể không.

Nhưng ông thật sự không cam tâm…

“Vẫn còn đi lại được chứ?” Dương Hiên đứng từ trêи cao nhìn ông.

Trần Bá Nghiệp cười khổ sở nói: “Vẫn được.”

“Vậy theo tôi tới một nơi.”

“Nơi nào vậy?”

“Phan gia.”

Bên trong câu lạc bộ giải trí của Phan gia, Phan Vân Long nở nụ cười tươi rói như muốn lấy lòng: “Anh Dương, ngọn gió nào đưa cậu tới đây hôm nay vậy…”

“Chẳng là lời hứa lúc trước mà ông chủ Phan chưa kịp thực hiện, hôm nay đột nhiên nhớ tới, nên tôi muốn đến đây xem ông thực hiện ra sao.” Dương Hiên nhẹ giọng nói.

Nét mặt Phan Vân Long hơi bối rối.

“Cậu Dương, cậu nghĩ xem, bây giờ thương hội Bá Nghiệp của ông chủ Trần chỉ còn lại mỗi cái vỏ rỗng, nếu bây giờ mà nói đến chuyện hợp tác, thật sự là khiến tôi khó xử.”

Dương Hiên đứng lên, “Nói như vậy, ông chủ Phan hối hận rồi sao?”


Phan Vân Long tưởng rằng Dương Hiên muốn đánh nhau, sợ tới mức cả người run lẩy bẩy, đành ngượng ngùng nói: “Sẽ không, sẽ không.”

Khuôn mặt cao thủ tiên thiên Thân Trường Giang mang nỗi sợ hãi khẽ liếc mắt nhìn Dương Hiên, Thân Trường Giang là người có võ thuật không tệ của Phan Vân Long, nhưng nếu Phan Vân Long muốn đối địch với Dương Hiên, ông ta sẽ lập tức cắt đứt quan hệ với Phan Vân Long.

Bản thân Phan Vân Long cũng tự hiểu rõ điều này, ông ta nịnh nọt: “Hợp tác thì không thành vấn đề, nhưng mà, nếu tôi và ông chủ Trần hợp tác, thì cậu Dương đây phải tham gia vào toàn bộ quá trình hợp tác này.”

Dương Hiên cười thầm trong lòng, Phan Vân Long đúng thật là một con người khôn khéo, với sức mạnh tuyệt đối của bản thân, dù bên ngoài có bị tổn thất nhưng ông ta vẫn thu nhận vào.

Dương Hiên gật đầu, xem như là đồng ý.

Khi rời đi, Trần Bá Nghiệp hỏi: “Cậu Dương, rốt cuộc cậu muốn làm gì?”

“Đoạt địa bàn, nếu tập đoàn Bá Nghiệp không hoạt động được, vậy thì đoạt địa bàn của thương hội khác! Tối hôm nay sẽ diệt trừ hai thương hội kia!”

Nghe xong lời này, Trần Bá Nghiệp cảm thấy da đầu tê tái.


“Hi vọng bọn họ sẽ không phản kháng đến mức quá lợi hại, nếu không tay sẽ dính rất nhiều máu.” Dương Hiên lạnh lùng cười nói.

Hai thương hội còn lại cũng không phải là quá sạch sẽ, dựa vào số lượng nhân công và sức mạnh để đứng vững ở Hải Đô. Những chuyện làm được chủ yếu là gái làm điếm, trai trộm cắp, giờ diệt trừ bọn họ cũng có thể coi như đang làm chuyện tốt.

Thời tiết đột nhiên trở lạnh, một khoảng trời đều là mây đen.

Dùng thủ đoạn nhanh mạnh dứt khoát, sau khi chèn ép thương hội Vân Đỉnh và thương hội Lục Hải, Dương Hiên cũng tự cho bản thân thả lỏng mấy ngày, tuy nhiên có chuyện xảy ra ngoài ý muốn của anh, đó là Chu gia, Lợi gia rất biết hành động, một mình đấu lại với Dương Hiên.

Có lẽ vẫn còn có chút kiêng kị với tài năng của anh.

Bây giờ, hai nhà Chu, Lợi đang không ngừng gây áp lực lên Ninh Khuynh Thành, ngày thường, sản nghiệp của Bạch gia liên tục bị gây rối, giá cổ phiếu của Bạch gia thì cứ tụt rồi lại tụt, đến khi nhìn vào nó đã tụt xuống nơi đáy vực.


Mọi người ai cũng tin rằng, Ninh Khuynh Thành sẽ không kiên trì thêm nổi mấy ngày.

Nhưng đúng lúc này, Tề Cấm lại tìm gặp anh.

“Bây giờ không phải Ninh Khuynh Thành đang sứt đầu mẻ trán rồi sao? Sao anh lại có thời gian để tới đây.” Dương Hiên hỏi.

“Đã điều tra ra…” Tề Cấm nhẹ nhõm thở dài một hơi, cười xấu xa nói: “Anh thử đoán xem, chúng tôi đã tra được những gì?”

“Tôi nhớ Hình Minh từng đưa cho tôi một tư liệu, trong đó có viết thế lực nâng đỡ Ninh Khuynh Thành chưa từng xuất hiện, nhưng lại tồn tại rất chân thật, có lẽ bây giờ anh đã tra ra được, biết được thực hư chuyện này!”

“Ha ha, quả nhiên là không giấu được anh.” Tề Cấm nói, “Đúng rồi, tôi nghe nói, lúc trước ở Lĩnh Nam anh và Vương gia đã xảy ra mâu thuẫn?”

“Chuyện này anh cũng nghe được sao…” Dương Hiên cười gượng gạo nói, đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, ánh mắt như nhớ lại chuyện quá khứ, “Không lẽ… Thế lực chống đỡ sau lưng Ninh Khuynh Thành là Vương gia?”

Tề Cấm gật đầu, để điện thoại trêи bàn, mở một đoạn ghi âm được lưu trong máy ra.

“Tôi đã phải mất bao nhiêu sức lực mới có được đoạn ghi âm này đấy, hôm qua Ninh Khuynh Thành đã đến Vương gia xin giúp đỡ.”

Dương Hiên nghe đoạn ghi âm, hàng lông mày nhíu chặt.

Dựa vào đoạn ghi âm này có thể thấy, thân phận của Ninh Khuynh Thành và Vương Lâm Lập cũng không có gì khác biệt lắm, đều là người của Vương gia.

Mà mẹ của Ninh Khuynh Thành lúc còn trẻ bị người của Vương gia vứt bỏ, cho nên giờ mới mang họ Ninh.

Sau đó, bố ruột của Ninh Khuynh Thành tìm được cô, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ thống nhất thương nghiệp Hải Đô, sẽ lập tức đón cô về Vương gia nhận tổ quy tông.

Dương Hiên nghe xong, không khỏi thổn thức.

Ninh Khuynh Thành thật ra cũng rất đáng thương.

“Vậy hung thủ trong vụ án của Bạch gia…”

“Tôi đi theo đội đặc cảnh vài lần, phát hiện vẫn còn lưu lại dấu vết, cho nên…”

“Hung thủ không phải Ninh Khuynh Thành, cũng không phải Chu gia hay Lợi gia, mà chính là Vương gia!” Dương Hiên vỗ tay vào trán, sau khi nghe rõ từng câu từng chữ trong đoạn ghi âm kia, toàn bộ mọi chuyện, xem ra có thể hiểu được rồi.



Ngay từ lúc bắt đầu, Ninh Khuynh Thành chính là quân cờ mặc cho Vương gia tùy ý sử dụng.

Tại sao Bạch gia có trong tay cao thủ Tiên Thiên, mà một đêm bị giết hại toàn bộ, lại không hề đánh trả.

Trước đây Dương Hiên cũng đã nghĩ về vấn đề này, qua vài lần suy đoán, mặc dù cao thủ của Lợi gia có dộc toàn bộ sức lực cũng không thể biến mọi chuyện trở nên sạch sẽ như vậy.

“Vậy Ngọa Long nên thu lưới rồi sao?” Dương Hiên hỏi.

“Đợi thêm đi, chúng ta có người đã thu thập được toàn bộ chứng cứ phạm tội của Ninh Khuynh Thành.”

“Người nội ứng? Không phải là đang ở Lợi gia sao?” Dương Hiên nghi hoặc.

“Ha ha ha…” Tề Cấm cười ha hả, chỉ vào Dương Hiên nói, “Lần này anh đoán sai rồi, lần trước tôi đã cố ý để lộ sơ hở cho anh xem, người còn lại anh cũng đã gặp vài lần rồi đấy.”

Dương Hiên nhíu mày, thật lâu sau, anh như bừng tỉnh, cười lớn nói: “Tôi đã nói vì sao Trần Bá Nghiệp lại bị đùa giỡn liên tục như vậy… Ra là anh ta.”

Người đàn ông tên Trần Chuẩn đó, hóa ra là gián điệp?

Tổ chức Ngọa Long này, rốt cuộc đang giở trò quỷ quái gì đây.

“Thôi được rồi, tôi không thể bỏ đi lâu quá, nếu không Ninh Khuynh Thành sẽ nghi ngờ, chuyện thu lưới sẽ diễn ra trong mấy ngày tới.

“Hiểu rồi.”

“Đúng rồi, còn chuyện này nữa, sếp yêu cầu tôi nói với anh câu này, chuyện chỉnh đốn thương hội lần này đã làm rất tốt. Gần đây thương hội Vân Đỉnh bị nghi ngờ cấu kết mua bán đạn dược súng ống nước ngoài, giờ lấy cớ này để hủy diệt nó sẽ là một lựa chọn không tồi đâu.”

Tề Cấm lấy một cái thẻ bài rồi ném cho Dương Hiên.

“Cho nên, chúc mừng anh trở thành thành viên tổ B.”

Thăng cấp rồi sao? Xem ra đây đích thị là chuyện vui xảy ra ngoài ý muốn.

“Đúng rồi, sếp còn bảo tôi nói với anh, hiện tại những gia tộc nào đang nuôi dưỡng võ giả, nên phế thì hãy phế hết đi, những người này không nên tiếp tục ở lại đây trở thành người buôn vũ khí.”

“Hiểu rồi!” Dương Hiên gật đầu.

Sự u ám kéo dài liên tiếp trong mấy ngày nay cuối cùng cũng sắp tan biến, bên phía Trần Bá Nghiêp và Phan Vân Long đã chỉnh đốn xong thế lực, vô tình lại tạo ra một thế mạnh tiềm lực mới.

“Mấy người nhìn cái này xem.” Dương Hiên cầm thẻ bài Ngọa Long ném tới trước mặt hai người.

Trần Bá Nghiệp nghi hoặc cầm lấy, chỉ thấy mặt trêи có một con rồng vàng chiếm giữ, khí thế vô cùng ngạo nghễ, cầm nó trong tay cũng có thể cảm thấy lạnh lẽo.

“Đây là…” Vẻ mặt Trần Bá Nghiệp và Phan Vân Long đều mang theo sự kinh ngạc.

“Tôi sẽ tự giới thiệu, tôi thuộc tổ chức đặc biệt quốc gia, là đội ngũ thành viên Ngọa Long với quyền hạn tối cao.”

“Hả” Trần Bá Nghiệp và Phan Vân Long cảm thấy sống lưng như đang bị kim chích, thiếu chút nữa là ngã ra khỏi ghế.

Tuy bọn họ không hiểu hết những thứ này, nhưng câu nói thuộc về đội ngũ thành viên với quyền hạn tối cao đã khiến bọn họ đủ hiểu, hơn nữa với thực lực khôn lường của Dương Hiên, thì vươn đến vị trí này, bọn họ cũng tin đến tám, chín phần.

Trần Bá Nghiệp quan sát thật kỹ Dương Hiên một lúc, sau đó mới lên tiếng, ngữ điệu run rẩy: “Cậu Dương, vậy thương hội hiện giờ của chúng ta…”

Nỗi sợ trong lòng ông cũng rất dễ hiểu, cả Phan Vân Long lẫn bản thân ông vốn không phải là người tốt, bây giờ lại gặp được quan chức nắm trong tay quyền hạn cao, nhất thời cũng không biết mở miệng thế nào.

Ai ngờ, Dương Hiên mỉm cười.

————————

 

break
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc