Quyền Thiếu Cưng Chiều, Vợ Yêu Khó Nuôi

Chương 69 - Chương 59.1

Trước Sau

break
Editor: Puck

Mắt Lâm Hi trợn to, ngay sau đó xúc xích chiên và thức uống trong tay rơi xuống đất, nâng chân bỏ chạy, đã sớm không để ý hình tượng gì đó.

Tốc độ tìm người của Trần Tiêu nhanh hơn một chút, không quá nửa ngày đã bị anh tìm được.

Ngước nhìn ŧıểυ thư nhà mình trước mắt, tròng mắt Trần Tiêu đều muốn rớt ra rồi, đây là tiết tấu gì? Tại sao ŧıểυ thư nhà mình vừa thấy anh đã bỏ chạy? Chẳng lẽ ŧıểυ thư thật sự muốn rời khỏi nhà họ Quyền?

“ŧıểυ thư, đừng chạy, cẩn thận ngã xuống!” Trần Tiêu vừa chạy như điên, vẫn không quên kêu Lâm Hi cẩn thận chút.

Lâm Hi chạy phía trước, quay đầu liếc mắt nhìn Trần Tiêu, cô tăng tốc độ tiếp tục chạy. Không chạy là đồ ngốc!

“Các người chạy bên kia, các người chạy bên này, các người đi theo tôi.” Trần Tiêu dừng bước, chỉ huy bọn người dưới.

Người dưới do Trần Tiêu mang tới lập tức chia làm ba nhóm chia ra các phương hướng khác nhau chuẩn bị vây bắt Lâm Hi.

Bởi vì hội chùa, trên đường rất nhiều người, thân thể linh hoạt của Lâm Hi xuyên qua biển người.

“ŧıểυ thư, cẩn thận.” Thấy một người qua đường Giáp vóc dáng cao lớn chuẩn bị đụng phải Lâm Hi, Trần Tiêu nhanh chóng kêu to.

Phản ứng của Lâm Hi cực nhanh, nhanh chóng tránh ra, “Trần Tiêu, anh có thể đừng đuổi theo tôi không?”

“Không thể, xin ŧıểυ thư trở về nhà họ Quyền với tôi.”

Bước chân vừa dừng lại, Lâm Hi mặt không đỏ không thở gấp, đối mặt với Trần Tiêu thở hổn hển, “Thể lực của tôi tốt hơn của anh, nếu tiếp tục chạy nữa, mệt chết chính là anh.”

Bước chân Trần Tiêu càng lúc càng chậm, thân thể hơi vô lực, “ŧıểυ thư, ngài định đi đâu chơi? Ngài nói cho thiếu gia một tiếng, tránh cho thiếu gia lo lắng.” Hiện giờ bên cạnh ŧıểυ thư không có ám vệ, cũng không có máy định vị và thiết bị tìm kiếm, tìm được ŧıểυ thư phải dựa vào sức người tìm kiếm.

Lâm Hi vô tội chớp chớp mắt to, khóe môi tràn ra ý cười, “Tôi không có ý định đi về.” Dừng một chút, cô sờ túi áo, móc đạn khói và bom cay ra, “Nói cho Quyền Hạo, cám ơn anh ta chăm sóc ba năm qua!” Dự đoán trước được mấy người Trần Tiêu sẽ vây bắt nửa đường, cô đã sớm chuẩn bị đồ cần thiết.

Vừa dứt lời, khói mù trắng xóa dâng lên chung quanh Trần Tiêu.

Trần Tiêu còn chưa phân tích ra ý tứ trong lời nói của ŧıểυ thư nhà mình, anh dày dặn kinh nghiệm, mắt vừa tiếp xúc với khói mù thì anh biết đây là bom cay rồi, hốc mắt không kiềm chế được chảy đầy nước mắt, chỉ trong chốc lát anh đã lệ rơi đầy mặt. Chờ khói mù biến mất, anh quay đầu nhìn bọn hộ vệ phía sau cũng lệ rơi đầy mặt, lại nhìn phía trước, phát hiện ŧıểυ thư nhà mình đã sớm không thấy bóng dáng.

“ŧıểυ thư.” Trần Tiêu nhìn chung quanh không có bóng dáng của ŧıểυ thư nhà mình, anh nhanh chóng kêu to.

Lời ŧıểυ thư nói kia không phải thật sự muốn rời khỏi nhà họ Quyền chứ, hỏng bét!

Đưa tay xua khí cay trong không khí tản ra, Trần Tiêu nhìn một đám người chung quanh, mặt ủ mày ê. Lần này nên làm cái gì?

Khi Trần Tiêu như con ruồi không đầu mang theo đông đảo người dưới tìm kiếm Lâm Hi trên đường thì lúc này cô lại đang nhìn một dòng sông mà ngây ngốc.

Trong dòng sông nước sông chậm rãi chảy xuôi, gió lạnh nổi lên, Lâm Hi không nhịn được run run.

Quay đầu lại nhìn đường nhỏ đen như mực, liếc mắt, cô ngồi xổm xuống đưa tay thử dò xét chạm vào nước sông, giá rét lạnh thấu xương thẩm thấu vào thân thể cô.

Bây giờ không có thuyền, nếu muốn qua bờ bên kia ngồi xe, cô nhất định phải bơi qua!

Nghĩ đến Trần Tiêu sẽ nhanh chóng đuổi tới, cô khẽ cắn răng, hai mắt nhắm lại, tung người một cái.

Khó khăn bơi tới bờ bên kia, toàn thân cô ướt đẫm, cả người có vẻ chật vật không chịu nổi, quay đầu nhìn bờ bên kia, cô không hề lưu luyến.

Đêm đã khuya, bông tuyết xinh đẹp tung bay, Trần Tiêu và đông đảo người dưới vẫn đang tìm kiếm trên đường.

Thế giới trắng như tuyết, đêm tối phủ xuống, nhà họ Quyền đèn đuốc sáng trưng,



break
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc