Một đêm qua đi, Khương Ninh đọc truyện tình yêu cả đêm đã quên mất chuyện ở hẻm nhỏ tối hôm qua.
Thậm chí, bởi vì tình tiết truyện quá mức li kỳ, cô cũng không so sánh chuyện tối qua với nội dung cuốn ŧıểυ thuyết kia, hoàn toàn không nghĩ là bọn họ tới lấy lòng cô.
Nhưng sáng sớm, vừa mở cửa, chuyện giống tối hôm qua lại xảy ra lần nữa.
Ngoài cửa có một anh đẹp trai 1m88 đang quỳ, người đàn ông mặc quần âu đen, có thứ gì đó ngồn ngộn phồng lên dưới lớp quần tây, phần trên mặc sơ mi trắng, cổ áo cởi mấy cúc, lộ ra xương quai xanh gợi cảm và lồng ngực săn chắc.
Không chỉ thế, anh đẹp trai quỳ trên đất còn đang bị thương, trông có vẻ như vừa đánh nhau xong.
Phần quần bị lưỡi dao sắc bén cắt rách ở gần háng, lộ ra miệng vết thương cùng cơ đùi bên trong, bởi vì vị trí miệng vết thương quá đặc biệt, có thể nhìn thấy thứ phồng lên ở giữa háng.
Giờ phút này, anh ta đang quỳ xuống vì kiệt sức, hai chân dang rộng làm con quái vật khổng lồ ở giữa càng thêm bắt mắt.
Cổ áo sơ mi hở ra, cơ ngực săn chắc như ẩn như hiện, phần bụng có vết thương, đồng thời lộ ra hình dáng của cơ bụng.
Khương Ninh chớp chớp mắt.
Sao người chơi chưa từng nói người ở thế giới hiện thực đều trông “ngon” vậy nhỉ?
Người quỳ gối trước của nhà Khương Ninh là một tinh anh của gia tộc thể tu.
Thể tu có sức khỏe tốt, tràn đầy tinh lực, tối hôm qua vừa hành động thất bại, sáng hôm sau đã có thể ngóc đầu trở lại.
Những gia tộc lánh đời khác hôm qua họp xong cũng chưa ra kế hoạch lấy lòng quỷ vương, hôm nay vẫn phải họp tiếp, mà gia tộc thể tu đã không ngừng hành động, muốn trở thành người bên gối Quỷ Vương trước những gia tộc khác.
Tuy hành động ngày hôm qua thất bại, nhưng bọn họ vẫn thu hoạch được thông tin số 4 rất quan trọng, giờ phút này, bọn họ nhằm vào thông tin đó để tiếp tục hành động.
Anh đẹp trai 1m88 ngửa đầu nhìn Khương Ninh, bên môi có vết máu nhàn nhạt: “Cứu tôi…”
Anh ta cầu cứu cô, nhưng dáng vẻ lại giống như một dươиɠ ѵậŧ cỡ lớn cầu được sủng ái.
Khương Ninh: “...”
Cũng hơi thích thích, nhưng cô là một con quỷ đứng đắn…
Sau khi ra khỏi phó bản, Khương Ninh có tâm lý đề phòng rất mạnh, không có thứ gì vô duyên vô cớ xuất hiện cả, thứ cám dỗ như này vừa nhìn đã biết là bẫy, tuy cô không sợ bẫy của loài người, nhưng nếu muốn tiếp tục ở lại thế giới này, không bị ý thức của thế giới đuổi đi thì tốt nhất vẫn không nên gây ra chuyện.
Khương Ninh nhấc chân khẽ đá vào người đàn ông, vòng qua anh ta, tiếp tục đi ra ngoài.
Vốn tưởng rằng có trai đẹp quỳ trước nhà đã đủ kỳ quái rồi, ai ngờ mới đi hai bước, vừa đến cửa thang máy, Khương Ninh lại nhìn thấy một anh đẹp trai… cũng đang quỳ.
Người đàn ông này khác người mặc đồ âu ban nãy, người này mặc đồ thiếu niên rất thanh thuần, ăn mặc đơn giản, chỉ có áo hoodie và quần jean, nhưng dáng người hoàn mỹ và sắc đẹp kia có thể treo lên đánh bất cứ nam chính phim thanh xuân vườn trường nào.
Giờ phút này, anh ta quỳ gối bên cạnh thang máy, cũng không khoe hàng như người đàn ông mặc đồ âu vừa nãy, anh ta quỳ thẳng người, vẻ mặt lạnh lùng, giống như một đóa hoa trên tiên giới vì một lý do bất đắc dĩ mà rơi xuống phàm trần.
Cô ấn thang máy xong, trong lúc chờ thang, cô đứng ngay trước mặt anh ta, sau khi dừng mắt trên người anh ta mấy giây, cô lập tức phát hiện ra lý do vì sao đóa hoa tiên giới này lại rơi xuống phàm trần.