Sau một hồi làʍ t̠ìиɦ, có lẽ là ŧıểυ huyệt của cô khiến anh thực vừa lòng nên anh đã rút từ trong ví ra một tấm danh thiếp rồi ngả ngớn nhét vào giữa khe rãnh ngực của Lâm Nhuỵ, sau đó liếc nhìn cô một cái thật sâu xong xoay người nghênh ngang rời đi.
Lâm Nhuỵ lấy danh thiếp từ trước ngực ra, chỉ thấy mặt trên ghi: Tổng giám đốc Lục Trạch của tập đoàn Thiên Thịnh , ở mặt sau còn ghi cả số điện thoại và e-mail của anh.
Xem ra người đàn ông này cảm thấy cô không tồi, định cùng cô phát triển quan hệ bạn giường lâu dài sao?
Cô cười trào phúng rồi tùy tay ném tấm danh thiếp vào trong sọt rác bên cạnh bồn cầu.
Lâm Nhụy đi đến trước gương trong buồng vệ sinh rồi sửa sang lại tổng thể toàn thân xong chỉnh chế độ phát âm thanh trên điện thoại di động, sau đó đi ra ngoài tìm ŧıểυ Mỹ.
Thật ngại quá, vừa nãy tớ có nhận được điện thoại của bạn học cũ nên đã đi ra ngoài một lát. Cô nói lời xin lỗi.
Bạn nào vậy? ŧıểυ Mỹ có chút không cao hứng, cô vừa đi tìm Lâm Nhuỵ nửa ngày, gọi điện thoại lại không có người nghe.
Một bạn học hồi cấp hai.
Được rồi!
ŧıểυ Mỹ không hề nghi ngờ Lâm Nhuỵ bởi vì cả hai lúc vào đại học thì mới quen biết. ŧıểυ Mỹ đột nhiên nhớ ra một chuyện nên mở miệng bổ sung: À đúng rồi, cậu nhóc mới nãy cậu nhờ mình chăm sóc đã ra về với mẹ rồi!
Nhưng nói thật, ba nó thực đẹp trai, chỉ tiếc là không thể nhìn nhiều thêm một chút, mẹ của nó nói ba nó đã về công ty để xử lí công việc.
ŧıểυ Mỹ bởi vì không có nhiều cơ hội gặp soái ca đẹp mắt nên cảm thấy đáng tiếc, đầy mặt tiếc nuối.
Hai cô gái trê lại tiếp tục chơi một lát. Nói đúng hơn là Lâm Nhuỵ ngồi ở một chỗ và nhìn ŧıểυ Mỹ chơi đùa, giữa hai chân cô đã lầy lội một mảnh, môi âʍ ɦộ bị người đàn ông làm đau, khi đi đường thì bị vải dệt ma xát nên có chút khó chịu, ngồi vẫn thoải mái hơn một chút.
Nhưng tâm tình của cô xác thật là sung sướиɠ.
Dù sao cũng phải nói hôm nay thật là một ngày Tốt đẹp .
----
Lâm Nhuỵ và ŧıểυ Mỹ đều là sinh viên đại học, năm nay là năm thứ hai theo học, cả hai cô đều không muốn ở trong KTX nên đã ăn ý với nhau thuê một căn hộ có hai phòng ngủ ở bên ngoài.
Qua hết một ngày cuối tuần vui sướиɠ, thứ hai lại phải bắt đầu đi học.
Lâm Nhuỵ cầm sách vở đi học, vừa đến phòng học thì liền nghe thấy nhóm bạn bên cạnh ríu ra ríu rít đàm luận.
Aizz, cậu có biết không? Giáo sư lịch sử - thầy Ngô đã nghỉ hưu rồi, hôm nay là một giáo sư trẻ tới.
Thầy Ngô là một ông già đã qua tuổi 50, ngày thường đi dạy rất cũ kỹ câu nệ, nhiều học sinh đều không quá thích ông ta.
Vừa nghe nói muốn đổi giáo sư dạy học, mọi người đều nhịn không được sôi trào lên.
Đã sớm biết.
Nữ sinh lấy đôi tay che mặt làm ra trạng thái si mê. Nghe nói là rất đẹp trai, giáo sư tuổi trẻ, chỉ số thông minh lại cao, quả thực là nam thần a!
Chờ một chút gặp thì liền biết.
Hy vọng giáo sư này không giống giáo sư Ngô, ông trời phù hộ.
Mọi người cùng thảo luận, khí thế sôi nổi ngất trời, ai cũng tò mò về bộ dáng của vị giáo sư mới tới này.
Xoay qua xoay lại thì thời gian vào học đã đến.
Lâm Nhuỵ ngồi ở bên cửa sổ, cô đặt sách vở lên trên bàn rồi nhìn về hướng cửa, trong lòng cũng có chút tò mò.
Thực nhanh thì tiếng chuông Ring ring vào học đã vang lên.
Chỉ thấy thân ảnh của một người đàn ông tiến vào, bước đi theo từng tiếng chuông. Người đàn ông bước từng bước chân thon dài đi vào phòng học.
Đập vào mắt là một gương mặt xa lạ, khuôn mặt rất tuấn tú.
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >< Về việc vote thì chả qua mình chỉ muốn có động lực để edit tiếp và ra chương nhanh thôi chứ chả qt gì, nếu ko đủ thì cứ cách 2 - 3 days mình vẫn ra chương mà? Nhju bạn góp ý qass /_