Trước khi gặp gỡ Trang Diệp lần đàu tiên thì Đường Hi đã có nghe qua cái tên Trang Diệp này.
Khi đó cô mới vừa vào đại học, trong lúc đang phân vân lựa chọn một hoạt động nɠɵạı khoá nào đó ít phổ biến nhất giữa hàng loạt các hoạt động trong trường, thì cô liền tìm được một câu lạc bộ nghe tên có vẻ không cần phải tốn quá nhiều thời gian để tham gia: Hiệp hội Yêu Răng.
Câu lạc bộ này của trường mới vừa thành lập, đặc biệt thiếu người, chiêu mộ người mới đều không cần phỏng vấn, chỉ cần báo danh sẽ liền được nhận, vì thế Đường Hi liền tham gia vào WeChat của câu lạc bộ, bên trong cũng chỉ mới có khoảng 20 hay 30 người gì đó.
Câu lạc bộ định mở tiệc đón người mới vào tối chủ nhật, bởi vì vừa có thành viên mới gia nhập nên từ chiều thứ bảy trong nhóm Wechat đã bắt đầu náo nhiệt lên.
Đường Hi sửa lại ghi chú rồi tùy tiện chào hỏi một cái, sau đó không để ý đến tin nhắn trong nhóm nữa, tới tối mới đọc thì thấy mấy giờ trước có người tag tên cô và một người tên Trang Diệp, hỏi bọn họ có phải là một đôi hay không, đến cái tên cũng như là vợ chồng.
Đường Hi nhìn kỹ mới phát hiện, cô và Trang Diệp từ họ đến tên đều có bộ thủ tương đồng, ngay cả Đường* và Trang* phát âm nghe qua cũng giống nhau, Hi và Diệp thì nghĩa cũng đều cực kỳ tương tự nhau.
(*) Đường: Tang, Trang: Zhuang
“庄晔”: Trang Diệp
“唐曦”: Đường Hi
“广”: Bộ nghiễm, “日”: bộ nhật
Vốn dĩ mấy loại trêu chọc này cũng chỉ để gây cười qua rồi thì thôi, nhưng vì đã có người tag tên cô nhưng cô vẫn luôn không xuất hiện, điều này thật không quá lễ phép, cho nên cô vẫn nên trả lời vị học trưởng kia.
Ai ngờ bởi vì cô bất ngờ lộ diện nên làm cho mấy câu trêu chọc ít ỏi buổi chiều lập tức bị kéo dài không ngừng, đến cả hội trưởng câu lạc bộ cũng lên tiếng tán thưởng một cặp trai tài gái sắc thực sự quá xứng đôi, còn muốn trai đẹp gái xinh bọn họ tranh thủ mấy ngày này đi tuyên truyền cho câu lạc bộ một phen, tranh thủ chiêu mộ thêm nhiều thành viên mới cho câu lạc bộ.
Cô cũng chỉ là một nữ sinh nhỏ bé bình thường, ngày thường sẽ cùng Ngu Cẩn xem phim ngắm trai đẹp, nên lúc nghe hội trưởng nói cô liền nhịn không được tò mò tìm xem WeChat của Trang Diệp.
Đáng tiếc ảnh đại diện của anh cũng chỉ là một bức ảnh bình thường, không phải trong vòng bạn bè thì sẽ không xem được gì, nên cô căn bản cái gì cũng đều không nhìn thấy.
Nhưng không bao lâu sau thì tên Trang Diệp này lại xuất hiện trong nhóm chat, cũng tỏ vẻ giống cô là không thấy được tin nhắn phía trước, đối với mấy lời trêu chọc tuy không nhiệt tình nhưng cũng chẳng vô lễ.
Nhìn anh trả lời, Đường Hi cảm thấy tính cách người này và cô dường như có chút giống nhau, đều không phải kiểu người dễ dàng hoà mình với mọi người.
Ôm suy nghĩ trong lòng không biết anh có bao nhiêu đẹp trai nên Đường Hi có chút chờ mong tham dự bữa tiệc tối ngày hôm sau, thật là không phụ sự kỳ vọng của cô —— khoảnh khắc nhìn thấy Trang Diệp, cô xác thật có chút kinh diễm.
Không biết có phải Trang Diệp cũng ôm mục đích giống cô hay không mà nhìn về phía cô, khi ấy bốn mắt nhìn nhau hai người đều ngẩn người, cô có chút ngượng ngùng đỏ mặt, rồi lại không kìm chế được mà khóe miệng cong lên, liền phát WeChat cho Ngu Cẩn : [ A a a a trường học đúng là có rất nhiều trai đẹp nha, lại phát hiện thêm một người. ]
Dựa vào trai đẹp gái xinh đi quảng bá thật là có hiệu quả, câu lạc bộ lại nhận được thêm mười mấy sinh viên năm nhất, cuối tuần toàn bộ thành viên câu lạc bộ sẽ cùng nhau tham gia hoạt động, hợp tác với trường học và siêu thị cho dùng thử bàn chải và kem đánh răng, làm chút tuyên truyền cho việc chăm sóc răng miệng.
Theo cách nói của mọi người thì cái câu lạc bộ này khá là nhàm chán, hơn nữa người tham gia đều là để kiếm điểm rèn luyện xã hội trong trường và xin học bổng, nên mấy hoạt động ngày thường cũng không được nhiệt tình hưởng ứng lắm.
Đường Hi da mặt mỏng, cảm thấy nếu ngày thường không tham gia hoạt động về sau xin thêm điểm rèn luyện để kiếm học bổng sẽ rất ngượng ngùng, cho nên cô chưa bao giờ vắng mặt, mặc kệ nhàm chán hay gì, tốt xấu gì cũng phải nghiêm túc thực hiện, dần dần cô phát hiện Trang Diệp cũng như thế, không vắng mặt trong bất cứ hoạt động nào.
Trừ bỏ giao tiếp cần thiết, hai người bọn họ cũng không nói chuyện nhiều với nhau, tuy rằng lúc ngắm trai đẹp thì cô cũng sẽ ngầm nhiều chuyện với Ngu Cẩn vài câu, nhưng cô không nghĩ tới việc tiếp cận anh.
Cô nhìn thấy được, anh cũng giống như cô đều không quá nhiệt tình đối với người lạ, chỉ là cư xử đúng mực lễ phép nhưng luôn duy trì khoảng cách nhất định.
Hết thảy biến chuyển là vào một ngày sau khi kết thúc kỳ nghỉ quốc khánh.
Buổi tối hôm đó, như thường lệ Đường Hi đi đến khu dạy học, rồi cô gọi video cho mẹ nhưng vì quá chăm chú nên không để ý thời gian, lúc cô nhận ra thì đã gần đến giờ ký túc xá đóng cửa.
Toàn bộ phòng học chỉ có một mình cô, cô vội vàng thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi từ cửa sau, vừa ngẩng đầu mới phát hiện Trang Diệp không biết từ khi nào đã đứng ở đó.
Cô hơi kinh ngạc một chút, ngượng ngùng mà cười nói: “Anh vừa rồi… Cũng đến phòng học này? Có phải tôi gây phiền cho anh rồi không?”
Trang Diệp cười lắc đầu: “Không có, chỉ là đi ngang qua, đi nhanh đi, ký túc xá sắp đóng cửa rồi.”
Hai người cũng xem như có quen biết nên cùng từ lầu ba đi xuống dưới, xuống rồi mới phát hiện bên ngoài trời mưa lâm râm.
Đường Hi vẫn còn chưa quen với thời tiết Đông Hải, thế là ra khỏi kí túc xá luôn quên mang dù, nhưng nhìn mưa không lớn nên cô cũng không muốn chờ, nhưng vừa lúc muốn rời đi thì đã bị gọi lại.
Trang Diệp đưa dù của mình cho cô: “Dùng cái này đi.”
Đường Hi vội lắc đầu: “Không cần, chỉ là mưa nhỏ thôi, sẽ không ướt.”
Trang Diệp không nói chuyện, chỉ nhét dù vào trong tay Đường Hi rồi đi lướt qua cô.
Nhìn dáng người cao dài của anh, Đường Hi ngẩn người, căng dù ra đuổi theo cố gắng đẩy cao dù để che cho hai người.
Anh thật sự quá cao, nên che dù cho anh có chút lao lực, Trang Diệp nhìn cô một chút rồi tự giác cầm lấy ô che, hai người liền cứ như vậy yên lặng đi trong mưa, không ai mở miệng nói chuyện.
Cô không rõ ký túc xá của anh ở đâu, đi một đoạn rồi chỉ có thể nói với anh: “ Đưa tôi đến phía bắc quảng trường là được rồi.”
Anh nói: “Cửa hàng đều đã đóng cửa, không mua dù được đâu.”
Ngay sau đó anh lại hỏi: “Em ở chỗ nào? Anh đưa em về trước, không sao đâu.”
Đường Hi nói cho anh khu ký túc của mình, chờ tới dưới lầu ký túc rồi, cô càng thêm ngượng ngùng: “Ký túc xá của anh ở đâu? Giờ chạy về còn kịp không?”
“Không xa.” Anh cười cười: “Mau vào đi.”
“Hôm nay cảm ơn anh.” Bước vào ký túc xá rồi, cô lại nhìn qua cửa sổ hành lang bên ngoài, phát hiện anh còn chưa đi, làm cô có chút bối rối.
Anh tựa hồ cũng lập tức lấy lại tinh thần, nhìn cô cười cười rồi xoay người chậm rãi biến mất trong mưa.
Tuy rằng khai giảng không bao lâu, mấy khu ký túc xá trong trường cũng đều là sinh viên năm nhất, nhưng ở cửa đã có mấy cặp yêu nhau đứng chào tạm biệt, lẳng lặng nhìn một màn kia, lại thấy Trang Diệp đã đi xa, Đường Hi không khỏi cong môi.
Cô cũng không rõ lý do, chỉ là trong lòng cảm thấy vui vẻ, vừa vào phòng ký túc xá liền vội vàng nhắn Wechat cho Ngu Cẩn: [ Cậu nghĩ nếu mình yêu đương thì làm sao bây giờ? ]
Ngu Cẩn tất nhiên bởi vì lời nói của cô mà sinh ra lòng hiếu kỳ to lớn, buộc cô đem hết mọi chuyện phát sinh trong tối nay kể tường tận cho mình nghe, nghe xong Ngu Cẩn liền kết luận: [ Anh ấy cũng không tệ lắm, có muốn thử theo đuổi hay không? ]
[ Chỉ mới như thế mà đã vội theo đuổi anh ấy sao? Mình cũng chỉ là cảm giác có hơi thích thích anh ấy một chút thôi, nhìn anh ấy rất đẹp trai, người cũng khá tốt, hơn nữa cũng không chắc anh ấy có thích mình hay không, biết đâu cũng chỉ có lòng tốt giúp đỡ mình mà thôi! ]
[ Chưa chắc a, cũng không ít nam sinh có ý đồ xấu với cậu cơ mà? Càng đẹp trai thì càng phải nắm chặt a, bị người khác đoạt đi mất thì rất đáng tiếc. ]
Tuy nói thì nói như vậy, nhưng Đường Hi từ trước đến nay là người lý trí, mọi thứ vẫn còn trong giai đoạn mập mờ, cô sẽ không làm theo lời Ngu Cẩn, chỉ là nghĩ ở trong lòng, lần sau gặp mặt có nên cảm ơn anh ấy hay không?
Cô cho rằng lần tiếp theo gặp mặt sẽ là lúc tham gia hoạt động của câu lạc bộ, không nghĩ tới chỉ mới qua 3 ngày thì bọn họ lại gặp nhau.
Sau tiết học đầu tiên vào buổi sáng hôm đó, cô đang muốn đổi phòng học tham gia tiết thứ hai, nên cùng bạn cùng phòng đi qua lối nhỏ nối giữa hai toà nhà, thì đột nhiên nghe được giọng nói không lớn không nhỏ ở phía sau: “Hai chân banh ra như vậy, khẳng định không phải xử nữ, cũng không biết bị bao nhiêu người chơi rồi.”
Cô không rõ có phải đang nói cô hay không, nhưng lời nói rác rưởi như vậy thật làm người ta khó chịu.
Nhưng cùng mẹ sống nương tựa lẫn nhau mấy năm nay, cô đã hình thành hai nguyên tắc cư xử: Chuyện nhỏ có thể nhịn thì liền nhịn, cố gắng đừng gây chuyện; nhưng nếu nhịn không nổi nữa thì cũng đừng sợ, bởi vì càng yếu đuối thì càng bị người khác chà đạp, áp bức.
Hiển nhiên, tình huống này thuộc về vế trước, đừng nói đến việc có phải đang nói cô hay không, nếu như cảm thấy nhịn được thì cứ cho qua thôi, không cần phải so đo.
Cô kéo bạn cùng phòng đi nhanh hơn, thế nhưng đột nhiên nghe được giọng nói có chút quen thuộc truyền đến: “Hai chân rộng như vậy, khẳng định bị người ta bạo hoa cúc, không biết bị bao nhiêu người chơi rồi.”
Thanh âm không phải rất lớn, nhưng mọi người xung quanh đều có thể nghe rõ, trong lúc nhất thời có nhiều tiếng cười ầm vang lên, rất nhiều ánh mắt không kiêng nể gì mà rơi xuống mấy tên nam sinh nói lời hạ lưu kia.
Đường Hi quay đầu lại nhìn lại, quả nhiên là Trang Diệp.
Anh cùng mấy bạn học đang cười rất khoa trương, nhìn thấy cô quay đầu lại, còn nhìn cô nhướng mày, vẻ mặt đắc ý kia như là đang hỏi cô có phải anh rất đẹp trai.
Đường Hi nhịn không được cúi đầu cười cười, lặng lẽ giơ ngón tay cái về phía anh.
Tiết học kế tiếp, cũng là tiết duy nhất cô không nghiêm túc học kể từ khi vào đại học tới nay, bởi vì toàn bộ tiết học cô luôn nói chuyện phiếm với Ngu Cẩn.
[ Làm sao bây giờ? Mình thật cảm thấy Trang Diệp quá đẹp trai, đặc biệt là hôm nay, đẹp quá đẹp. ]
[ Mình hình như đã thích anh ấy rồi, cậu nói xem như vậy có phải là thích hay không a? ]
[ Cậu nói anh ấy đẹp trai như vậy, có khi nào đã có bạn gái rồi hay không? ]
[ Xong đời, mình thực sự có chút muốn yêu đương. ]