Thích một người thì nên làm như thế nào? Đường Hi cũng không biết.
Cô lên mạng tìm được mấy quyển sách, tuy rằng đều nói nữ theo đuổi nam là chuyện rất dễ dàng*, nhưng cô thật sự không có can đảm trực tiếp đi tìm Trang Diệp để thổ lộ, về phương diện này thì Ngu Cẩn và cô đều giống nhau, chỉ toàn là kiến thức, lý luận góp nhặt từ sách vở chẳng có bất kì kinh nghiệm thực tiễn nào.
(*) Nguyên văn “ nữ truy nam cách tầng sa”: có nghĩa là con gái theo đuổi con trai là chuyện rất dễ dàng, khoảng cách chỉ như một tấm màn mỏng.
Hai chị em cách màn hình nghiên cứu cả đêm, cũng chỉ có thể đưa ra kết luận: Trang Diệp đối với cô không giống như thái độ của một bạn học bình thường, trong lòng anh chắc là cũng thích cô, hoặc ít nhất là có cảm tình với cô, cho nên phương pháp đơn giản nhất chính là kiên nhẫn chờ đợi Trang Diệp chủ động.
[ Chúng ta chỉ là suy đoán nên cũng chưa chắc đã đúng, cũng không chắc anh ấy còn độc thân, lỡ như anh ấy đã có bạn gái nhưng thích cùng cậu chơi trò mập mờ thì sao? ]
Đang mong chờ Trang Diệp chủ động thổ lộ thì Đường Hi lại thấy tin nhắn của Ngu Cẩn, cô nhịn không được mà sửng sốt một chút, anh ấy là loại người này sao? Trực giác nói cho cô biết, khẳng định là không.
Nhưng một khi đã lo lắng thì đầu óc liền phát hoả, cô trực tiếp nhắn WeChat cho Trang Diệp: [ Anh có bạn gái chưa? ]
Tin nhắn mới vừa gửi đi thì cô liền hối hận, không nên hỏi thẳng như vậy, nhưng lúc đó WeChat còn chưa có tính năng thu hồi tin nhắn, cô chỉ có thể buồn rầu tự đánh mình mấy cái xong lại vội vàng tìm cớ nhắn tiếp: [ Một người bạn của tôi để ý anh, nên tôi giúp cô ấy hỏi một chút. ]
Gần như là cùng lúc, Trang Diệp cũng gửi tin nhắn tới: [ Tôi chưa từng có bạn gái. ]
Một câu ngắn ngủn, lập tức khiến cho cô không khống chế được mà cong môi, chỉ là anh lại nhanh chóng gửi thêm một tin: [ Bạn của em? ]
Đường Hi: [ Đúng vậy, nếu anh không có bạn gái, vậy tôi có thể cho cô ấy WeChat của anh không? Để cô ấy kết bạn với anh, hai người tự do nói chuyện. ]
Tin nhắn gửi đi là vì để che dấu, thế nhưng cô cũng có chút chột dạ, thực ra trong đó cũng có vài phần ý tứ muốn thử lòng Trang Diệp. Nhìn chằm chằm màn hình chờ tin nhắn trả lời, cô cảm giác tim mình như đập chậm lại, sợ anh nhắn lại một câu “Được thôi”.
Vài giây sau, anh gửi lại tin nhắn: [ Xin lỗi, tôi không có thói quen thêm bạn tốt với người xa lạ. ]
Trêи tay gõ chữ “Không có việc gì”, khóe miệng Đường Hi lại cong lên lần nữa, vui vẻ chụp màn hình chia sẻ với Ngu Cẩn, hai chị em lại mổ xẻ từng câu từng chữ của Trang Diệp rồi nghiêm túc nghiên cứu nửa ngày, cuối cùng Ngu Cẩn đưa ra kết luận: [ Chờ xem, khẳng định là có ý. ]
Một đêm kia, Đường Hi nhận được câu chúc “Ngủ ngon” đầu tiên của Trang Diệp, cũng là lần đầu tiên cô nói ra hai chữ này với người khác phái.
Bắt đầu từ ngày đó, Trang Diệp liền giao lưu nhiều với cô, thường thường sẽ nhắn WeChat cho cô nói chuyện về câu lạc bộ, học tập cùng mấy chuyện sinh hoạt vườn trường hàng ngày, một chút ái muội cũng không có, nhưng cô vô cùng tận hưởng từng giây phút cùng anh nói chuyện phiếm.
Cũng bắt đầu từ ngày đó, mỗi ngày buổi tối trước khi ngủ, bọn họ đều chúc nhau ngủ ngon, thói quen này vẫn luôn duy trì mãi đến ngày chia tay đó.
Bởi vì hai người chưa từng chủ động yêu cầu gặp mặt nhau, cuối tuần câu lạc bộ cũng không tổ chức hoạt động cho nên phải đến tuần sau nữa bọn họ mới được gặp nhau —— cùng đến lớp học tự chọn mà Trang Diệp không đăng kí kia.
Lớp học không còn chiếu phim điện ảnh nữa, giảng viên giảng bài vô cùng nghiêm túc, nhưng Đường Hi lại có chút không tập trung, luôn ngẫm nghĩ suy đoán có phải Trang Diệp sẽ tỏ tình với cô hay không, vừa chờ mong, lại vừa khẩn trương.
Một bên tin rằng giữa bọn họ thực sự có quan hệ mờ ám, khẳng định anh đối với cô không giống như với mọi người, một bên lại hoài nghi chính mình có phải quá tự luyến hay không.
Kết thúc giờ học, bọn họ như thường ngày mà sóng vai đi về, dọc đường đi lại nói với nhau về mấy nội dung liên quan đến điện ảnh mà giảng viên vừa đề cập, cũng không có bất cứ điểm mờ ám nào.
Lúc về tới ký túc xá, cô có chút thất vọng nhưng lại không ngừng an ủi bản thân: Bọn họ quen biết nhau không lâu, cũng không nói chuyện với nhau quá nhiều, nếu nhanh như vậy mà anh đã tỏ tình với cô, thì cũng quá tuỳ tiện và quá bốc đồng rồi, như vậy cũng không tốt.
Tìm lý do như vậy xong, cô bình tĩnh mà cười tạm biệt với anh, nhưng hình như anh cũng đang ngập ngừng có chuyện muốn nói với cô: “Cái kia…”
Lòng cô lại dậy sóng, tim không ngừng đập nhanh nhưng vẫn giả vờ trấn định: “Có chuyện gì à?”
Anh dừng một chút, cười nhẹ lắc đầu: “Không có gì, chỉ là muốn hỏi em hoạt động cuối tuần này em có đi không?”
Cuối tuần câu lạc bộ tổ chức đi biển nướng BBQ, Đường Hi sợ nắng nên vẫn đang phân vân có nên đi hay không, nghe crush hỏi như vậy thì cô liền gật gật đầu: “Đi.”
Anh cười cười và nói: “Tôi cũng đi.”
Lúc đó thời tiết đã chuyển lạnh, nhưng Đông Hải vẫn còn tia tử nɠɵạı cực mạnh nên trời vẫn còn rất nắng, trước ngày xuất phát Trang Diệp còn cố ý dặn dò cô phải chú ý mang đồ chống nắng, nhìn mấy chữ đơn giản đó Đường Hi lại cảm thấy trong lòng vô cùng vui vẻ.
Cô vẫn nhớ rõ ngày đó Trang Diệp ăn mặc đặc biệt đẹp trai, dưới ánh mặt trời cả người giống như toả ánh hào quang.
Câu lạc bộ thuê trọn một cái xe buýt đưa bọn họ đi, Trang Diệp lên xe xong tự nhiên ngồi xuống bên cạnh cô, làm mọi người được dịp nổi lên một trận ồn ào.
Đường Hi ngượng ngùng đỏ mặt, nhưng cũng không nhịn được mà nở hoa trong lòng.
Chờ xe di chuyển, Trang Diệp chọc chọc khuỷu tay Đường Hi, cầm lấy túi trong tay đưa cho cô, cô cúi đầu thì thấy bên trong là ô che nắng cùng kem chống nắng.
Cô có chút kinh ngạc: “Tôi có rồi.”
“Tôi đã hỏi chị gái mình, cái này hiệu quả rất tốt.” Bộ dạng nhìn sơ thì có vẻ anh không chút để ý: “Chị ấy không dùng được, nên tôi thuận tay cầm lấy, em không nhận thì rất lãng phí.”
Cô cẩn thận nhận lấy: “Kia… Cảm ơn a.”
Xuống xe, cô lại gấp không chờ nổi mà nhắn tin cho Ngu Cẩn: [ Anh ấy mang kem chống nắng và dù cho tớ, cậu nói đây là có ý gì a? ]
Ngu Cẩn: [ A a a a thật sao thật sao? ]
Ngu Cẩn: [ Anh ấy muốn theo đuổi cậu chứ gì nữa, ngu ngốc? ]
Là thế này sao? Nhìn dáng người cao lớn ở nơi xa đang giúp đỡ mọi người nướng BBQ, Đường Hi không nhịn được mà cười nhẹ ra tiếng.
Ngày đó Trang Diệp đột nhiên thay đổi, vui vẻ hơn so với bình thường, đối xử với mọi người cũng nhiệt tình hơn, chút khoảng cách trước kia tựa hồ đột nhiên biến mất, mau chóng hoà mình với mọi người, vừa nói vừa cười, nhưng thật ra lại làm mọi người sôi nổi trêu chọc anh là tình trường đắc ý nên mới có thể cao hứng như vậy.
Chủ lực nướng BBQ là nam sinh, các nữ sinh ở một bên trò chuyện chờ ăn là được, lúc Trang Diệp đem một xâu thịt dê đưa cho Đường Hi, đám người kia lại bắt đầu không kiêng nể gì mà ồn ào, lại lần nữa nhắc đến cái tên có duyên vợ chồng của hai người bọn họ.
Trang Diệp quay lại cùng đám nam sinh kia cười đùa nửa ngày xong cầm một xâu rau dưa lại đưa cho cô và hỏi: “Bạn học Đường Hi, bọn họ đều nói tôi và em là “tên vợ chồng”, xin hỏi em đối với vấn đề này cảm thấy như thế nào?”
Thái độ của anh giống với mấy người vừa rồi cười đùa, thoạt nhìn không có chút nghiêm túc, làm Đường Hi nhất thời cũng không phân biệt được là có phải anh đang trêu đùa mình hay không, nhưng gương mặt vẫn là không biết cố gắng mà nóng lên, chỉ có thể quay đầu nhìn biển: “Tên là mẹ tôi đặt, vấn đề này nên hỏi mẹ tôi mới phải.”
Nghe được anh nhỏ giọng cười, cô có chút xấu hổ buồn bực: “Tôi nói không đúng sao?”
“Đúng vậy, rất đúng, kia…” anh ho khan một tiếng: “Bạn học Đường Hi, để không lãng phí cái tên của hai ta, em có thể thử cùng anh yêu đương được không?”