Âm thanh hạt mưa đánh lên kính chắn gió khiến Triệu Ngu mơ màng sắp ngủ ngay lập tức tỉnh táo lại, ý thức được việc bản thân suýt chút nữa đã ngủ quên, cô nhanh chóng ngồi thẳng người đổi tư thế, mở to hai mắt nhìn ra bên ngoài.
“An tâm ngủ một lát đi.”
Nghe được giọng nói của Tiết Trạm, cô lắc đầu rồi hỏi: “Anh có mệt không? Có muốn em đổi chỗ cho không?”
Mỗi lần cô về thăm cha mẹ nuôi thì anh đều chủ động làm tài xế đồng hành cùng cô, một người ngày thường ra ngoài đều mang theo tài xế lại vì cô mà tự mình lái xe suốt mấy giờ đồng hồ, làm cô có chút băn khoăn.
Tiết Trạm cười như không cười liếc mắt nhìn Triệu Ngu một cái: “Với trạng thái như vậy, làm sao dám để em cầm lái?”
Triệu Ngu nhịn không được mà ngáp một cái, cũng không phản bác lại anh, ngày hôm qua cô ngủ muộn, trạng thái tinh thần xác thật là không tốt lắm.
“Ngủ đi, không ảnh hưởng đến anh, anh sẽ không ngủ theo em.”
“Không sao đâu, để em nói chuyện với anh một lát.”
Lời tuy nói là như thế, nhưng đến cuối cùng Triệu Ngu vẫn bất tri bất giác ngủ mất, chờ đến khi cô tỉnh lại thì mới phát hiện bên ngoài vẫn còn tiếp tục mưa, mà xe lại đã dừng lại.
“Đây là nơi nào?” Mới vừa tỉnh ngủ nên giọng nói của cô còn có chút nghẹn ngào, lại không khống chế được ngáp thêm một cái, nước mắt cũng bắt đầu chảy ra bên ngoài.
“Khu vực phục vụ.”
Tiết Trạm tháo đai an toàn xong xoay người nhìn Triệu Ngu: “Tối hôm qua không ngủ sao?”
“Có ngủ, chỉ là…”
Nhìn thấy ánh mắt của amh thẳng tắp rơi xuống cần cổ mình, cô đột nhiên im miệng.
Dấu vết nơi đó vô cùng rõ ràng, là tối hôm qua Thương Lục lưu lại.
Cô cũng không cố ý che giấu cho bất kì ai, chỉ là buổi sáng lúc mặc quần áo vẫn vô thức dùng cổ áo chặn lại, đại khái là vừa rồi ngủ không cẩn thận khiến cổ áo mở ra, mới để lộ dấu vết làʍ t̠ìиɦ tối hôm qua.
Tiết Trạm vươn tay, chậm rãi đẩy cổ áo cô ra, đầu ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn trêи dấu hôn kia: “Xem ra là rất kịch liệt.”
Triệu Ngu không hé răng, xem như cam chịu. Có lẽ không biết hôm nay cô phải về Ngô Thành nên tối hôm qua Thương Lục đã lăn lộn cô đến 2 giờ sáng mới chịu ngủ, vừa vặn hứng thú của cô cũng dâng cao, thế nên hai người đúng thật là rất kịch liệt.
Tay Tiết Trạm từ cổ chậm rãi vỗ đến trêи mặt cô, ánh mắt thâm trầm dừng trêи môi cô vài giây, đột nhiên cúi người hôn lên.
Hình ảnh này quá mức quen thuộc, quả thực giống phim điện ảnh phát lại. Nhớ rõ lần đó khi Tiết Trạm hỏi cô có phải chọn Thương Lục hay không, cũng ở trong ngày mưa như thế này, trong khu vực phục vụ, nh cúi đầu hôn cô.
Chẳng qua là lần đó, anh vừa nhẹ nhàng chạm vào liền rời đi, mà lần này, anh lại dùng sức hôn, ngậm lấy môi cô mạnh mẽ ɭϊếʍ mυ"t̼, đầu lưỡi bá đa͙σ chui vào trong khoang miệng cô, tùy ý xâm nhập mỗi một góc.
Hai lần đều bởi vì Thương Lục, Triệu Ngu cảm thấy Tiết Trạm cũng sắp xem Thương Lục là tâm ma.
Thầm thở dài một tiếng ở trong lòng, cô nhẹ nhàng đẩy anh ra và hỏi: “Đau eo không?”
Xe anh vốn dĩ rất rộng, khoảng cách giữa hai chỗ ngồi còn cách xa như vậy, anh còn cúi người lại đây hôn cô cũng đúng thật là khảo nghiệm lực eo.
Nhìn đến ý cười trong mắt Triệu Ngu, thần sắc căng chặt của Tiết Trạm cuối cùng cũng giãn ra một chút, anh xoay người ngồi trở lại ghế điều khiển rồi vươn tay với cô: “Lại đây.”
“Anh khẳng định em sẽ nghe lời anh?”
Ngoài miệng tuy nói như vậy, nhưng cô lại cởi đai an toàn, không chút nào ngượng ngùng mà chuyển người sang bên kia, mở hai chân khóa ngồi ở trêи người anh.
Tiết Trạm ôm eo Triệu Ngu, để cô càng gần mình hơn rồi trầm giọng nói: “Lần trước đã muốn làm như vậy.”
Triệu Ngu cười cười: “Vậy sao anh không làm?”
Anh không dám, cũng không muốn. Nghĩ như vậy, nhưng anh đương nhiên sẽ không nói với cô, dưới tình huống lúc ấy, anh thật sự không dám chạm vào cô.
Lúc trước cô quá mức yếu ớt, dường như chỉ cần chạm vào một cái là có thể khiến cô tan biến. Hôm nay cũng như thế, nếu không phải nhìn thấy dấu vết Thương Lục để lại, nếu không phải biết thì ra cô đã có thể hưởng thụ tính ái, thì ngay cả hôn môi anh cũng phải cực kì khắc chế.
Thấy Tiết Trạm vẫn luôn nhìn mình như vậy, lại không nói một lời nào, Triệu ngu hỏi: “Anh tức giận?”
“Ừ. ” Anh không chút nào che dấu cảm xúc trong lòng, ánh mắt lại lần nữa rơi xuống dấu hôn trêи cổ cô, Loại chuyện thế này, không có người đàn ông nào không để ý.
Nhưng dừng một chút, anh lại nói: “Như vậy cũng tốt. ”
“Cái gì?”
Trả lời cô là một nụ hôn sâu của anh.
Triệu Ngu như vậy, dần dần trở nên có sức sống, thật tốt.
Chẳng sợ cô cùng người đàn ông khác bên nhau sẽ khiến trong lòng anb không thoải mái, nhưng so với cái xác không hồn như trước kia đã là quá tốt.
Mưa bên ngoài càng lúc càng lớn, trêи xe này không có trang bị màn che, nếu có người hoặc xe đi ngang qua thì khẳng định sẽ có thể nhìn thấy hai người tình cảm mãnh liệt mà ôm và hôn nhau nồng nhiệt.
Chỉ là không ai quan tâm đến vấn đề đó, bốn cánh môi dán vào nhau càng thêm chặt chẽ, bàn tay đặt trêи eo cô sớm đã chui vào vạt áo, vuốt ve dọc theo làn da tinh tế, cuối cùng tìm được hai luồng mềm mại trước ngực mà bắt lấy, cách nội y mà vuốt ve xoa bóp nhào nặn.
Triệu Ngu sớm đã cảm giác được nơi cứng rắn giữa hai chân anh, anh cương cứng rất nhanh, giống như một tên nhóc mới lớn mới được nếm mùi tình ɖu͙ƈ.
Cẩn thận tính thời gian, bọn họ thật sự đã rất lâu không có làm, tuy rằng anh không nói, nhưng cô biết, anh không có người phụ nữ nào khác.
Người như Tiết Trạm, muốn dạng phụ nữ nào mà không có, nhưng lại cố tình nguyện ý vì cô mà giữ mình. Nói không cảm động là giả, nhưng nɠɵạı trừ càng thêm nhiệt tình hôn anh thì cô không thể làm gì khác.
Đẩy bra của Triệu Ngu lên cao, hai tay Tiết Trạm gắt gao che chở hai luồng nhũ thịt, không nhẹ không nặng mà xoa nắn, núm иɦũ ɦσα sớm đã bị anh khiêu khích mà nhếch cao, cho dù cách một tầng quần áo cũng có thể hiện rõ trước mặt anh.
Nhìn hình dạng mê người kia, Tiết Trạm muốn cúi đầu ngậm lấy, nhưng ý thức được đây là nơi công cộng nên anh chỉ có thể tiếp tục hôn môi cô, hai tay nương theo sự bao bọc của quần áo mà hung hăng chà đạp lên hai luồng nhũ thịt.
Dựa lưng vào tay lái mà ngẩng đầu lên, Triệu Ngu ở giữa môi anh than nhẹ ra tiếng, vòng eo cũng vô thức xoắn nhẹ, cô vừa dùng nơi giữa hai chân cọ lên vật cứng của anh, vừa ưỡn ngực đưa vào lòng bàn tay anh.
Cảm giác được cô gấp gáp, Tiết Trạm lưu luyến buông tha môi cô, mắt nhìn ra bên ngoài, xác định mưa như thế này sẽ không có người đến gần rồi sau đó mới đưa tay thăm dò đến dưới thân Triệu Ngu.
Cô mặc váy, thuận tiện hành động, lại có thể che đậy cảnh xuân vô cùng tốt.
Bàn tay dọc theo phần đùi trong, một đường vuốt ve đến nơi giữa hai chân, mới chạm tới qυầи ɭσ"ȶ đã cảm giác một mảnh ướt át vô cùng rõ ràng.
Tiết Trạm nhìn cô và cười cười: “Muốn anh?”
Triệu Ngu thành thật gật đầu.
Anh cách qυầи ɭσ"ȶ xoa xoa lên phiến thịt mềm kia rồi cúi đầu cọ lên khóe môi cô: “Giúp anh cởi ra.”
Triệu Ngu cắn môi, cố gắng nuốt tiếng rêи rỉ khó kiềm chế vào trong rồi cởi bỏ khóa kéo, thả vật nóng bỏng của anh ra bên ngoài. Tiết Trạm kéo qυầи ɭσ"ȶ của cô qua một bên xong nhắm ngay cái miệng nhỏ ướt át và sau đó chậm rãi chen vào bên trong.
Cuối cùng cũng phối hợp với nhau nuốt vào toàn bộ, cô lại nghe được tiếng rêи rỉ hỗn loạn của anh truyền đến: “Xin lỗi.”
Cô sửng sốt, không biết anh đang nói gì, suy nghĩ một chút lại cho rằng anh đang cảm thấy làʍ t̠ìиɦ trong hoàn cảnh như vậy sẽ khiến cô có nguy cơ bại lộ, Triệu Ngu đang chuẩn bị nói với anh thật ra như vậy rất kϊƈɦ thích thì lại nghe được anh nói: “Trước kia đối xử với em quá thô lỗ, sau này anh sẽ chậm rãi bồi thường.”
Giờ phút này, Triệu Ngu cảm thấy cả trái tim đều mềm nhũn.