Lâm Nhuỵ tùy tay vớt một cái khối bọt biển vuông lên thưởng thức, sa đó vứt bọt biển lên xong lại ném xuống rồi chụp nó. Cô cứ lặp đi lặp lại động tác đó tựa như vui chơi không biết mệt.
Có lẽ là chỗ này này quá mức thoải mái nên ŧıểυ Mỹ nằm bên tay phải đã phát ra tiếng ngáy rất nhỏ, cô bạn đã ngủ.
Đây đúng là đều Lâm Nhuỵ muốn.
Tay cô hơi hơi nhoáng lên, cũng không biết là cố ý hay vô tình mà khối bọt biển vuông trong tay bay vút lên rồi rơi xuống ngay đúng phía bên trái và cách rất gần đứa bé trai.
Lâm Nhuỵ cong cong môi.
“Nhóc con, có thể đưa khối bọt biển đó qua đây giúp chị không?” Cô ôn nhu nói với bé trai.
Bé trai đang chơi đùa một mình. Nhìn sơ qua thì biết cậu bé tương đối thẹn thùng, không dám tiếp xúc với những bạn nhỏ khác.
Cậu bé khoảng chừng 4-5 tuổi, tuy khuôn mặt còn non nớt nhưng lại mơ hồ có thể thấy được vẻ đẹp trai anh tuấn được thừa hưởng từ ba. Chắc lúc trưởng thành sẽ rất giống ba, có thể mê đảo rất nhiều cô gái.
Nhóc con nâng khuôn mặt nhỏ lên nhìn nhìn chị gái xinh đẹp trước mặt rồi lại nhìn khối bọt biển vuông. Cậu bé có chút do dự.
Lâm Nhuỵ vẫn duy trì tươi cười ôn nhu như cũ trên mặt. Cô thậm chí còn duỗi tay tới trước mặt cậu bé và chờ đợi.
“Giúp chị không được sao?”
Có lẽ là vẻ thiện ý của Lâm Nhuỵ làm cậu bé thu hồi đề phòng, cuối cùng thì cậu bé cũng lựa chọn dùng tay nhỏ vớt lấy khối bọt biển kia, sau đó thật cẩn thận đưa cho Lâm Nhuỵ.
Lâm Nhuỵ tiếp nhận, mắt đẹp cong thành hình trăng non nhỏ. “Cảm ơn.”
“Không có gì.” Bé trai ngượng ngùng cúi đầu cắn cắn ngón tay của mình.
“Nếu được thì chúng ta cùng chơi đi?” Lâm Nhuỵ thử thăm dò.
Bé trai mắt sáng ngời nhưng lại có chút co rúm lắc lắc đầu.
Lâm Nhuỵ cười ném khối bọt biển vuông trong tay qua chỗ cậu bé. Khối bọt biển trực tiếp bay vào trong lòng ngực bé trai.
“Haha, ném trúng em rồi.” Cô cười khoa trương ý bảo cậu bé mau ném lại đây.
“Em thử ném xem có thể trúng chị hay không?!”
Cậu bé nghe xong câu nói đó giống như được cổ vũ nên cũng buông bỏ sự rụt rè mà ném khối bọt biển vuông về phía Lâm Nhuỵ.
Có lần đầu liền sẽ có lần thứ hai, hai người cứ ném qua ném lại rồi dần dần quen thuộc lên, cậu bé không còn sợ người lạ, hai người một lớn một nhỏ vui chơi thật náo nhiệt.
Người đàn ông ngồi ở bên hồ, từ thật xa cũng nghe được tiếng con trai nhà mình đang hưng phấn kêu gọi ầm ĩ nên có chút kinh ngạc.
Con trai của anh chỉ biểu lộ vẻ hoạt bát với những người trong gia đình, còn khi đối mặt với người ngoài thì vẫn luôn im lặng, mặc kệ người khác nói gì, con của anh cũng đều không đáp lại, có thể chơi vui vẻ như vậy khi không có anh và vợ thì thật đúng là hiếm thấy.
Đến khi thấy rõ người đang cùng chơi đùa với con trai mình, anh nhướng mày.
Là cô gái kia.
Chỉ thấy cô gái hình như đang nói gì đó với con trai anh, sau đó thì liền thấy con của anh hưng phấn chạy tới và ngưỡng khuôn mặt nhỏ khẩn cầu: “Ba, con muốn chơi với chị xinh đẹp kia.”
“Được rồi…” Người đàn ông sờ sờ đầu tóc mềm mại của con trai, mới nói đến một nửa thì đột nhiên dừng lại, anh nhìn chăm chú về phía sau con trai, ánh mắt trở nên thâm trầm.
Cô gái trẻ tuổi bước từng bước chân trắng nõn đi về phía anh, bộ ngực phình phình, đôi vυ" to lắc qua lắc lại theo từng bước đi của cô, chỉ kém chút thì liền nhảy ra tới, còn thêm vòng eo nhỏ nhắn kia, mỗi một chỗ đều biểu lộ lực hấp dẫn.
Cô đi đến trước mặt người đàn ông và cậu bé rồi ngừng lại xong đối mặt với người đàn ông, cô hơi hơi cúi thân mình, trên mặt lộ ra tươi cười điềm mỹ. “Con trai nhà anh thập phần đáng yêu, tôi có thể mượn nó trong chốc lát được không?”
Tầm mắt của người đàn ông đột nhiên cứng lại.
Anh đang ngồi, lúc cô cúi người, từ góc độ này của anh thì trùng hợp có thể thấy đôi vυ" to đang rung rinh mãnh liệt trong chiếc áo bó sát người kia, nhũ thịt trắng nõn, ở giữa là một khe rãnh thật sâu chọc người mơ màng vô hạn.
Chỉ tiếc là núm vυ" bị nịt ngực che nên anh chỉ có thể nhìn thấy tý chút quầng vυ" màu hồng nhạt nhưng lại càng thêm dụ hoặc người ta muốn xé nát nịt ngực vướng bận kia rồi ngắm nhìn cẩn thận.
Ánh mắt của người đàn ông có chút tiếc nuối.
Có thể nghĩ nếu nắm một đôi vυ" xinh đẹp như thế trong tay thì sẽ có loại hưởng thụ mất hồn như thế nào đây?
“Anh gì ơi?”
Cô gái lại lần nữa ra tiếng.
Người đàn ông di chuyển tầm mắt lên trên đối diện với khuôn mặt xinh đẹp của cô, cặp mắt to kia thoạt nhìn vô tội mà lại thanh thuần giống như vốn không hề phát hiện bản thân đã bị anh nhìn hết toàn bộ.
Thật sự là không hề phát hiện sao?
Người đàn ông liếc mắt nhìn cô thật sâu.
Anh ôn hòa nói: “Con trai tôi có chút nghịch ngợm, vậy làm phiền cô hỗ trợ chăm sóc dùm.”
“Không phiền.” Lâm Nhuỵ cười càng ngọt.
Khi tiếp nhận bé trai từ trong lòng ngực người đàn ông, cô âm thầm ưỡn ngực dâng vυ" lên tận cánh tay anh. vυ" của cô trời sinh đã rất lớn, đây là điều khiến Lâm Nhuỵ tự hào nhất, cô không cần dùng cái loại nịt ngực có lớp lót bọt biển thật dày, vυ" cô thuộc loại to hàng thật giá thật.
Cách lớp vải dệt hơi mỏng, toàn bộ vυ" ma xát qua cánh tay anh.
Cơ bắp nơi cánh tay căng thẳng chút. Anh nhìn Lâm Nhuỵ, ánh mắt mang theo vài phần xem kỹ và thử.
“Cô họ gì?”
“Lâm.” Lâm Nhuỵ cười thanh thuần.
“Lâm ŧıểυ thư.” Người đàn ông biết nghe lời xưng hô. Chờ lát nữa chắc có lẽ tôi phải về công ty xử lý công việc, cô và con trai tôi chơi chán thì giao nó lại cho vợ tôi là được.”
Lâm Nhuỵ sửng sốt, đến khi thấy khóe miệng người đàn ông ngậm tươi cười nghiền ngẫm thì mới nhanh chóng hiểu ra ẩn ý của anh.
“Yên tâm đi.” Cô trả lời chứa đầy thâm ý.
Người đàn ông hơi hơi mỉm cười.
Anh nhìn theo Lâm Nhuỵ mang con trai tới chỗ thang trượt mới chậm rì rì thu hồi tầm mắt.
Mà lúc này, vợ anh vẫn đang cùng người phụ nữ kia nhìn chăm chú vào di động và nhiệt liệt thảo luận bộ thiết kế trang phục mới ra trên mạng nên không hề chú ý tới mấy chuyện vừa xảy ra bên phía chồng mình.
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy ><
Nhắc lại lần cuối: mình tự convert ròy tự edit và up, ko có bản cv =() Xjn link raw gốc thì tớ sẽ đưa =))