Trong lúc nhất thời mọi người cũng không có lời gì để phản bác, dù sao người bị hạ độc là Tề phi, luôn luôn phải cho Tề gia một câu trả lời rõ ràng, hôm nay nơi này cũng không có đại nhân vật của Tề gia, tuy nhiên cũng có Bàng Chi, cách làm của Hoàng đế bọn họ nhất định sẽ trở về bẩm báo cho gia chủ Tề gia, nếu Hoàng đế có ý thiên vị hung thủ, Tề gia nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ.
Vương công công ở sau lưng Hoàng đế vẫy tay một cái, liền có thái giám tìm bốn ma ma tới, vừa nhìn thì biết phân vị không thấp.
Hai vị tú nữ, mời.
Một ma ma mặc áo màu đỏ sậm tay áo rộng dẫn đầu mở miệng, làm ra thủ thế, mời Tôn Lộ cùng Mộc Tịch Bắc tiến vào Phi Tiên Các ở phụ cận, hai người phân biệt bị đưa vào hai cái cửa đối diện, Mộc Tịch Bắc lạnh nhạt tiến vào bên trong, Tôn Lộ vẫn đứng ở cửa, nhìn bóng lưng Mộc Tịch Bắc, trong mắt mang theo tia bất an.
Tôn tú nữ, mời.
Một vị ma ma thúc giục.
Trong lòng Tôn Lộ thấp thỏm, bởi vì nàng không biết chuyện này rốt cuộc là nhằm vào nàng, hay là nhằm vào Mộc Tịch Bắc, hiện nay địch nhân ở trong tối chỗ, ngay cả người nào nàng cũng không biết, làm sao có thể an tâm.
Mộc Tịch Bắc giương lên khóe môi, nàng cảm nhận được ánh mắt của Tôn Lộ phóng tới trước đó, trong đó mang theo tìm tòi nghiên cứu cũng mang theo bất an.
Ngũ Y Nhân im lặng đứng ở sau lưng Hoàng đế, lẳng lặng nhìn, không sai, nàng nghĩ nếu như không ngoài ý muốn thì cây trâm Bát Bảo linh lung bị tẩm độc ở trên đầu Mộc Tịch Bắc nhất định sẽ bị điều tra ra, những ma ma kia đều ở trong cung trà trộn nhiều năm, đương nhiên sẽ không sơ hở.
Hôm nay thời điểm Mộc Tịch Bắc vừa đến nàng đã bất động thanh sắc nhìn lướt qua, quả thật Mộc Tịch Bắc có đeo cây trâm kia, trừ phi nàng có thể biết trước, nếu không hôm nay tội định chắc rồi!
Tất cả mọi người ở ngoài cửa đều mang tâm tư chờ đợi, bởi vì quan hệ trọng đại, không người nào dám vọng thêm ngôn luận, việc này liên quan đến tam đại gia tộc mà không phải gia tộc bình thường, không có nhà nào dễ đắc tội cả.
An Nguyệt Hằng cũng chỉ lẳng lặng nhìn, nhưng trong lòng thì không biết suy nghĩ cái gì, đại khái đang suy nghĩ chuyện của Tề phi ai sẽ là người được lợi nhất, bị tra ra hung thủ là ai? Là ai lại phải giải quyết như thế nào, một lát quang cảnh, đã nghĩ tới rất xa.
Mà lúc này, bên trong gian phòng của Mộc Tịch Bắc, hai vị ma ma đang từ đầu đến chân kiểm tra toàn bộ vật phẩm trên người Mộc Tịch Bắc, tự nhiên cũng không bỏ qua hai cây trâm Bát Bảo linh lung, chỉ tiếc, phải cho Ngũ Y Nhân thất vọng rồi, Mộc Tịch Bắc đã sớm đổi đi, cây trâm kia căn bản không phải là cây trâm mà Ngũ Y Nhân đưa tới, nàng bảo Thanh Từ tìm người nhanh chóng phỏng chế, tính chất cực kém, chế tác cũng thô ráp, chẳng qua chỉ là thứ đồ có bề ngoài cực kỳ tương tự thôi, chỉ cần không đến gần nhìn kỹ, tự nhiên là nhìn không ra.
Trong cung này người thợ tài ba khéo léo rất nhiều, chỉ cần ngươi bỏ chút bạc, thì sẽ có người cho ngươi thứ ngươi cần.
Mộc tú nữ, mời cởi quần áo xuống giao cho nô tỳ kiểm tra.
Mộc Tịch Bắc cũng không cự tuyệt, trực tiếp cởi quần áo trên người xuống, giao vào trong tay ma ma, ma ma kia nói một tiếng đắc tội . Thì bắt đầu cẩn thận lật xem quần áo, nhìn xem có manh mối gì hay không.
Một vị ma ma khác thì kiểm tra giày Mộc Tịch Bắc, lúc nhìn thấy vết sẹo giao thoa dưới bắp chân, trong lòng nhảy dựng, lại thông minh lựa chọn không mở miệng ra, chỉ cẩn thận hơn rất nhiều.
Hai ma ma kiểm tra một hồi lâu, liếc nhau một cái, sau đó gật gật đầu, hầu hạ Mộc Tịch Bắc mặc quần áo vào, rồi thối lui đến một bên, cúi thấp đầu nói một tiếng:
Mộc tú nữ, có thể.
Mà trong một gian phòng khác, hai vị ma ma cũng bắt đầu từ đầu tới chân kiểm tra toàn thân Tôn Lộ, tự nhiên cũng không buông tha những trang sức châu báu hoa mỹ kia.
Tôn Lộ không kiên nhẫn ngồi ở trên ghế, tùy ý hai vị ma ma kiểm tra đồ vật trên đầu, nhưng trong lòng có chút lo sợ bất an, không có từ trước đến nay bực bội, thời điểm một vị ma ma cẩn thận xem xét một cây trâm cài phượng vĩ, lại phát hiện ra manh mối, trên thân cây trâm kia hiện ra hai màu sắc khác nhau, một bộ phận màu vàng kim đã tối hơn rất nhiều, mặc dù không rõ ràng, chẳng qua với lão ma ma như bà mà nói, vẫn rất dễ dàng phát hiện ra, ma ma kia giống như lơ đãng dùng tay cọ xát, lại phát hiện ngón tay lập tức sưng phồng lên, hai người ma ma liếc nhau, bất động thanh sắc tiếp tục.
Tôn tú nữ, xin cởi quần áo ra, giao cho lão nô kiểm tra.
Một vị ma ma mở miệng, vì không cho Tôn Lộ sinh lòng nghi ngờ, vẫn phải hoàn thành tất cả trình tự kiểm tra như cũ.
Các ngươi! Các ngươi đừng quá phận, đừng tưởng rằng Bệ hạ phái các ngươi kiểm tra, các ngươi liền ghê gớm như thật, hôm nay ta xem như nhớ kỹ các ngươi, đợi đến ngày sau ta được sủng ái nhất định sẽ không bỏ qua các ngươi!
Tôn Lộ cực kì không vui, lại còn muốn mình cởi quần áo ra kiểm tra, chuyện này đối với nàng mà nói, quả thật chính là nhục nhã nàng!
Chúng ta chỉ phụng mệnh làm việc, còn mong Tôn tú nữ thứ tội.
Trong lòng hai vị ma ma phỉ nhổ một ngụm thật mạnh, chỉ sợ Tôn tú nữ này kiêu ngạo không được bao lâu nữa, chứng cứ vô cùng xác thực, mưu hại Tề phi, cho dù gia thế khổng lồ, nhưng chẳng lẽ Tề gia chỉ ngồi không?
Tôn Lộ không tình nguyện cầm quần áo ném cho hai người ma ma, thậm chí nhớ thật kỹ bộ dạng hai người này, dường như nghĩ đến một ngày kia nhất định phải đòi lại, kỳ thật Tôn Lộ ngang ngược càn rỡ chẳng qua chỉ là biểu hiện giả dối, thế nhưng người chính là như vậy, giả trang thời gian lâu dài, nhiều khi chính mình cũng không khống chế được, thật giả khó phân.
Hai vị ma ma cẩn thận kiểm tra một phen, cầm quần áo trả lại cho Tôn Lộ
Tôn tú nữ, có thể.
Thấy sắc mặt hai ma ma không có gì dị thường, bực bội trong lòng Tôn Lộ mới dần dần tán đi, mở miệng nói:
Thế nào, không có vấn đề gì chứ?
Tôn tú nữ, hết thảy bình thường.
Một vị ma ma đứng ra trả lời.
Hừ...
Tôn Lộ hừ lạnh một tiếng không mở miệng nữa.
Trái tim Tôn Lộ, xem như khi nghe xong lời nói của hai vị ma ma mới hoàn toàn thả lỏng, sau khi mình bị rửa sạch hiềm nghi, ngược lại bắt đầu có tâm tình chờ mong trên người Mộc Tịch Bắc sẽ tra ra được cái gì hay không, nếu không phải mình, như vậy hẳn là nhằm vào tiểu tiện nhân Mộc Tịch Bắc đi, nếu như thật sự tra ra là Mộc Tịch Bắc gây nên, hừ, chuyện hôm nay sợ là không thể chết già rồi!
Hai người đồng thời đi ra Phi Tiên Các, mặt mũi Tôn Lộ tràn đầy đắc ý, thẳng tắp đi về phía Mộc Tịch Bắc, mở miệng hỏi ma ma sau lưng Mộc Tịch Bắc:
Thế nào? Có phải chứng thực chính là nàng ta muốn mưu hại Tề phi nương nương hay không!
Đại thần xung quanh cùng Hoàng đế đều đưa ánh mắt về phía hai người, Trừng Giang Hầu thấy nữ nhi mình hỏi như thế, thở dài một hơi, cho rằng chuyện này xác thực không dính dáng đến nữ nhi của mình.
Ngũ Y Nhân lại không lạc quan như vậy, chuyện ở trong này nàng là biết rõ, cho dù hai vị ma ma thật sự tra được cái gì, cũng không để người trong cuộc biết, mấu chốt vẫn phải nhìn mấy ma ma nói như thế nào.
Mộc Chính Đức chung quy không nhìn được ương ngạnh Tôn Lộ lại dám khi dễ nữ nhi nhà mình, mở miệng nói:
Trừng Giang Hầu, ngươi chính là dạy bảo nữ nhi như thế? Nói mà không có bằng chứng, liền xác nhận lung tung, cái này cùng vu hãm có gì khác biệt!
Mộc Chính Đức ngữ khí nghiêm khắc, ám chỉ Tôn Lộ tuổi còn nhỏ đã có thể như thế, như vậy nhất định là Trừng Giang Hầu cũng đã nhiều năm vu hãm người bên ngoài, mới có thể dạy ra nữ nhi như vậy!
Mặc dù Lộ nhi nhanh mồm nhanh miệng, nhưng dù sao cũng tốt hơn so với mấy người ngoài miệng không nói, nhưng tâm tư lại rất độc ác!
Trừng Giang Hầu cũng không chút khách khí phản bác.
Hoàng đế ngăn lại hai người đối thoại, mở miệng hỏi ma ma:
Thế nào? Tra ra cái gì?
Trong chớp mắt mọi người đều ngừng thở, vểnh tai, nhìn xem rốt cuộc Trừng Giang Hầu phủ cùng phủ Thừa Tướng giao phong ai sẽ bị thua.
Ma ma sau lưng Mộc Tịch Bắc dẫn đầu tiến lên phía trước nói:
Hồi bẩm bệ hạ, trên người Mộc tú nữ thứ hết thảy đều bình thường.
Tôn Lộ không dám tin thét to:
Làm sao có thể?
Lúc này, ma ma sau lưng Tôn Lộ lại rút ra trâm cài phượng vĩ trên đầu Tôn Lộ, hai tay dâng đến trước mặt Hoàng đế, giọng nói vô cùng to:
Hồi bẩm bệ hạ, trên trâm cài phượng vĩ của Tôn tú nữ có tẩm kịch độc!
------ Đề lời nói với người xa lạ ------
Ô ô, hôm nay lại thu được cái tam tinh đánh giá phiếu, ta phiền muộn ~ Oa oa oa,>_