Cảm giác màn dạo đầu đã đủ, anh buông lỏng Lâm Nhụy ra rồi cởi bỏ quần áo trên người, toàn thân trần trụi lộ ra vai rộng mông hẹp và dáng người săn chắc.
Mặc quần áo thì nhìn gầy nhưng khi cởi ra lại rất có thịt, cơ bắp không khoa trương giống như kiểu cố tình tập thể hình nhưng mỗi một đường cong đều cực kỳ tuyệt đẹp và lưu sướиɠ, bên trong đó ẩn chứa thật lớn lực bạo phát.
Nếu xét riêng về phần năng lực của người đàn ông này thì Lâm Nhụy đã sớm nếm thử qua. Chỉ cần anh muốn thì tuyệt đối có thể làm bất luận một cô gái nào đến xuống giường cũng không được.
Nhớ lại cảnh lần trước khi hai người làʍ t̠ìиɦ ở trong buồng vệ sinh kia, Lâm Nhụy nhịn không được mà liếʍ môi, trong mắt như có một hồ xuân thủy đang nhộn nhạo.
Lục Trạch vươn một ngón tay vói vào trong ŧıểυ huyệt của cô để dò xét, bên trong đã sớm ướt át, thậm chí còn ướt hơn so với trong tưởng tượng của anh.
Anh nhướng lông mày: “Xem ra là cô đã chuẩn bị tốt.”
Lâm Nhụy nằm ở trên giường. Cô tách hai đùi ra thành hình chữ M rồi dùng mị thanh quyến rũ anh: “Mau tới đây đi.”
Chỉ thấy chỗ đùi trắng nõn, trong khu rừng rậm màu đen kiều nộn kia, mỹ huyệt như cánh hoa sau cơn mưa, môi âʍ ɦộ còn đang thấm giọt sương, ướt dầm dề chờ đợi khách vào cửa.
Lục Trạch nhìn bộ dáng khó dằn nổi của cô thì ngược lại không hề nóng nảy, anh lại thích thú trêu đùa cô.
“Cô cầu tôi thì tôi liền lập tức làm cô.”
Lâm Nhuỵ không cao hứng chu miệng. Cô nghĩ thầm, việc làʍ t̠ìиɦ rõ ràng chính là đang thỏa mãn nhu cầu sinh lí của cả hai bên, vậy thì vì lẽ gì mà cô lại phải cầu xin anh.
Nhưng tên đã lắp trên cung thì không thể không bắn, cô đã sớm nhịn không được, còn nhìn sơ qua thì anh lại thong dong bình tĩnh, phỏng chừng nếu cô không mở miệng thì người đàn ông này thật đúng là sẽ trêu đùa cô thêm chốc lát.
Chẳng lẽ là ŧıểυ huyệt của cô không đủ mị lực sao?
“Cầu anh…” Cô cuối cùng vẫn phải khuất phục dưới dâm uy của người đàn ông.
Hình như là Lục Trạch cảm thấy còn chưa đủ. Anh dù bận vẫn ung dung nhìn cô.
“Cầu tôi cái gì? Nói rõ ràng đi.”
Tên đàn ông thúi!
Lâm Nhụy giận dữ trừng mắt nhìn anh một cái, chỉ tiếc là hiện tại, đôi mắt của cô một mảnh trơn bóng, mị ý lan tràn, cái trừng mắt này không chỉ không có chút sát thương nào mà ngược lại càng giống như là đang nũng nịu quyến rũ anh, chọc đến hạ thân của anh nóng lên, bàn tay to nhịn không được mà nhéo phần gò hông hồng diễm của cô như đang trừng phạt.
“Mau nói. Cô không nói thì làm sao tôi biết được.” Lục Trạch áp lực tiếng thở dốc rồi thúc giục.
Lâm Nhụy rêи ɾỉ, ŧıểυ huyệt còn đang cuồn cuộn không ngừng chảy nước, mà hiện tại, nhũ thịt kia cũng sưng to đến phát đau, cô vội vàng hy vọng được được sự âu yếm từ anh.